Chiếp!
Rất nhiều Thiên Mục Điểu kêu lớn.
Tiếp theo, ở trong hư không hiện ra từng phong nhận. Dưới sự dẫn dắt của con Thiên Mục Điểu đầu đàn, chúng tạo ra từng đường cong rực rỡ khó hiểu.
Hư không bị cắt nhỏ, hình thành từng cơn lốc hư không.
Trong nháy mắt, một trânh gió bão kéo dài hơn vạn dặm lập tức hình thành, thậm chí ở vòng ngoài của trận gió bão đã có vết nứt hư không bị xé ra.
- Chuyện này...
Trác đạo hữu có Thảo Mộc Chi Thể dẫn theo đạo cô áo đỏ bị thương nặng vừa bay đi chưa được mười nghìn dặm, lại nhìn thấy cảnh tượng này. Trên mặt bọn họ không khỏi hiện ra vẻ khủng hoảng và chấn động.
Cho dù hắn bị cuốn vào vòng ngoài của loại vết nứt hư không này, cũng chắc chắn phải chết!
- Cũng không biết là vị tu sĩ nào, không ngờ xui xẻo tới mức bị Thiên Mục Điểu để mắt tới như vậy... Hắn không biết tới lệnh cấm của Ma Thiên Sơn Mạch này sao?
- Trước đó, Kính Ma bị truy đuổi, chẳng lẽ là do vị này gây ra. Hắn là tiền bối của Nhân tộc ta à?
Trác đạo hữu không suy nghĩ nữa, trái lại càng phát động độn quang cố chạy thoát khỏi vòng ngoài.
Dù sao hắn không có khả năng tham gia vào cuộc đại chiến Hợp Thể này.
“Trước đó, khi vừa gặp phải Kính Ma, ta đã âm thầm gửi tin cho sư thúc tổ... Hy vọng ngài ấy có thể sớm chạy tới.”
Trong lòng tu sĩ họ Trác âm thầm cầu khẩn.
...
Chiêm chiếp!
Mấy con Thiên Mục Điểu cấp Hợp Thể kêu lên một tiếng, từ trong đồng tử trên toàn thân chúng bắn ra các ánh sáng rực rỡ.
Ánh sáng bảy màu, thần quang rực rỡ lại ẩn chứa uy năng khủng khiếp đủ khiến tu sĩ Phản Hư mất mạng, tu sĩ Hợp Thể cũng phải bị thương nặng.
Phương Tịch khẽ cười một tiếng và xé Huyết Sát Phiên ra.
Ào ào!
Từng tầng biển máu hiện ra, che chắn cho hắn. Phượng Triện Văn phát ra ánh sáng màu bạc, giống như từng mặt gương màu bạc hấp thu vô số ánh sáng rực rỡ kia.
Tiếp theo, Phương Tịch đảo ngược Huyết Sát Phiên.
Biển máu trút xuống, vô số thần quang trong đó giống như mũi tên che trời lấp đất rơi xuống, đan xen với tiếng Thiên Mục Điểu rên rỉ.
Lông chim màu vàng đầy trời bay xuống.
Ngoại trừ ba con Thiên Mục Điểu cấp Hợp Thể, không ít Thiên Mục Điểu cấp hoang thú, hoang thú nguyên cổ rên rỉ một tiếng, bị ánh sáng kỳ lạ các màu xuyên qua, thi thể rơi từ trên bầu trời xuống, lại lần lượt có ánh sáng màu xanh lóe lên và biến mất.
Thiên Mục Điểu cấp Hợp Thể nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử hình như đỏ lên, điên cuồng truy kích Phương Tịch.
Phương Tịch lại cười lạnh, vừa đánh vừa lùi, chuẩn bị chậm rãi mài chết đàn Thiên Mục Điểu này.
Đồng tử của ba con Thiên Mục Điểu cấp Hợp Thể đã đủ cho hắn luyện thành vài loại đồng thuật cấp bậc cực cao.
...
Ầm!
Một con Mộc Ngạn ngã xuống đất, trong hai cái sừng cực lớn có vô số chim muông nhanh chóng chạy trốn.
- Cảm ơn sư thúc tổ cứu mạng...
Khóe miệng Trác đạo hữu rỉ máu, trong lòng ôm đạo cô áo đỏ, nhìn về phía một nam tử cao lớn mặc áo bào tím hành lễ và cảm ơn.
Ở trong tay nam tử cao lớn còn có một miếng ngọc phù, trên đó không ngừng lóe ra lôi quang màu tím.
- May sư thúc tổ ngươi đúng lúc đang ở đây thu thập Bích Lạc Thiên Lôi, rèn luyện Thiên Phủ Thần Lôi Phù... Bằng không thật sự không cứu viện kịp.
Nam tử vạm vỡ mặc áo bào tím nhìn thấy cảnh tượng hai người chật vật như vậy, không nhịn được nói:
- Đồ tôn gặp phải nguy hiểm gì?
Nếu kẻ địch không mạnh mẽ, hoặc liên quan đến tài nguyên quý hiếm, hắn không ngại tiện tay báo thù cho đối phương.
- Là Kính Ma kia...
Trác đạo hữu cười gượng, kể lại chuyện đã xảy ra.
Sắc mặt nam tử vạm vỡ mặc áo bào tím kia bất chợt biến đổi, thần thức đã bắt được một độn quang màu xanh.
Mà ở phía sau độn quang màu xanh kia quả nhiên có ba con Thiên Mục Điểu không ngừng theo sát.
Nhưng chẳng biết tại sao, rất nhiều Thiên Mục Điểu cấp hoang thú, hoang thú nguyên cổ lại biến mất không thấy.
- Đủ rồi.
Trong tay Phương Tịch hiện ra một miếng phù văn màu xanh lục, lực linh vực lập tức mở ra.
Hai trong ba con Thiên Mục Điểu phía sau giảm tốc độ!
Một con trong đó lại không điều chỉnh được, lửa giận ngút trời lao thẳng về phía Phương Tịch.
Phương Tịch cười ha ha, phía sau hiện ra Thiên Yêu Chân Thân, không lùi còn xông tới đụng mạnh lên trên thân của Thiên Mục Điểu.
Thu!
Trong một tiếng rên rỉ, lông chim vàng lại rơi đầy trời.
Tiếp theo, Thiên Yêu Chân Thân hình người kéo cánh của con Thiên Mục Điểu này và xé mạnh!
Xoẹt!
Thiên Mục Điểu kêu thảm một tiếng, nửa cái cánh đã đứt, đau đến vô số đồng tử trợn trừng mắt...
Nam tử vạm vỡ mặc áo bào tím nhìn thấy cảnh tượng này, bỗng nhiên không nói một lời nào. Hắn khống chế Thiên Phủ Thần Lôi Phù hóa thành một lôi quang màu tím, cuốn lấy đồ tôn họ Trác bắn nhanh về phía sau.
- Đó... đó là tu sĩ Hợp Thể sao? Không ngờ hắn có thể dùng tay xé hoang thú cấp Hợp Thể…