Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1808 - Chương 1971 - Vạn Quân Lui Tránh

Chương 1971 - Vạn Quân Lui Tránh
Chương 1971 - Vạn Quân Lui Tránh

- Trình độ trận pháp cũng đến cấp bảy...

Trên mặt Phương Tịch lóe lên vẻ vui mừng.

Từ khi có thần văn trên Thần Đạo Phù Chiếu phối hợp nghiên cứu, hắn ở trên Phù Lục chi đạo tiến triển nhanh chóng, từ lâu đã là Phù Sư cấp bảy thượng đẳng.

Mà trận pháp tiến bộ hơi chậm một chút, bây giờ rốt cục đạt đến cấp bảy.

Bằng không tòa Cửu Long Yểm Nhật tàn trận kia, hắn cũng chưa chắc có thể tu bổ thành công.

Lúc này lấy năng lực Trận Pháp Sư cấp bảy, lần nữa thăng cấp các trận pháp trong hồ lô vỏ vàng, tế luyện bản nguyên của hồ lô vỏ tím vào, lại thành chuyện cực kỳ dễ dàng.

- Bây giờ Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô ở trong các chí bảo Hợp Thể, cũng xem như nhất lưu... Nhưng so với Bán Tiên khí cấp tám, chung quy vẫn kém một chút.

Nhị Ngũ Trảm Phách Phi Đao kia, tài liệu chính là hóa thân của Phù Du Tử cống hiến một mảnh vỡ Tiên Phủ Kỳ Trân.

Chỉ là tàn phiến này uy năng có hạn, lại bị Phương Tịch lấy phương thức xảo diệu tế luyện.

Dựa theo hắn tính toán, tương lai có thể đạt đến Bán Tiên khí cấp tám, cũng chính là trình độ tương đương Tiên Phủ Kỳ Trân không trọn vẹn bình thường.

Loại bảo vật hậu thiên luyện chế này, chung quy không bằng bản mệnh pháp bảo, có thể theo tu vi tăng lên mà tăng lên.

- Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô như vậy, Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến cũng thế.

Dựa theo Phương Tịch phỏng chừng, chỉ cần lấy được Chân Linh Phượng Hoàng Linh Vũ trong tay Thần Toán Tử, lại tế luyện bảo vật này một phen, đạt đến Bán Tiên khí cấp tám vấn đề không lớn.

Còn sau đó, cơ bản không đường.

Luận uy năng, kém xa Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến cấp bậc Tiên Phủ Kỳ Trân chân chính!

- Hả?

Bỗng nhiên Phương Tịch từ trong lòng lấy ra một ngọc bội.

Ngọc bội xanh biếc, toàn thân óng ánh long lanh, mơ hồ có thể nhìn thấy chín con giao long xoay quanh tới lui tuần tra.

Mà lúc này, ở trong ngọc bội xanh biếc, bỗng nhiên hiện ra hai điểm đỏ.

- Rốt cục... Đến rồi sao?

Phương Tịch xuất quan, chỉ thấy trên vòm trời, một mặt trời hư huyễn hội tụ, chín vân long quay quanh.

Kỳ cảnh bực này đối với tu tiên giả mà nói, cũng không dễ dàng nhìn thấy.

Khi hắn đi tới biên giới trận pháp, phát hiện Thủy Linh Tâm, Vân Hi, Liễu Nhứ, Bảo Liên phu nhân... Cùng với một ít cao tầng trong Bồng Lai Tiên Các đều đến.

Bọn họ đứng thẳng ở trong trận pháp, nhìn ngoại giới, vẻ mặt đều vô cùng nghiêm nghị.

Chỉ thấy bên ngoài, ở giữa không trung, lít nha lít nhít một chi đại quân Dị tộc!

Những Dị tộc này hình thù kỳ quái, có điều động chiến xa biết bay, có bản thân mọc ra cánh chim, có chỉ là một đoàn nước hoặc một đám lửa, nhẹ nhàng trôi nổi ở giữa không trung...

Trước đại quân thì đứng một Dị tộc thân người đầu tê giác kỳ dị.

- Tu sĩ bên trong nghe... Hiện tại mở trận pháp, còn có thể chết không thống khổ.

Tu sĩ Hợp Thể kỳ của Vọng Nguyệt tộc lạnh lùng nói, nói lại là ngôn ngữ Nhân tộc.

Rất hiển nhiên, liên minh Dị tộc thẩm thấu Nhân tộc, quả thực là cực kỳ lâu.

- Chết không thống khổ như tế, vậy khác gì không có đường sống?

Bảo Liên phu nhân cười lạnh.

Mà tu sĩ phía dưới từng người sắc mặt trắng bệch, rốt cục kiến thức cái gì là cuộc chiến chủng tộc!

Cuộc chiến chủng tộc, không phân chính nghĩa hay tà ác, cũng không chấp nhận đầu hàng, chỉ có hoàn toàn tuyệt diệt!

Ân oán giữa Vọng Nguyệt tộc và Nhân tộc, quả thực còn cao hơn núi, sâu hơn biển, cho dù đầu hàng cũng không có khả năng sống.

Sau khi phát hiện điểm này, tu sĩ Nhân tộc đều nắm chặt pháp bảo trong tay.

- Hừ, ngu xuẩn mất khôn.

Tu sĩ Hợp Thể kỳ của Vọng Nguyệt tộc cười lạnh, nương theo quang ảnh lóe lên, liền đến trước đại trận, hơi khoát tay.

Nguyên khí thiên địa nổ vang, vòm trời giống như mở một lỗ hổng, nguyên khí khủng bố như vỡ đê ầm ầm trút xuống.

Ở trong tay, một hạt châu đen nhánh hút lấy nguyên khí thiên địa, sau đó không ngừng bành trướng, biến đến cực kỳ to lớn, hóa thành một hình cầu còn cao hơn núi, mặt ngoài hiện ra vô số triện văn.

Lượng lớn triện văn hội tụ, sau đó quả cầu vọt thẳng vào trong tường sương mù.

Xoẹt xẹt!

Từng đạo cấm chế hiện lên, sau đó lại bị hắc cầu hấp thu, phá diệt...

- Lại là một bảo vật phá trận?

Phương Tịch nghĩ đến Phá Trận Trùy của mình, không khỏi lộ ra thần sắc hứng thú.

Bất quá chỉ là bảo vật phá trận, có lẽ có thể phá bình thường đại trận cấp bảy, nhưng đối với trận pháp chuẩn cấp tám mà nói, lại quá mức nhỏ bé.

Sau khi không ngừng thâm nhập mây mù, một con vân long đột nhiên hiện lên.

Miệng rồng mở ra, nuốt Phá Trận Châu vào!

Phù văn trên Phá Trận Châu sáng lên, bộc phát hắc quang mạnh mẽ, như một con nhím gai, còn muốn chống lại.

Nhưng vân long căn bản không có cảm giác đau, trực tiếp trấn áp Phá Trận Châu...

Ngoài trận.

Sắc mặt tu sĩ Hợp Thể kỳ của Vọng Nguyệt tộc trắng bệch, kinh hô một tiếng:

- Cái này không phải trận pháp cấp bảy?

- Thái Thượng trưởng lão uy vũ!

Bình Luận (0)
Comment