Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1814 - Chương 1977 - Thần Ấn Viên Mãn 2

Chương 1977 - Thần Ấn Viên Mãn 2
Chương 1977 - Thần Ấn Viên Mãn 2

Ở dưới ánh mắt của hắn, trên đỉnh đầu Mai Trường Không, ba thước tinh quang giống như trường kiếm, thả ra hào mang sặc sỡ loá mắt.

Đây là khí số của Kiếm tu cùng tu vi Trúc Cơ.

Mà ở trên ba thước hào mang, là một đoàn mây khói màu đỏ tươi, hầu như muốn hình thành mây đen ngập đầu.

Sở dĩ chưa hoàn toàn hạ xuống, thứ nhất là tu vi của Mai Trường Không chống cự, thứ hai là Sơn Thần mình xem trọng.

Chỉ thấy một tia thanh tuyến giống như dây câu, tuy yếu ớt, lại giam cầm sát khí màu đỏ tươi, khiến cho nó không thể rơi xuống.

Đây là vì Phương Tịch xem trong.

Nếu lúc nào hắn không thèm để ý nữa, khí vận màu xanh gãy lìa, như vậy chỉ dựa vào bản thân Mai Trường Không, chỉ sợ rất khó vượt qua nhân quả khí vận phản phệ...

- Thôi, ngươi lui xuống đi.

Đối với người này, hắn đề điểm một câu liền thôi, phất tay để Mai Trường Không lui ra, lại trầm mặc chốc lát, lúc này mới phẩy tay áo.

Một mảnh thần lực màu thanh ngọc, nhất thời phong tỏa toàn bộ phòng khách.

Trên đỉnh đầu hắn, sâu trong mây xanh, một tấm Thần Đạo Phù Chiếu toàn thân giống như thanh ngọc, bên trên có thần văn màu tím, thình lình viết... Hắc Sơn Sơn Thần chính tam phẩm!

Phương Tịch vốn là Sơn Thần Hắc Vân Sơn tòng tứ phẩm, nhưng sau đó tạo phản, đoạt Liên Vân Sơn.

Sau đó đánh bại các đại quân thảo phạt của triều đình, dần dần chiếm Trục Châu, Sơn Thần Thổ Địa Thành Hoàng các nơi hoặc bị đánh giết, hoặc hợp nhất, đã thống nhất địa mạch Trục Châu, đồng thời chiếm long mạch chủ yếu nhất, Hắc Vân Sơn đổi thành Hắc sơn, làm trung tâm Trục Châu.

Mình làm Hắc Sơn Sơn Thần, cũng thuận thế lên cấp chính tam phẩm!

- Thần Linh chính tam phẩm, thần lực thuần thanh, lại không một tia màu vàng... Nhưng cái này tựa hồ cũng là cực hạn của một châu số.

Phương Tịch lẩm bẩm.

Thần chức chính tam phẩm này, là địa mạch linh cơ của Trục Châu chống đỡ lên, không chút quan hệ tới thực lực bản thân hắn, là lực lượng Thần đạo thuần túy.

- Ngoài ra... Ngoại Đạo Hóa Thân ở Bàn Long Hồ chơi cũng rất vui vẻ... Bây giờ đã lấy danh hào Hỗn Thủy Đại Thánh, đuổi Bàn Long Hồ Quân ra Bàn Long Hồ tiện thể chiếm Long Cung... Còn bắt không ít Bạng Nữ Long Nữ Bối Nữ chơi đùa...

Nói thực, cho dù không có Ngoại Đạo Hóa Thân phối hợp, Thần Đạo Hóa Thân chiếm Trục Châu cũng không có bao nhiêu khó khăn, gọi là Lưu Manh đại thánh thích hợp hơn một chút.

Một lần nguy hiểm nhất, chỉ là Thái Sư chính nhất phẩm của Đạo Đình bố trí xuống đại trận.

Tương đương với một tu sĩ Hóa Thần bố trí trận pháp, tuy lấy Thần đạo oai, cái cạm bẫy này cho dù là Hóa Thần viên mãn cũng có thể đánh chết.

Nhưng đối với Thần Đạo Hóa Thân từ lâu đột phá cấp sáu mà nói, chỉ là lấy trứng chọi đá.

Từ sau lần đó, Đạo Đình liền an tĩnh, ngoại trừ tình cờ phái ra một ít Thần Linh cấp thấp qua tìm cái chết, quan to tam phẩm trở lên đã không lộ diện.

- Thoạt nhìn, chính là ngầm thừa nhận Trục Châu bị chiếm, nhưng lại không thể công khai thừa nhận, chỉ có thể hàng năm đưa vài kẻ xui xẻo lại đây làm dáng... Tiện thể còn có thể tiêu hao nhũng quan? Đây chính là chuyện xấu thích làm trong truyền thuyết sao?

- Quả nhiên nguy cơ nguy cơ, có nguy thì có cơ... Ta liền thành người giảm bộ máy cơ cấu cho Đạo Đình, nếu muốn chiêu an, ít nhất cũng phải gia phong nhất phẩm...

Phương Tịch có chút trêu tức nghĩ.

Kỳ thực đến bây giờ, hắn đã hầu như không có sở cầu với Đạo Đình.

Lúc này vẫn kéo, chỉ vì một chuyện khác mà thôi.

Trong tay hắn lóe lên thanh quang, một ấn tỷ hiện ra.

Ấn tỷ này toàn thân xanh tươi như ngọc, nhìn không ra là thạch ấn lúc trước, chính là chí bảo Thanh Đồng Quân !

Trải qua Phương Tịch hai mươi năm không gián đoạn lấy thần lực tế luyện, dần dần rút đi mặt ngoài, hiển lộ ra bản chất chân thực.

Thậm chí từng vết rách kia cũng đang không ngừng nối liền, bây giờ chỉ còn lại vài tia.

- Đợi luyện hóa xong ấn tỷ, liền trực tiếp đi làm cha Thiên Tử!

Phương Tịch có thể nhận ra, ấn tỷ này cách hoàn toàn luyện hóa, chỉ có một đường.

Hắn không do dự nữa, thần lực màu xanh hạ xuống, giống như thác nước truyền vào thần ấn.

Trên thần ấn màu xanh, vết nứt cuối cùng nối liền, bỗng nhiên hót vang một tiếng, bộc phát ánh sáng.

Tiếp theo, từng tin tức huyền diệu tràn vào thức hải của Phương Tịch.

Trên mặt hắn nhất thời hiện ra vẻ kinh sợ!

Rộng lớn!

Hùng vĩ!

Trong lúc hoảng hốt, Phương Tịch tựa hồ nhìn thấy một thần vị.

Cái kia chính là thần chức của Thanh Đồng Quân!

Tên đầy đủ là... Đông Hoa Tử Phủ Thiểu Dương Mộc Công Thanh Đồng Quân!

Khí tức tử thanh xông lên tận trời, rõ ràng là tước vị Thiên Quân!

Cấp bậc Thần đạo, trên cửu phẩm còn có siêu phẩm!

Thiên Tử, Thiên Bá, Thiên Hầu, Thiên Công... tương đương Phản Hư của Địa Tiên giới.

Mà tước vị Thiên Quân, tương đương với tu sĩ Hợp Thể kỳ!

Thiên Vương, Thiên Tôn là tu sĩ Đại Thừa!

Cho tới Thiên Đế? Đã không người dám phỏng đoán cảnh giới của hắn…

Bình Luận (0)
Comment