Phương Tịch nghĩ đến một khả năng.
Thế giới này có khái niệm luân hồi, nghe đồn người bình thường chết rồi, nếu không được triều đình sắc phong, không trở thành Âm thần, như vậy tia hồn phách kia sẽ đi tới Minh thổ!
Thậm chí không chỉ thế giới này, phàm là hồn phách thế gian trong phạm vi Thiên Đình quản hạt, đều sẽ đi tới Minh thổ!
Minh Thổ Nữ Quân này, tuy ở dưới Thiên Đế quản hạt, nhưng cũng là một phương chư hầu.
Phất tay cho tiểu thế giới một báo ứng nho nhỏ, dù có phản phệ cũng như lấy trứng chọi đá!
- Minh phu nhân?
Phương Tịch nhìn góc quần tượng thần, không khỏi trầm mặc:
- Nghe cũng động lòng người, chỉ là trong này có nhiều điểm đáng ngờ, thái tử tiền triều không phải người ngu, Thần đạo lấy lực làm đầu, thái tử thần đạo, luận cấp bậc vượt qua chính nhất phẩm một bậc, lại bị Minh phu nhân nhập mộng, há không biết thần lực và vị cách kinh người, lại dám tiếp tục động thủ?
Tuy người dưới cơn nóng giận, sự tình gì cũng làm ra được, nhưng có thể ở dưới tay Thiên Tử Thần đạo trở thành thái tử, không đến nỗi không có lí trí như vậy.
- Còn có một điểm đáng ngờ, nếu Thổ Địa Bà là Minh Thổ Nữ Quân, vậy Thổ Địa Công là ai?
Hắn nhìn về phía thiếu niên Thổ Địa Công kia, cảm giác tuy tượng thần loang lổ, nhưng trong mắt ngăm đen thâm thúy, tựa hồ có một ánh mắt từ trên chín tầng trời buông xuống.
- Tuy Minh Thổ Nữ Quân là tước vị Thiên Quân cao quý, thậm chí có thể tùy ý đánh giết Thiên Tử... Lại khó có thể khiến toàn bộ vận nước gãy lìa, nhất định phải hạ xuống thiên tai nhân họa, để nhân gian đại loạn mấy chục năm, mới có thể làm được.
Cam Ngọc lại cười lạnh:
- Có thể nháy mắt liền đoạn long khí cùng khí vận một giới, tự nhiên chỉ có Thiên! Cái gọi là gây tội lỗi với trời, không chỗ nào cầu khẩn là như thế!
- Thì ra là vậy...
Phương Tịch nhìn về phía thiếu niên Thổ Địa Công, không khỏi ngơ ngác:
- Nguyên lai Thiên Đế của Thiên Đình, mới bắt đầu lại chỉ là một phương Thổ Địa?
Chức vụ Thổ Địa vô cùng nhỏ bé, nếu thôn trấn đủ lớn, có thể lên tòng cửu phẩm.
Nhưng như thôn Bạch Cam của Cam Ngọc, lại căn bản không có thần phẩm, không khác gì lại viên!
Từ thân phận thấp kém như vậy, bò đến vị trí cửu cửu chí tôn Thiên Đế, quả thật là truyền kỳ.
Theo Phương Tịch, này giống như nhân gian giới có một phàm nhân, tu luyện thành Nguyên Thần Chân Tiên!
- Phải!
Cam Ngọc nghiêm mặt nói:
- Thái tử tiền triều ngu ngốc, dám hủy miếu của Thiên Đế và Minh Thổ Nữ Quân, dẫn đến vận nước đoạn tuyệt... Đạo Đình nhặt được tiện nghi, nhưng cũng che giấu việc này thật sâu, không cho bất kỳ người nào biết.
- Vì lẽ đó, ngươi không phải Cam Ngọc.
Phương Tịch nhìn về phía Cam Ngọc, mỉm cười nói.
- Phải!
Trên người Cam Ngọc, một đạo khí tức tử thanh phóng lên trời, trong đó còn có một phần văn tế Thiên Tử:
- Thần quản lý núi sông nay cáo trời, có Vực Ngoại Tà Thần xâm lấn thiên địa ta, xin Thiên Đế minh giám, chém giết.
Kinh thành.
Cuối thiên nhai, hoàng cung rộng lớn mênh mông, bao phủ trong một tầng kim quang.
Trên chín tầng thiên khuyết, Đạo Đình Thiên Tử người mặc long bào, quanh thân tử khí dạt dào, có tường vân năm màu hội tụ.
Hắn ngóng nhìn phương hướng miếu Thổ Địa, nhìn thấy cột sáng phóng lên trời, bên trong có một phần văn tế chậm rải thiêu đốt.
Trên vòm trời, mây gió nổi lên!
Uy áp khủng bố hàng lâm, từng mảng từng mảng lôi vân lăn lộn, hồ quang điện hội tụ, hình thành một con mắt!
Thiên Đạo Chi Nhãn!
- Xong rồi!
Thiên Tử thấy vậy, trên mặt lóe lên vẻ vui mừng:
- Vực Ngoại Tà Thần, tuy không biết xuất từ thế giới nào, hoặc là Thiên Đình hàng giới... Nhưng trẫm có lẽ không thể bắt giữ ngươi, Thiên Đế lại không giống.
Từ khi Vực Ngoại Tà Thần kia đánh giết Thái Sư đương triều, Thiên Tử liền biết, Tà Thần kia hung uy ngập trời, có khả năng là hung thần từ Thiên Đình chạy trốn xuống!
Chỉ cần đến từ ngoài thiên địa này, tự nhiên chính là Vực Ngoại Tà Thần!
Thần phẩm, nói không chừng còn vượt qua Thiên Tử!
Hắn thân là Thiên Tử, đương nhiên sẽ không ngự giá thân chinh.
Vừa vặn nguyên do tiền triều bị diệt, hắn làm thái tổ khai quốc rất rõ ràng, lại điều tra được Vực Ngoại Tà Thần vào kinh, liền định ra kế sách gậy ông đập lưng ông!
Chỉ cần Vực Ngoại Tà Thần kia rơi vào trong Thiên Đế chi nhãn, kết cục không cần phải nói.
Có thể nói không đánh mà thắng, liền trừ khử một đại họa tâm phúc!
Thiên Tử nhìn về phía miếu Thổ Địa, trong con ngươi tử khí dạt dào hiện ra vẻ chờ mong.
...
Miếu Thổ Địa.
Phương Tịch bỗng nhiên cảm giác, sau khi văn tế phóng lên trời, phương thiên địa này tựa hồ có thay đổi!
Có một tồn tại vô cùng cường đại, từ trên ba mươi ba tầng trời hạ xuống ánh mắt khủng bố!
Pháp tắc thiên địa của tiểu giới này, tựa hồ đều tránh lui! Hoặc là nói... bị sử dụng.
Chỉ cần một pháp chỉ, nói không chừng sẽ có thiên kiếp hình thành đến đánh mình!
Trên thần đàn, tượng thần Thổ Địa Công giống như sống lại, con ngươi hơi động!
- Thiên Đế... Ngươi rốt cục tỉnh rồi!