- Nơi đây đã sớm bị Yêu tộc cùng liên minh Dị tộc chiếm cứ, nếu bị phát hiện... sự tình sẽ rất phiền phức.
- Cũng may, lúc trước săn bắt Ma tu, đã đi qua Ma Thiên Sơn Mạch, ở nơi đó thiết lập một tọa độ không gian...
Trong lòng Phương Tịch đã định, vì vậy đứng dậy.
- Cung tiễn tiền bối!
Đại tôn giả áo bào trắng vội vàng hành lễ, lại thấy độn quang lóe lên, thân hình Phương Tịch đã biến mất không thấy.
Hắn thở dài, lại có chút thất vọng mất mác.
Mãi đến khi thấy một túi tiên ngọc trên chỗ ngồi, mặt mày mới hớn hở...
...
Cương vực Ma tộc.
Trong một địa quật.
Thạch nhũ đen nhánh trút xuống, cuối cùng thậm chí mọc ra mặt người dữ tợn.
- Không... Không muốn...
Một đạo ma quang từ trên mặt đất lao ra, hóa thành một Ma tộc mọc sừng dê uốn lượn, tướng mạo dữ tợn.
Tu vi của hắn đã tới Phản Hư viên mãn, vừa kinh hoảng gào thét, trong tay vừa hiện ra một thanh trường kiếm màu đỏ.
Trường kiếm phát ra tiếng kiếm minh giống như hài nhi khóc nỉ non, mạnh mẽ chém về phía sau!
Xì xì!
Vô số dây đỏ xuyên thấu hư không, bên trong tựa hồ có vô số triện văn lấp loé.
Nhưng những bùa chú này đánh vào trên một ma ảnh, tất cả đều tiêu tan.
Ma ảnh kia cười lạnh, một tầng ma vụ màu tím hiện lên, bao phủ Phản Hư Ma tộc:
- Không có ích lợi gì... Ngươi tu luyện là công pháp của bản vương... Ngươi nhất định phải hiến ra tất cả, thành quân lương của bản vương.
Nương theo tiếng vang làm người ê răng, trong ma vụ truyền ra tiếng nhai nuốt.
Tiếp theo, đầu của Dương Giác Ma tộc bị ném ra, lăn ở trên mặt đất mấy vòng, con mắt trợn thật lớn.
- Muốn thừa dịp bản vương trọng thương kiếm lợi... Các ngươi bất quá là quân lương của bản vương, lại dám như thế?
Ma ảnh liên tục cười lạnh, sau đó tựa hồ thống khổ khom người:
- Thiên Ma...
Ma Thiên Sơn Mạch.
Ánh bạc lóe lên, thân ảnh Phương Tịch xuất hiện.
Thần thức hắn quét qua, bỗng nhiên vung tay lên.
Mấy con Thiên Mục Điểu Hóa Thần kỳ xoay quanh ở trên trời cao bỗng nhiên dồn dập nổ tung, hóa thành từng đoàn huyết quang.
- Có tu sĩ Nhân tộc?
- Nhìn sóng pháp lực kia, là Hợp Thể kỳ...
Trong rừng cổ thụ, một Yêu tộc giống như tắc kè hoa, con ngươi trợn thật lớn:
- Không nghĩ tới... lần này lại bị ta thu được công huân lớn như vậy, nói vậy ngày sau đột phá cấp sáu hẳn không thành vấn đề.
- Ta cũng không nghĩ tới, lần này vận khí không tốt, lại trực tiếp va phải thám báo Yêu tộc.
Đúng lúc này, một thanh âm vang lên ở bên cạnh.
Yêu tộc giống như tắc kè hoa kinh hãi, sau đó toàn thân nổ tung.
Ở trong máu thịt, có mấy yêu trùng giống như Thạch Long Tử nho nhỏ, chạy trốn về bốn phía.
Đáng tiếc, chúng nó ở giữa không trung liền thần hồn tịch diệt, rơi xuống đất hóa thành thi thể.
- Thạch Long Tử...
Phương Tịch nhìn thi thể những yêu trùng này, có chút cảm khái.
Hắn phân biệt phương hướng, liền hóa thành chùm sáng màu xanh, lấy độn tốc cực kỳ nhanh bay về phía cương vực Ma tộc.
Bây giờ nhìn tình huống, cương vực Ma tộc cũng có không ít bị Yêu tộc và liên minh Dị tộc chiếm.
Muốn xuyên qua, đúng là phải phí chút sức lực.
Cũng may đối với hắn mà nói, không tính là đại sự gì.
...
Trong một pháo đài Ma tộc.
Tường thành tàn tạ, tựa hồ vừa trải qua tu bổ, miễn cưỡng hội tụ thành một trận pháp.
Một nữ Yêu tộc mặc hắc giáp, vóc người nóng bỏng, đi vào trong gian tĩnh thất.
Trong tĩnh thất lại một màu đỏ ngầu.
Từng con từng con Huyết Long tựa hồ bị rút từ trong đại địa ra, hội tụ ở trong trận pháp, sau đó chiu vào cơ thể một lão giả Yêu tộc tóc trắng phơ.
Tướng mạo lão giả Yêu tộc này không khác Nhân tộc, tóc hoa râm, tóc bạc da mồi, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ xuống lỗ.
- Úc đạo hữu, vô số Yêu Mệnh Nguyên Châu vỡ vụn một viên, thám tử sắp xếp ở Ma Thiên Sơn Mạch xảy ra vấn đề...
Nữ Yêu tộc diễm lệ cười duyên nói.
Lão giả Yêu tộc mở hai mắt, hiện ra đôi mắt mờ nhạt không ánh sáng:
- Có Nhân tộc hoặc Ma tộc lưu lạc ở bên ngoài... muốn đi tới cương vực Ma tộc? Đáng tiếc, nơi đây đã bị chúng ta nắm giữ...
- Hẳn là cao thủ Nhân tộc.
Nữ Yêu tộc diễm lệ lè lưỡi, liếm liếm môi đỏ:
- Tựa hồ Úc đạo hữu ngươi từng xuất thân Nhân tộc, bây giờ sẽ không hạ thủ lưu tình chứ?
- Khà khà... cạnh tranh trong Nhân tộc ta không thua Yêu tộc, lão phu cần gì hạ thủ lưu tình với một tiểu bối chưa gặp mặt?
Lão giả Yêu tộc cười lạnh, làm người tu luyện công pháp Yêu tộc, cấy ghép huyết mạch Yêu tộc, cuối cùng ngã về trận doanh Yêu tộc, bị loại nghi kỵ này là việc bình thường, hắn đã quen.
Nhưng quen, không có nghĩa là sẽ khoan dung.
- Phượng Thanh Minh... Bây giờ ta mới là Trấn Thủ bản địa, nhớ duy trì lễ nghi.
Hắn đứng lên, trên thân hình gầy yếu, đột nhiên bộc phát ra Thiên Yêu chi khí khủng bố đến cực điểm.
Một chân thân Yêu tộc cực lớn như ẩn như hiện ở sau lưng hắn, dữ tợn mở miệng rộng, lộ ra răng nanh, nhắm ngay nữ Yêu tộc diễm lệ:
- Bằng không... Ta không ngại ăn ngươi trước, thật tốt thưởng thức ngươi…