- Cái này chính là Huyết Phong Sơn Mạch?!
Một đạo ma quang tựa như chậm lại nhanh đi tới ngoại vi Huyết Phong Sơn Mạch, Phương Tịch nhìn sương máu mỏng manh, mặt lộ vẻ kích động.
- Rốt cục... Có thể lên cấp Hợp Thể sao?
Hắn căn bản không chút do dự, nhảy vào trong dãy núi.
Sương mù mỏng manh ở ngoại vi đụng tới ma quang, lại trực tiếp tiêu tan, thậm chí bị ma quang dễ dàng luyện hóa, không thể ảnh hưởng mảy may.
Trên mặt đất, một lão giả Ma tộc Kết Đan kỳ, đang mang theo một thiếu nữ Ma tộc Trúc Cơ kỳ hái linh dược.
Nhìn thấy tình cảnh này, nhất thời sững sờ.
- Gia gia... Người kia...
Trên người thiếu nữ Ma tộc mọc lân phiến đen nhánh, mũi hơi câu, bên trong là một loại cấu tạo kỳ dị.
Đây là một nhánh Ma tộc ở phụ cận, tên Minh Ma tộc, trời sinh có sức đề kháng nhất định với sương máu.
Dù vậy, cũng chỉ ở sau khi tu luyện công pháp đặc thù, chuẩn bị lượng lớn pháp khí, phù lục… mới dám mạo hiểm tiến vào Huyết Phong Sơn Mạch hái thuốc.
- Kia tất nhiên là tồn tại trên cấp sáu...
lão giả Kết Đan nhìn ma quang, lại cảm khái một tiếng:
- Chúng ta trở về thôi...
- Cái gì, không hái Huyết Lăng Hoa sao?
Thiếu nữ Ma tộc kinh ngạc:
- Chỉ cần lại vượt qua ba ngọn núi sẽ đến.
Huyết Lăng Hoa là đồ vật có giá trị nhất ở ngoại vi Huyết Phong Sơn Mạch, nếu phối hợp linh dược khác, luyện chế ra Huyết Linh Đan, có thể giúp ma công tăng tiến.
- Không đi... Bây giờ Huyết Phong Sơn Mạch này có chút tà tính, có người nói rất nhiều đại nhân vật đều đến...
Lão giả Kết Đan cắn răng, mang theo cháu gái của mình bắt đầu trở về:
- Ta xem trận thế này... nếu có chuyện, nói không chắc trời đất thật sẽ sụp đổ, tránh một chút cho thỏa đáng... Không chỉ đi về, còn phải báo cho tộc nhân, để bọn họ gần đây thu liễm, không nên gây rắc rối cho tộc đàn!
...
Xì xì!
Phương Tịch đương nhiên sẽ không quan tâm ý nghĩ của giun dế.
Lúc này hắn nhìn sương mù đỏ phía trước từ từ trở nên nồng nặc, khẽ cau mày.
Sương mù ở ngoại vi Huyết Phong Sơn Mạch tương đối mỏng manh, cho dù là Ma tộc Trúc Cơ kỳ, phối hợp pháp khí đan dược phù lục nhất định, cũng dám xông một lần.
Nhưng sau khi đến nơi này, dù là pháp lực của Phản Hư Ma tộc, cũng sẽ bị không ngừng tiêu hao.
- Thậm chí... sương mù này còn mang theo hiệu quả che đậy thần thức?
Phương Tịch khẽ mỉm cười:
- Đúng là tìm chỗ tốt.
Hắn cảm ứng vị trí mảnh vỡ Chư Thiên Bảo Giám, xác thực đối phương ở hạch tâm dãy núi.
Lấy cấp bậc sương máu ở nơi đó, chỉ sợ tu sĩ Hợp Thể kỳ cũng sẽ bị ảnh hưởng.
- Đáng tiếc... Đối với ta mà nói, tất cả những bố trí này, đều không có tác dụng gì.
Phương Tịch khoát tay, Huyền Minh Kỳ hóa thành hải vực đen kịt, bao bọc mình lại.
Sương mù đỏ gặp phải biển đen, lại trực tiếp tiêu tan, giống như bị vô số nước đen hao mòn.
Ào ào ào!
Nước đen ào ào, gột rửa sương máu.
Phương Tịch tiến vào vùng đất trung tâm Huyết Phong Sơn Mạch, sau đó nhanh chóng lao về phía Tự Tại Thiên Ma Vương.
Không bao lâu, độn quang của hắn dừng lại, nhìn phía trước, mặt hiện ra vẻ kiêng dè:
- Trận pháp?
Ở phía trước, sương mù đỏ trừ sền sệt, thì tựa hồ không có dị thường gì.
Nhưng Phương Tịch cảm giác được trận pháp tồn tại.
- Đại trận vô hình... Đúng là thú vị.
Hắn yên lặng nở nụ cười, sau đó một tay bấm quyết, khiến nước đen hóa thành cự long, lắc đầu quẫy đuôi xông vào trong huyết vụ!
...
- Hả?
Trong động phủ nào đó.
Một ma ảnh màu tím đang ngồi khoanh chân, đỉnh đầu có hào quang thanh đồng, tựa như liên thông vạn giới.
Mỗi thời mỗi khắc, đều có từng đạo khí cơ từ trong quang môn xuất hiện, rót vào trong cơ thể hắn.
Những thứ này thình lình đều là ma khí, thậm chí Chân Ma chi khí cực kỳ tinh khiết!
Được những thứ này bổ dưỡng, thương thế trên người ma ảnh màu tím khôi phục không ít.
Hắn mở hai mắt, hình tượng là một trung niên mặc áo bào tím.
Lúc này khóe miệng hắn hiện ra nụ cười lạnh lùng:
- Phẫn Nộ Tôn Thiên Ma Vương... Ngươi cho rằng bản tọa trọng thương? Kỳ thực dựa vào bí bảo này trợ giúp, tốc độ khôi phục của bản tọa vượt xa tưởng tượng của ngươi... Vừa vặn, nhân cơ hội này, trực tiếp tiêu diệt ngươi...
Bỗng nhiên, trung niên áo bào tím tựa hồ cảm ứng được cái gì, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.
Một trận kỳ đỏ thẫm hiện lên, trên cờ xí, còn hiển hóa ra hình ảnh một con Hắc Long bay múa.
- Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công? Phản Hư viên mãn?
Trung niên áo bào tím nhìn thấy tình cảnh này, khóe miệng hơi phác họa ra nụ cười:
- Hẳn là thuộc hạ được Phẫn Nộ Tôn Ma Vương tìm tới, muốn dựa vào môn bí thuật kia, để bọn họ cảm ứng được ta?
- Xác thực là đồ bổ hiếm thấy, bản vương liền không khách khí nhận lấy.
Sau một khắc, trung niên áo bào tím vung trận kỳ đỏ như máu, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
Xì xì!
Đột nhiên Phương Tịch cảm giác hư không biến đổi, trong thiên địa vô số phù văn lấp loé, hóa thành từng viên Thiên Ma bí triện.
Xoẹt xẹt!
Một đạo lôi đình màu đỏ tươi hạ xuống, trúng ngay Hắc Long!