Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 168 - Chương 168 - Thắng 2

Chương 168 - Thắng 2
Chương 168 - Thắng 2

Trong lúc mấu chốt, hắn từ bỏ đối quyền với Phương Tịch, hai tay nắm lấy vệt sáng, gắt gao bóp lưỡi kiếm ở trong tay.

Lưỡi kiếm sắc bén cắt vỡ lân phiến, da thịt... lại bị xương cốt vững vàng kẹp lại, khó có thể tiến thêm!

Vẻ mặt Phương Tịch không hề gợn sóng, ánh mắt giống như lỗ đen, tựa hồ tất cả những chuyện này phát sinh, đều ở trong dự liệu của hắn.

Tay trái của hắn tung ra một hạt giống Thiết La Thảo, tay phải nắm lại, bình tĩnh nhìn Độc Cô Vô Vọng.

- Nuốt yêu phệ ma... Hóa ta... Hóa ta... thần thông!

Độc Cô Vô Vọng gào thét, hai tay không ngừng dùng sức, thậm chí khiến Kim Giao Kiếm hiện ra vết rách bé nhỏ!

Nhưng sau một khắc, lượng lớn Thiết La Thảo mọc rễ, nẩy mầm ở trên người hắn...

Từng lá cỏ như sắt thép cuốn lên cả người hắn, chỉ lộ ra một cái đầu.

- Bí kỹ Hỗn Nguyên Vô Cực!

Trong lòng bàn tay Phương Tịch nắm vật gì đó, đẩy đến mi tâm của Độc Cô Vô Vọng.

Ầm!

Đối phương bay ngược ra ngoài, đánh vào trên vách đá, xô ra một cái động lớn!

- Vù vù... Thật khó đánh!

Phương Tịch thu chưởng, cương khí trên người tiêu hao hầu như không còn.

- Nếu không phải Độc Cô Vô Vọng này bị huyền thiết khóa lại... Hôm nay bại vong, nhất định là chúng ta!

- Ngươi...

Chu Đồng đi tới, nhìn mặt đất bừa bộn.

Chỉ thấy trên nham thạch cứng như sắt thép, thình lình lưu lại vết chân, chưởng ấn... thâm thúy, có thậm chí chia năm xẻ bảy.

- Ngươi đánh chết Độc Cô Đại Tông Sư?

Yến Chuẩn cũng đi tới, tìm kiếm tay cụt của mình.

- Còn chưa...

Phương Tịch mới mở miệng, liền phát hiện Yến Chuẩn và Chu Đồng giống như con thỏ, nhanh chóng lui ra sau.

- Là còn chưa đánh chết lão phu...

Một bóng người chậm rãi từ trong hang núi đi ra, chính là Độc Cô Vô Vọng!

Bất quá lúc này đối phương đã khôi phục thành hình người bình thường, trong con ngươi không có ánh sáng đỏ, lộ ra khuôn mặt cổ điển ngay ngắn:

- Chu Đồng, Yến Chuẩn... chẳng lẽ hai người các ngươi không nhận ra lão phu?

- Bái kiến Độc Cô Đại Tông Sư!

Chu Đồng và Yến Chuẩn tiến lên hành lễ, thần sắc còn có chút khó tin:

- Đại Tông Sư... Ngài... ngài?

- Hoàn thành...

Độc Cô Vô Vọng không có chút dáng vẻ nào ngồi dưới đất, ánh mắt nhìn chằm chằm Phương Tịch:

- Ngươi vừa nãy... đánh vào trong cơ thể lão phu món đồ gì?

Hắn có cảm giác, lần này tẩu hỏa nhập ma, đại khái sẽ hoàn toàn phát điên.

Lại không nghĩ tới, đang lúc điên cuồng, cảm giác được một cỗ khí lưu trải rộng toàn thân, đầu óc thanh lương, bởi vậy mới tỉnh lại.

- Là tại hạ tiêu tốn vạn kim, mua một viên đan thuốc an thần phòng thân mà thôi...

Phương Tịch cười trả lời.

Cái này là kinh nghiệm hắn cứu Mộ Thương Long.

- Không tệ, mười ngàn lượng hoàng kim, dùng rất giá trị, lại cho lão phu mười viên tám viên... Vàng bạc gì kia, tìm hai tiểu gia hỏa này lấy!

Độc Cô Vô Vọng cười ha hả nói.

- Điều này e là không được!

Phương Tịch có chút tiếc nuối lắc đầu.

- Vì sao không được?

Biểu hiện của Độc Cô Vô Vọng trở nên tiêu điều:

- Thực không dám giấu giếm... Lão phu có lẽ ở một khắc tiếp theo lại sẽ tẩu hỏa nhập ma, nếu không có đan dược giúp đỡ, chỉ sợ lần này ngay cả Huyền Thiết Xích cũng chưa chắc có thể khóa lão phu lại!

Chu Đồng và Yến Chuẩn không khỏi giật mình.

Nếu để cho vị Đại Tông Sư này đi ra ngoài làm thiên hạ loạn lạc, bọn họ phải gánh chịu trách nhiệm liên đới!

- Đại Tông Sư cũng không cần làm ta sợ.

Phương Tịch ngồi khoanh chân, cười nói:

- Trên người ta còn một bình đan dược kia, nếu Đại Tông Sư muốn, ta có thể lấy hai tay dâng, chỉ cần một vật!

- Há, vật gì?

Độc Cô Vô Vọng hứng thú.

- Muốn bí pháp... sau khi khí quán toàn thân, nuốt chửng luyện hóa Yêu Ma!

Phương Tịch thản nhiên nói.

Độc Cô Vô Vọng cả kinh, chăm chú đánh giá Phương Tịch:

- Tiểu tử, nhìn tinh khí thần của ngươi tựa hồ vừa mới hai mươi tuổi, cũng đã tu luyện tới Tông Sư cực hạn, phần thiên tư này thậm chí còn hơn lão phu... Ngươi không thử nghiệm chân cương hóa hình, trái lại muốn bí pháp điên cuồng của lão phu? Ha ha... Quả thật thú vị! Thú vị!

- Cái gì? Phương Tông Sư ngươi mới hai mươi tuổi?

Yến Chuẩn trừng lớn hai mắt:

- Không phải nói không đầy ba mươi sao?

Nhưng sau một khắc, hắn liền phản ứng lại, không đầy ba mươi, cũng có thể là hai mươi nha!

Thiên phú của người trẻ tuổi này, hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn!

Có lẽ tương lai của Tông Sư Hội, thật sự ở trên người đối phương!

- Chân cương Hóa hình, ta muốn! Mà thủ đoạn nuốt chửng Yêu Ma, hóa cho mình dùng, ta cũng muốn!

Phương Tịch bình tĩnh mà nghiêm túc trả lời.

Hắn tương lai phải đi trồng Yêu Ma Thụ, so với những võ giả nuốt chửng Ma này mà nói, hành vi của mình cũng không khá hơn chút nào, thậm chí có khả năng càng thêm nguy hiểm.

Tuy trong Trường Sinh Thuật có thủ đoạn tương quan, nhưng cùng lúc đó, nếu có thể lấy được phương pháp nuốt chửng Yêu Ma mà còn duy trì lý trí, thì càng thêm bảo hiểm.

- Ha ha... Nói không sai!

Độc Cô Vô Vọng cười ha ha, tiếng như lôi đình, vang vọng ở trong thung lũng:

Bình Luận (0)
Comment