Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1816 - Chương 1979 - Phong Thần Oai 2

Chương 1979 - Phong Thần Oai 2
Chương 1979 - Phong Thần Oai 2

Nhưng quân lệnh như núi, quân pháp nghiêm ngặt, tự mình mộ binh, chẳng lẽ muốn thử chữ "chết" viết như thế nào?

- Bây giờ chỉ có thể mau chóng viết công văn, lại hối lộ thượng cấp, trước tiên tranh thủ thời gian luyện binh, sau đó mộ binh, tìm lính, mới có thể chiến một trận...

Đạo Đình không có khái niệm văn quý võ tiện, chú ý là lên ngựa có thể đánh trận, xuống ngựa có thể an dân, văn võ trong lúc đó lẫn nhau điều nhiệm là chuyện thường.

Từ khi Cam Ngọc thi đỗ Cử Nhân, học tập mấy quyển binh thư, bây giờ tuy không thể nói mạch lạc rõ ràng, nhưng cũng có chút manh mối.

Đúng lúc này, một tên lính liên lạc phi ngựa đến, trên tay còn cầm một cây lệnh tiễn:

- Đô Đốc có lệnh, lệnh ngươi sau ba ngày xuất chiến, không được làm trái!

Sắc mặt Cam Ngọc nhất thời tối sầm lại, nhưng vẫn chắp tay:

- Thuộc hạ lĩnh mệnh!

Trong lòng càng xác định, có người muốn hại hắn!

...

Trục Châu bảy phủ hai mươi tám huyện, từ lâu ném mất hai mươi bảy huyện.

Bây giờ chỉ còn lại một Đô Đốc của triều đình, mang theo đại quân trấn thủ Trấn Nam Quan.

Sau ba ngày.

Cam Ngọc cưỡi ngựa chạy chậm ra Trấn Nam Quan, chỉ cảm thấy lạnh thấu xương.

Tình cảnh này, có khác gì đi chịu chết?

- Chương Tam Thuận!

Hắn suy nghĩ một chút, liền gọi Chương Tam Thuận đến bên người:

- Phản quân trị dân như thế nào?

Bây giờ không có biện pháp, chỉ có thể tìm cơ hội mò mấy chiến công nho nhỏ, sau đó lập tức lui về Trấn Nam Quan, còn phải cầu nguyện không nên đụng vào Tử Kiếm Tiên, bằng không khó giữ được cái mạng nhỏ này.

Không giống thế giới phàm tục, làm chủ tướng một quân ở Thần Đạo Thế Giới, uy nghiêm là không thể bàn cãi.

Dù sao chức quan bát phẩm còn đó, lại có đạo lục, võ lực cá nhân có một không hai toàn doanh.

Chương Tam Thuận tương đối kính cẩn:

- Khởi bẩm Giáo Úy, Hắc Sơn Sơn Thần kia thu phục không ít Thành Hoàng Thổ Địa, lệnh trị dân... tình huống ngược lại không khác hai mươi năm trước.

- Cái gì? Nhiều Thành Hoàng Thổ Địa theo giặc như vậy?

Cam Ngọc trợn mắt, trước khi đến Trục Châu, hắn căn bản không thể tin được, còn có sự tình không thể tưởng tượng nổi cỡ này.

- Đạo Đình không có biện pháp sao?

Hắn chân chính muốn hỏi, là chẳng lẽ đạo lục không có hiệu lực?

Chương Tam Thuận cười khổ:

- Nghe nói Hắc Sơn Sơn Thần kia luyện chế một thần khí, tên là Phong Thần Bảng, Thành Hoàng Thổ Địa quy thuận, chỉ cần lưu danh trên bảng, thì không bị Đạo Đình hạn chế, trái lại bị chế ngự... Đương nhiên cũng có không phục, trực tiếp bị đánh thành tro bụi...

- Cái này... Cái này không phải đang đào căn cơ của Đạo Đình sao?

Thần thức nhìn chăm chú đạo lục trong cơ thể mình, Cam Ngọc sinh ra cảm giác “cùng chung mối thù”.

Nhưng rất nhanh, trong lòng hắn hiện ra vẻ sợ hãi.

Chương Tam Thuận nghe vậy, lại cười khổ trả lời:

- Giáo Úy đại nhân... người ta đã tạo phản, chẳng phải là đào căn cơ của Đạo Đình sao?

Cam Ngọc nghe vậy, không khỏi nở nụ cười:

- Là ta thất thố, lấy bản đồ ra! Bây giờ kẻ địch thế lớn, chúng ta không thể địch lại được, chỉ có thể dùng trí...

Bây giờ tiến vào địch cảnh, lại nói nhiều cũng vô ích.

Ngược lại hắn không thể đi chịu chết, vậy chỉ có thể phục kích một vài tiểu đội vận lương thảo hoặc hậu cần của quân địch, lấy được chiến công liền rút lui...

Chương Tam Thuận nghe vậy, không khỏi thở dài một hơi, cùng mấy đội trưởng khác mịt mờ trao đổi ánh mắt.

Nếu trưởng quan khư khư cố chấp, bọn họ sẽ rất phiền phức.

Dù sao luận thực lực, Cam Ngọc vượt xa bọn họ, còn có đạo luật đè ép.

Nhưng thật bị bức đến tuyệt lộ, cũng không phải không có biện pháp!

...

Sơn Thần Phủ.

Phương Tịch tĩnh hoài muốn động, đi ra Hắc Sơn.

Trong Bàn Long Hồ, thuyền đánh cá theo sóng dập dờn... Bách tính an cư lạc nghiệp.

Tuy hắn tạo phản, nhưng sẽ không áp bức bình dân, càng sẽ không mạnh mẽ mộ binh, vơ vét cái gì...

Bởi vậy bách tính ở Trục Châu, thoạt nhìn sinh hoạt còn tốt hơn lúc trước.

Đương nhiên, cái này cũng có khả năng là bởi vì tiếp giáp Hắc Sơn, những Thành Hoàng Thổ Địa kia vì lấy lòng Phương Tịch làm ra.

Hắn cũng không để ý, dù sao có Phong Thần Bảng, những người quy hàng này đều khó mà phản loạn.

Đi tới một chỗ, Phương Tịch dậm chân.

Một Thổ Địa từ trong đất xông ra:

- Bái kiến quân thượng...

- Gần nhất triều đình có tình huống gì không?

Phương Tịch thuận miệng hỏi.

- Khởi bẩm quân thượng...

Thổ Địa lập tức bẩm báo, mượn lực lượng Thần đạo, lực khống chế Trục Châu của Phương Tịch cực mạnh, rất dễ dàng thu được tin tức.

Nghe nói Trung Dũng Giáo Úy Cam Ngọc mang theo một đạo nhân mã trà trộn vào Trục Châu, vẻ mặt Phương Tịch có chút quái lạ:

- Mật thiết quan tâm, đi đi...

Hắn vung vung tay, để Thổ Địa lão nhi rời đi.

- Lên Phong Thần Bảng, chân linh ở trong tay ta, lực khống chế cũng không kém...

- Chỉ là...

Phương Tịch thở dài.

Tuy đạo lục phức tạp, nhưng kỳ thực cũng chỉ như vậy.

Sau khi bị Phương Tịch phá giải, rất nhiều kỹ thuật đều dùng ở trên Phong Thần Bảng.

Bình Luận (0)
Comment