Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1796 - Chương 1959 - Chém La Hán 2

Chương 1959 - Chém La Hán 2
Chương 1959 - Chém La Hán 2

Ào ào ào!

Lấy hắn làm trung tâm, hiện ra một cái hố lớn sâu trăm trượng, biên giới hố lớn không ngừng lõm xuống, kéo dài ra ngoài không biết bao nhiêu dặm...

- Mãng Tước La Hán... Dĩ nhiên... Thua?

Huống Bình An nhìn thấy cảnh này, không khỏi trừng lớn hai mắt.

Vị Phương tiền bối kia, tựa hồ mới vừa lên cấp Hợp Thể chưa tới trăm năm?

Cho dù ngoại giới đồn đãi thần thông không thua Hợp Thể trung kỳ, nhưng rất nhiều tu sĩ cấp cao nghe sai đồn bậy là có khả năng.

Mãng Tước La Hán lại là Hợp Thể trung kỳ chân chính, sao có khả năng đơn giản bại trận như thế?

Phốc!

Dưới đáy hố lớn, Kim Thân của Mãng Tước La Hán hiện lên từng vết rách, hình xăm mãng xà sớm đã biến mất không còn tăm tích, hình xăm Thôn Thiên Tước cũng có vẻ uể oải.

Lần này trọng thương, ít nhất ngàn năm khổ tu, tất cả đều hóa thành dòng nước...

Phương Tịch nhìn Mãng Tước La Hán, trong con ngươi lóe lên hàn quang, nắm Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô trong tay.

Sau một khắc, phi đao Tiên Phủ Kỳ Trân muốn xông ra, trực tiếp lấy đi tính mạng của La Hán này!

Đối với Phương Tịch mà nói, Mãng Tước La Hán là tốt hay xấu đều không quan trọng, trọng yếu là biểu lộ ra địch ý với mình.

Đối với kẻ địch, đương nhiên phải chém tận giết tuyệt.

Bỗng nhiên, hắn nhìn về phương hướng thành Thiên Phạm, thần sắc khẽ động.

Một bóng người điều động thanh quang, đang nhanh chóng chạy đến.

Pháp lực Hợp Thể sơ kỳ, tuy không sâu dày, lại cho hắn cảm giác còn nguy hiểm hơn Mãng Tước La Hán.

- Dừng tay!

Một đạo thần thức truyền âm, trực tiếp vang ở bên tai Phương Tịch.

- Ha ha...

Phương Tịch cười lạnh, mở ra Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô:

- Xin mời bảo bối xoay người!

Xèo!

Một vệt kim quang hiện lên, trong chớp mắt chém vào cổ Mãng Tước La Hán!

Phốc!

Kim Thân khó có thể chống đỡ phi đao sắc bén, bị chém vào máu thịt, kẹt ở trên xương cổ, chảy ra máu tươi màu vàng...

- Ta chính là Ngũ Hành Tử.

Trong độn quang Hợp Thể sơ kỳ kia, lại truyền ra một đạo thần thức.

- Vậy thì thế nào?

Phương Tịch cười ha ha, pháp lực điên cuồng rót vào Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô.

Trên phi đao tỏa ra ánh sáng lung linh, bỗng nhiên hiện lên từng bí triện, tựa hồ khí tức phong duệ trong thiên địa bị dẫn động.

- Tiên phủ... kỳ trân? Pháp tắc oai!

Thần thức của Mãng Tước La Hán hơi động, sau đó một cái đầu trọc bay lên.

Vèo!

Kim quang lóe lên, một Nguyên Anh vàng rực rỡ xuất hiện ở ngoài mấy ngàn trượng.

Nó to cỡ một thước, cả người màu vàng, trong tay còn nâng bình bát, trong bình bát có một con Thôn Thiên Tước mini, đang muốn triển khai độn thuật chạy về phía đạo độn quang kia.

Líu lo!

Trong hư không, bỗng nhiên truyền ra tiếng phượng hót to rõ!

Một con Phượng Hoàng hoàn toàn do triện văn tạo thành xuất hiện, mỏ nhẹ nhàng mổ, hư không bốn phía bị nhiễu loạn.

Tiếp theo, lồng ánh sáng xung quanh Kim Thân Nguyên Anh vỡ vụn, Mãng Tước La Hán kêu thảm, bị Phượng Hoàng mổ trúng, kéo vào trong Huyết Sát Phiên!

- Bản tọa nói ngươi dừng tay!

Lúc này, độn quang Hợp Thể sơ kỳ kia mới miễn cưỡng đi đến, hiện ra một ông lão trên người mặc vũ y năm màu, tuy vũ y ngũ sắc, nhưng lấy màu xanh làm chủ.

- Một trong năm đại hóa thân của Ngũ Hành Tử?

Phương Tịch tay cầm Huyết Sát Phiên, bên hông treo hồ lô, vẻ mặt thoáng nghiêm nghị.

Phương Tịch nhìn ông lão kia, trong lòng hiện ra tình báo liên quan tới Ngũ Hành Tử.

Người này là Ngũ Hành Thể, đồng thời khai phá thiên phú của linh thể này đến cực hạn.

Tu sĩ Ngũ Hành Thể, tốc độ tu hành vốn cực nhanh, hơn nữa có tiện lợi rất lớn khi đột phá cửa ải trên Phản Hư.

Mà sau khi Ngũ Hành Tử lên cấp Hợp Thể kỳ, không chỉ tu luyện Ngũ Hành Thể đến đỉnh cao, thậm chí còn diễn sinh ra thần thông Ngũ Hành cực kỳ lợi hại!

Không chỉ vậy, còn phân hóa ngũ hành, luyện chế ra năm đại hóa thân, mỗi hóa thân đều có thực lực Hợp Thể sơ kỳ!

Cho dù là Hợp Thể sơ kỳ, nhưng cộng thêm ánh mắt và kiến thức của Ngũ Hành Tử, năng lực đấu pháp tuyệt đối vượt xa một đám tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ.

Lúc trước Phương Tịch và hóa thân của Ngũ Hành Tử có một lần suýt chút nữa gặp mặt, chính là thời điểm trợ giúp Phương Tiên Đạo Chủ sử dụng truyền tống trận siêu cấp!

Sau đó Phương Tiên Đạo Chủ và Ngũ Hành Tử quyết chiến, cuối cùng nghi tựa như chiến bại vẫn lạc...

- Có thể nói, ta và Ngũ Hành Tử này tuy không quen biết, nhưng liên quan vẻn vẹn chỉ kém Trường Thanh Tử một chút mà thôi...

Nhưng những thứ này, Ngũ Hành Tử đều không biết.

Tuy không biết, nhưng không trở ngại hắn căm thù Phương Tịch.

- Tốt, ngươi rất tốt.

Trong con ngươi của Ngũ Hành Tử như có ánh sáng năm màu lóe qua, muốn hoàn toàn nhìn thấu Phương Tịch.

Làm một trong Nhân tộc Ngũ Tử, bị khiêu khích như vậy, đại khái chỉ có Phương Tiên Đạo Chủ!

Chỉ là bây giờ, hắn vẫn rong ruổi thiên hạ, mà Phương Tiên Đạo Chủ lại âm u ngã xuống...

- Hừ, lão hòa thượng này và ta là địch, giết thì giết...

Phương Tịch lẫm liệt không sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment