Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1794 - Chương 1957 - Liên Minh Dị Tộc 3

Chương 1957 - Liên minh Dị tộc 3
Chương 1957 - Liên minh Dị tộc 3

- Sư phụ của Minh Tâm, Mãng Tước La Hán, Hợp Thể trung kỳ?!

Phương Tịch hơi nhướng mày, đi ra trận pháp:

- Mãng Tước đạo hữu, không biết vì sao làm như vậy?

Đối với tu sĩ mà nói, dù không có trực tiếp công kích trận pháp, nhưng đến nhà không phát truyền âm phù trước, này đã mang theo ý khiêu khích.

- Phương đạo hữu!

Mãng Tước La Hán chắp tay trước ngực, thi lễ một cái:

- Lão tăng đã đến xem tiểu đồ, là bị cổ trùng ác độc xâm lấn, dẫn đến thân hồn trọng thương, thoi thóp...

- Đúng là như thế...

Phương Tịch gật đầu.

Mãng Tước La Hán này xác thực không phải người ngu.

Chỉ là không hiểu vì sao, biết rõ như vậy còn đến tìm mình.

- Căn cứ lão tăng suy đoán, cổ trùng tổn thương đồ nhi của lão tăng, hẳn ở trong tay đạo hữu? Lão tăng đồng ý trao đổi, kính xin đạo hữu giao cổ trùng ra.

Mãng Tước La Hán lại thi lễ:

- Lão tăng lo lắng đồ nhi, đã mời Thánh Thủ Thiên Y, dựa theo Thiên Y nói, nếu lấy cổ trùng thương tổn đồ nhi làm thuốc, Minh Tâm còn cứu được...

- Ồ? Nhất định phải như vậy sao?

Phương Tịch gảy gảy ngón tay, con ngươi u ám.

- Đúng vậy... Bởi vì con cổ trùng kia nuốt thần hồn của Minh Tâm, bởi vậy nhất định phải làm thuốc, mới có lực lượng thần hồn đồng nguyên bổ sung...

Mãng Tước La Hán lại thi lễ:

- Kính xin đạo hữu thương đồ nhi của lão tăng, cứu hắn một mạng...

- Xảo như thế?

- Hay... sở dĩ Minh Tâm trúng Âm Khôi Trùng, là bởi vì lão già này? Quả nhiên... một tên gian tế lòi ra, có thể kéo cả một hệ thống, bây giờ là tới cứu viện hay diệt khẩu?

Vẻ mặt Phương Tịch u ám.

Con Âm Khôi Trùng kia là chứng cứ trọng yếu, cùng bí thuật Trùng tộc chính là bằng chứng như núi!

Hết lần này tới lần khác xảo như vậy, Mãng Tước La Hán đến đòi hỏi, không thể không khiến Phương Tịch suy nghĩ nhiều.

- Thực xin lỗi... lúc trước động thủ, ta thu tay không kịp, cổ trùng kia đã tan thành tro bụi.

Phương Tịch tiếc nuối nói.

- Đạo hữu... Chẳng lẽ cố ý lừa gạt lão tăng? Lấy tu vi có thể so với Hợp Thể trung kỳ của đạo hữu, đối mặt một con cổ trùng cấp sáu, sẽ không thu tay kịp?

Mãng Tước La Hán trừng mắt, hình xăm mãng xà và chim tước trên người bắt đầu di chuyển, tỏa ra ánh sáng mãnh liệt.

Hống hống!

Líu lo!

Trên người Mãng Tước La Hán, hình xăm mãng xà và chim tước giống như sống lại, di chuyển ở trên lồng ngực và sau lưng hắn.

Người này tu hành pháp môn luyện thể trong Phạm môn, lấy mật chú giam cầm hồn phách của sinh linh mạnh mẽ ở ngoài thân, hình thành hình xăm đặc dị.

Dựa theo Phương Tịch cảm ứng, Hoang thú mãng xà cùng chim tước Yêu tộc kia, đều có tu vi cấp bảy!

Nói cách khác, hình xăm trên người chính là tinh hồn của hai tồn tại cấp bảy!

Không chỉ vậy, Phạm môn am hiểu rèn luyện Kim Thân, bí pháp Mãng Tước La Hán tu luyện, Kim Thân tuyệt đối đã đạt đến cấp bảy!

Có thể nói, ở phương diện thể phách không thua kém Phương Tịch.

Lại thêm tu vi Hợp Thể trung kỳ, cho dù ở trong hàng ngũ tu sĩ Hợp Thể kỳ của Nhân tộc, cũng tính là một phương cường giả!

- Làm sao? Mãng Tước La Hán muốn bức bách ta?

Phương Tịch nhìn thấy tình cảnh này, không khỏi cười gằn.

Hai cỗ pháp lực Hợp Thể kỳ dây dưa, đối kháng kịch liệt, thậm chí xé rách đám mây trên bầu trời.

Huống Bình An nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng âm thầm kêu khổ.

Nếu hai Hợp Thể kỳ động thủ ở trong thành Thiên Phạm, tu sĩ bình thường không biết sẽ tử thương bao nhiêu.

- A Di Đà Phật, lão tăng chỉ xin mời đạo hữu đáp ứng yêu cầu quá đáng này mà thôi.

Mãng Tước La Hán trầm giọng nói:

- Đây là nổi khổ tâm của lão tăng, nếu đạo hữu đáp ứng, trân bảo trên người lão tăng, mặc cho đạo hữu lựa chọn.

- Cũng được, xem ra chỉ có đấu một trận.

Ánh mắt Phương Tịch lạnh lẽo.

- Hai vị tiền bối, thành Thiên Phạm không chịu nổi hai vị tàn phá...

Huống Bình An vội vàng nói, hắn làm tu sĩ trấn thủ thành trì, nếu bởi vì hai vị tu sĩ Hợp Thể kỳ đại chiến dẫn đến sinh linh đồ thán, mình bị quân kỷ của Thiên Phạm Quân xử phạt, vậy thì quá oan uổng.

- Này cũng phải... Không bằng chọn một nơi khác làm chiến trường?

Phương Tịch khẽ cười, trước đó Huống Bình An tốt xấu gì cũng ngăn cản La Hán kia chốc lát, tuy không có tác dụng gì, nhưng ý tốt là có, chút mặt mũi này vẫn phải cho, hắn bước ra một bước, cả người hóa thành cầu vồng màu xanh phóng lên trời, mục tiêu chính là ngoài thành!

- A Di Đà Phật.

Mãng Tước La Hán tuyên đọc phật hiệu, hình xăm Thôn Thiên Tước tỏa sáng hào quang, vô số hỏa văn bao bọc, hóa thành một con Chu Tước, tương tự theo sát phía sau.

- Ai...

Nhìn thấy tình cảnh này, Huống Bình An dậm chân, rồi lại không thể làm gì, chỉ có thể hóa thành độn quang màu trắng đi theo sau lưng hai tu sĩ Hợp Thể kỳ.

Vèo!

Ngoài thành Thiên Phạm, cầu vồng màu xanh thu lại, hiện ra bóng người Phương Tịch.

Hắn đưa tay phải ra, Huyết Sát Phiên hiện lên, tùy ý lay động, liền có một biển máu hàng lâm.

Trong huyết hải, lại có vô số Phượng Triện Văn màu bạc lấp lóe bất định.

- Pháp bảo Ma đạo?!

Bình Luận (0)
Comment