Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1840 - Chương 2003 - Vô Song

Chương 2003 - Vô Song
Chương 2003 - Vô Song

Cho dù là Bán Tiên khí trọn vẹn, nắm ở trong tay tu sĩ Hợp Thể kỳ, cũng không phải đối thủ của Đại Thừa.

Huống chi còn là một cái có chút không trọn vẹn...

Tuy bị bí thuật kích phát toàn bộ uy năng, có thể tạm thời so với Bán Tiên khí chân chính, nhưng ở trong mắt Đại tông sư trận pháp và phù lục như Phương Tịch, tự nhiên đều là kẽ hở!

Dù không dùng xảo kình, chỉ lấy thần lực cấp bậc Đại Thừa cứng rắn chống đỡ, cũng chỉ phí một ít thời gian mà thôi.

Cùng lúc đó, trường mâu và công kích của tu sĩ Hợp Thể kỳ khác đồng thời ngưng trệ ở giữa không trung.

Một mặt trời màu bạch kim lấy Phương Tịch làm trung tâm, bốn phía trôi nổi rất nhiều pháp bảo thần thông, giống như thần thoại.

Bị ánh mắt Phương Tịch quét qua, trường mâu lập tức cháy hừng hực.

Bảo vật thần thông của tu sĩ Hợp Thể kỳ khác đều rên rỉ, trực tiếp nổ tung hoặc hóa thành quang điểm tiêu tán!

Đám người Trà lão cùng Hạnh Nguyên Tử biến sắc, có trực tiếp phun ra một ngụm tinh huyết.

Đại Thừa oai, là khủng bố như thế!

- Trấn!

Ánh mắt Phương Tịch thâm thúy, mang theo vô tình giống như chấp chưởng Thiên Đạo.

Chấp thiên chi đạo, quan thiên chi hành!

Một thần ấn màu vàng hội tụ ở giữa không trung, giống như núi lớn hạ xuống.

Hai tay Trà lão đẩy lên, một hư ảnh cây trà hiện lên ở sau lưng hắn, hóa thành cổ thụ chọc trời.

Ầm!

Thần ấn hạ xuống, kim quang vô tận trực tiếp đập nát cổ thụ chọc trời, dưới đáy ấn vàng, từng đạo triện văn hiện lên, tựa như có thể diễn tả quy tắc thiên địa.

Đây là thần văn!

Vô số thần văn tổ hợp, hội tụ, giống như một Tiên Thiên Bát Quái Trận Đồ... Xé rách linh quang hộ thể của Trà lão.

Ầm ầm!

Ấn vàng ầm ầm hạ xuống, Trà lão gào thét, thân thể nhanh chóng mộc hóa, khí tức cực kỳ mạnh mẽ, nhưng vẫn bị ấn vàng trấn áp.

Sau đó không còn tiếng động...

- A!

Thấy cảnh này, Nha bà bà ẩn giấu ở trong khói đen rít lên một tiếng, lăn ra xa xa, hóa thành một con chim kỳ dị.

Toàn thân đen nhánh, thân chim đầu người, nhưng mỏ lại mỏ chim.

Nó vội vàng vỗ cánh, muốn chạy trốn!

- Đi!

Dưới chân Phương Tịch tùy ý giẫm, Đại Thanh nhào ra, điều động mưa gió lôi đình, tầng tầng lớp lớp ánh chớp hiện lên, bao phủ quái điểu đầu người ở bên trong.

Tuy không hẳn là đối thủ của tu sĩ Hợp Thể kỳ, nhưng ngăn cản đối phương chốc lát, lại không có vấn đề.

- Trà lão...

Nhìn thấy dưới một đòn, Trà lão trực tiếp vẫn lạc, Hạnh Nguyên Tử không còn tâm lý may mắn gì, trong tay hiện ra một cây cờ nhỏ.

Trên cờ này chỉ có một Thái Cực Đồ.

Nương theo pháp lực truyền vào, Âm Dương nhị khí trong Thái Cực Đồ lưu chuyển, bỗng nhiên nhanh chóng mở rộng, nháy mắt liền bao phủ Phương Tịch vào.

Trong chớp mắt, Phương Tịch cảm giác được từng tia lực lượng áp chế, không khỏi cảm thấy hứng thú:

- Phỏng chế Tiên Phủ Kỳ Trân? Không... là chí bảo một lần, xem thủ pháp luyện chế, lại có khí tức thượng giới...

Phương Tịch khẽ mỉm cười, quanh người lấp lóe hào quang thuần trắng, như vạn pháp bất xâm.

Hắn am hiểu vượt cấp đối địch, càng giỏi bức hiếp kẻ yếu!

Lúc này thần lực Đại Thừa kỳ hơi chấn động, liệt dương phóng ra hào quang óng ánh, hư ảnh Thái Cực Đồ lập tức bị nuốt chửng, như muốn tiêu tan...

Thậm chí Phương Tịch còn thừa lực lấy ra Khí Vận Cổ, ngón tay hơi điểm nhẹ.

Một pháp đàn hiện lên, chính là Thái Hư Hóa Minh Lê Đầu Thất Tinh Pháp Đàn!

Thần Đạo Hóa Thân am hiểu khí vận cùng pháp tắc Nhân Quả, triển khai môn thần thông này, quả thực là bổ sung lẫn nhau.

Pháp đàn trong nháy mắt hoàn thành, có thần vận kỳ diệu tản ra.

Tu sĩ Hợp Thể kỳ bị Phương Tịch nhìn kỹ, lập tức có một loại cảm giác đại họa lâm đầu.

- Thiên Quan tứ phúc, Địa Quan xá tội, Thủy Quan giải ách... Bắc Đẩu hàng thọ, Huyền Minh tước lộc, Thái Hư hóa phúc... Cấp cấp như luật lệnh!

Phương Tịch mỉm cười, chỉ về phía Hạnh Nguyên Tử.

Trên Khí Vận Cổ, một đạo huyền quang hiện lên, chính là Tiêu Tai Giải Ách Khí Vận Huyền Quang!

Đạo huyền quang này trải qua pháp đàn Thần đạo gia trì cùng chuyển hóa, ở giữa không trung hóa thành một cái chày cực lớn!

Cái chày mang theo uy thế vô song, xông thẳng về phía Hạnh Nguyên Tử!

- Không thể... Người này rõ ràng đã bị Song Cực Phiên định trụ, vì sao còn có thể triển khai thần thông pháp thuật?

Hạnh Nguyên Tử kinh ngạc, nhưng cũng biết công kích này của Phương Tịch không phải chuyện nhỏ, không khỏi mạnh mẽ nện lồng ngực.

Phốc!

Hắn phun ra một ngụm tinh huyết, trong tinh huyết còn mang theo một cửa sắt.

Cửa sắt không ngừng biến lớn, che ở trước mặt Hạnh Nguyên Tử, bên trên từng đạo phù văn lấp loé, ngưng tụ thành lồng ánh sáng dầy cộm nặng nề.

Đây là dị bảo được Hạnh Nguyên Tử phát hiện ở trong một bí cảnh, lực phòng ngự cực kỳ xuất sắc.

Hạnh Nguyên Tử nhìn thấy lồng ánh sáng đã thành, nhưng cảm giác ngột ngạt trong lòng lại chưa từng giảm bớt, không khỏi phất tay, mấy bảo vật đao, kiếm, cờ… hiện lên, hóa thành từng màn ánh sáng bảo vệ toàn thân.

Bình Luận (0)
Comment