Đối với Huyết Ma lão tổ mà nói, ít nhất cần thần chức cấp bậc Thiên Vương, mới có thể tạo được tác dụng.
Điều này hiển nhiên là chuyện không thể nào.
Một tấm Đế Quân Phù Chiếu duy nhất, còn ở trên người Thần Đạo Hóa Thân đây.
Đồng thời Đế Quân sắc phong Thiên Vương, Thiên Quân, Thiên Công... Cũng cần tiêu hao thần lực và tín ngưỡng bản thân.
Lấy hương hỏa của Nhân tộc bây giờ, kỳ thực chống đỡ không nổi mấy Thiên Công, Thiên Quân...
Trừ khi học Thiên Đế, khống chế Địa Tiên giới thậm chí ba ngàn tiểu giới, tất cả phổ biến Thần đạo, khi ấy hội tụ Hương Hỏa Chi Lực quả thực như biển, có thể thoả thích sắc phong Thiên Quân, thậm chí Thiên Vương, Thiên Tôn...
Còn chư thần, không chỉ có một tia chân linh lên Phong Thần Bảng, sinh tử bị hắn chưởng khống, thần chức trong cơ thể tự nhiên cũng mất đi khả năng lên cấp.
Mà suy tính kinh nghiệm của Thiên Đế, ít nhất hệ thống Thần đạo phải hoàn toàn phổ biến Địa Tiên giới, thiên địa xúc động, mới có thể xuất hiện Tiên Thiên Thần Linh.
Bây giờ còn sớm, Phương Tịch còn có thể lũng đoạn thị trường.
- Thì ra là vậy...
Lão giả không nói thêm, đây là cuộc chiến thành đạo, không thể xoay chuyển tâm ý.
...
- Ba ngàn tuổi...
- Bành Tổ cũng mới thọ tám trăm...
Trong tay Phương Tịch cầm một hồ lô vỏ xanh, thần thái thản nhiên.
Mặc dù là tiệc mừng thọ ba ngàn tuổi của mình, nhưng hắn căn bản không cần làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần thích làm gì thì làm liền được.
Ngược lại, những khách mời đến đây chúc mừng kia, mới cần làm hắn vui lòng.
- Đạo Chủ...
Lúc này Quỷ Phủ Tôn Giả đi tới, cúi người hành lễ:
- Yến hội đã chuẩn bị tốt, chỉ là sứ giả các tộc đến không nhiều...
Sự tình liên minh vạn tộc chuẩn bị xuống tay với Vương gia lão tổ, chung quy vẫn không thể tránh khỏi tiết lộ.
Trên thực tế, có thể có một ít khách mời đến, Phương Tịch đã cảm thấy bất ngờ.
Sau đó ngẫm lại, là kế sách trứng gà chia rỗ.
Mặc dù mình thoạt nhìn chết chắc rồi, nhưng nếu ngược gió trở mình, những Dị tộc hai đầu đều cược kia, tốt xấu gì cũng có thể duy trì chút thể diện, vì bộ tộc lưu lại một đường sinh cơ.
- Cũng được, đi xem một chút đi.
Phương Tịch theo Quỷ Phủ đi tới lễ đường.
Tất cả tu sĩ đều đứng lên, thần thái khiêm tốn, quanh người tiên khí dạt dào, xác thực có chút phong thái Vạn Tiên đại hội.
Lúc này, những tu sĩ kia dồn dập cúi đầu, chúc mừng:
- Chúc mừng lão tổ! Lão tổ vạn thọ vô cương!
- Đa tạ!
Phương Tịch nâng chén, ánh mắt đảo qua từng cái, cuối cùng dừng lại ở trên người Giao Long lão tổ chốc lát.
Trên trán lão giả nhất thời hiện ra mồ hôi lạnh.
- Hôm nay đại thọ của bản tôn, sao đồng đạo Hợp Thể lại đến ít như vậy?
Phương Tịch giả vờ không biết hỏi.
- Hay là có chuyện quan trọng gì.
Lão giả lúng túng nở nụ cười, sau đó thần thức truyền âm:
- Lão tổ minh giám... Bây giờ các Dị tộc đang hợp mưu diệt ngài, đặc biệt Ma tộc còn cất giấu một Huyết Ma lão tổ, tu vi chỉ sợ đã đến Hợp Thể viên mãn...
Phương Tịch không khỏi liếc mắt.
Quả nhiên hai tộc Yêu Ma thù sâu như biển, dù đến lúc này, còn không quên hố đối phương!
Hắn không để ý lắm, chỉ cười ha ha, uống cạn rượu ngon trong chén, nói:
- Hôm nay... muốn mời chư vị tân khách xem một trò hay!
Cùng lúc đó, nơi sâu xa trong Địa Tiên Linh Cảnh, Thần Đạo Hóa Thân vẫn đang ngủ say, rốt cục mở hai mắt ra...
- Thần lực vị cách Đế Quân, cuối cùng cũng coi như lấp được ba phần mười?
Phương Tịch mở mắt, trong mắt có ánh sáng bảy màu lóe lên.
Hắn nội thị thần thức, liền thấy trên phù lục Đông Hoa Thái Diệu Huyền Chân Vô Lượng Trường Thanh Đại Đế Thần, một tầng bạch khí đã tràn ngập gần một phần ba.
Tầng bạch khí này chí cao chí thượng, chí tôn chí quý, tỏa ra vầng sáng bảy màu, tựa hồ như lấy bảy màu dung hợp thành.
- Thần lực Đế Quân...
Hắn thoáng cảm ứng một phen:
- Nếu ở trong Thần Vực, bây giờ đã có thể so với Đại Thừa... Như ở ngoài Thần Vực, dựa vào Tín Ngưỡng Tháp... Có lẽ có thể xưng Chuẩn Đại Thừa?
Dù sao lực lượng Thần đạo, Phương Tịch cũng không biết rõ cụ thể uy lực như thế nào.
Bất quá cũng may đã có Hợp Thể Dị tộc đến đây cung cấp hắn thí nghiệm.
Phương Tịch đứng dậy, chỉ thấy trên người hắn mặc y phục, đầu đội bình thiên quan, mười hai chuỗi minh châu buông xuống, khiến khuôn mặt vốn tuổi trẻ tuấn tú có vẻ thần bí mà uy nghiêm.
Lúc này hơi suy nghĩ, liền đến một bể nước.
Trong bể nước, một con Giao Long màu xanh dài mấy trăm trượng, đang nhàn nhã nô đùa.
Nhìn thấy Phương Tịch đến, con ngươi không khỏi trừng tròn xoe, chính là Đại Thanh!
- Cấp bốn đỉnh cao...
- Nếu ở bên ngoài, là có thể độ kiếp, thành Hóa Thần cấp năm.
- Thả ở trong Địa Tiên Linh Cảnh, quả thực là làm mất mặt ta!
Phương Tịch hừ lạnh, sợ đến cá trong miệng Đại Thanh rơi xuống, nằm trên mặt đất:
- Chủ nhân tha mạng...
- Yên tâm, ta sẽ không lấy mạng ngươi, chỉ là khi ra ngoài thiếu một vật cưỡi mà thôi.
Phương Tịch khẽ mỉm cười, động viên nói.
Đại Thanh nghe vậy, không khỏi thở dài một hơi.