Một luồng sóng pháp lực vượt qua Hợp Thể hậu kỳ, từ trên người nó dật tán ra.
- Hợp Thể hậu kỳ... Quỷ tu?
Con ngươi của Phương Tịch ngưng lại:
- Không… có khả năng đến Hợp Thể viên mãn.
Ở Địa Tiên giới, Quỷ tu bởi vì khuyết thiếu truyền thừa, nên khó có thể vượt qua tiên lôi kiếp, Quỷ tu Hợp Thể đỉnh cao chính là cực hạn.
- Hoàng Tuyền Thiên Quỷ, nghe ta hiệu lệnh...
Hai tay Tự Tại Thiên Ma Vương bấm quyết, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, từ trong hạt châu xám trắng, bỗng nhiên lại có từng đạo sắc lệnh bay ra, rơi vào trong cơ thể Hoàng Tuyền Thiên Quỷ.
Trên trán Hoàng Tuyền Thiên Quỷ, một phù ấn đặc thù do từng đạo sắc lệnh tạo thành xuất hiện.
Ánh mắt nó mê ly, sau đó chuyển thành rõ ràng:
- Tự Tại Thiên Ma Vương, lần này lại muốn giết ai... Thôi, chỉ cần sau đó cung phụng Hoàng Tuyền Linh Dịch đầy đủ, giết ai cũng giống nhau...
Hoàng Tuyền Thiên Quỷ nhìn về phía Phương Tịch, đột nhiên Phương Tịch lạnh cả tim, có loại cảm giác tinh huyết nguyên khí đều đóng băng.
Cái này còn nhờ hắn là một vị thể tu cao cấp.
Nếu là tu sĩ Hợp Thể kỳ bình thường, có khả năng đã nội thương.
- Hợp Thể trung kỳ... Thể phách không tệ...
Hoàng Tuyền Thiên Quỷ cười quái dị, cả người bị một tầng vụ khí bao bọc.
Sau đó một đầu lâu to bằng gian phòng xuất hiện, tính chất trong suốt như ngọc, toàn thân quanh quẩn vụ khí, trong con ngươi còn có hai đoàn u hỏa lấp loé, đánh về phía Phương Tịch.
Cho dù Quỷ tu căn cơ yếu kém, nhưng có thể tu luyện tới Hợp Thể đỉnh cao, pháp lực thần thông tuyệt đối không thể khinh thường!
Thần sắc Phương Tịch nghiêm túc, tế lên Nhị Ngũ Trảm Phách Hồ Lô:
- Xin mời bảo bối xoay người!
Xèo!
Một sợi dây nhỏ chém qua đầu lâu, ở trên xương trán lưu lại một dấu vết mờ mờ.
Đầu lâu cười lạnh, bỗng nhiên nhảy vào trong huyết hải, tìm tới bản thể của Huyết Sát Phiên.
Răng rắc!
Nó mở miệng lớn, bốn mươi cái răng cùng nhau dùng sức, cắn Huyết Sát Phiên một cái.
Sau đó nương theo âm thanh làm người đau răng, trên cột cờ Huyết Sát Phiên xuất hiện vô số vết rách, bỗng nhiên nổ tung, hóa thành lượng lớn mảnh vỡ!
- Bạo!
Phương Tịch bấm quyết, một tầng huyết sắc pha tạp ngân quang, từ chỗ Huyết Sát Phiên tổn hại không ngừng lan tràn ra.
- Hê hê!
Hoàng Tuyền Thiên Quỷ biến thành đầu lâu cười quái dị, lại mở miệng, nuốt chửng tất cả mây máu và ngân quang.
Từ cổ trở xuống đều là hư vô, trong miệng lại phảng phất như liên tiếp vùng không gian nào đó, khiến Huyết Sát Phiên thả ra uy năng tay trắng trở về.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Phương Tịch thở dài.
- Huyết Sát Phiên dù sao chỉ là chí bảo cấp bảy bình thường, lúc trước còn thu được từ trên tay Phản Hư kỳ Ma tộc.
Vốn chỉ là thay thế phẩm, sớm muộn cũng có ngày đổi mới.
Lại không nghĩ tới đổi ở chỗ này mà thôi.
Vụ khí quanh quẩn, đầu lâu nuốt Huyết Sát Phiên, trong miệng không ngừng nhai.
Đột nhiên…
Phốc phốc!
Hai cái xương đinh xuất hiện, tựa như xuyên thấu hư không, thẳng tắp bắn tới trước mặt Phương Tịch.
Tựa hồ Phương Tịch sớm có dự liệu, chắp tay trước ngực, một đạo phù văn màu xanh xuất hiện:
- Linh vực... Mở!
Vù!
Hư không giống như phỉ thúy hàng lâm, từng sợi xiềng xích xanh biếc hiện lên, tựa như mấy chục con trăn lớn, vặn vẹo quấn về phía Hoàng Tuyền Thiên Quỷ.
Trong hào quang, hai cái xương đinh ngưng trệ ở giữa không trung.
Thậm chí trong linh vực, quỷ khí của Hoàng Tuyền Thiên Quỷ lại bị suy yếu, hoàn toàn rơi về trình độ Hợp Thể hậu kỳ.
Lúc này đầu lâu phụt ra từng ngọn lửa màu bích lục.
Ngọn lửa này vừa ra, bốn phía tựa hồ tiến vào thiên địa cực hàn, chính là một loại quỷ hỏa lạnh lẽo.
Ngọn lửa bay tới trên xiềng xích xanh biếc, bắt đầu điên cuồng thiêu đốt.
Nhưng xiềng xích xanh biếc bị quỷ hỏa nhen lửa, lại bình yên vô sự, trong nháy mắt xuyên thấu đầu lâu cực lớn.
- Lực lượng pháp tắc? Tuy yếu ớt nhưng xác thực là lực lượng pháp tắc...
Hoàng Tuyền Thiên Quỷ kêu to.
- Lại tìm hiểu được lực lượng pháp tắc?
Vẻ mặt Tự Tại Thiên Ma Vương cực kỳ nghiêm nghị, nhìn Phương Tịch thi triển Địa Tiên Linh Vực, Thiên Yêu Chân Thân vung song quyền, đánh bay mười hai Ma bảo.
- Người này... Ẩn giấu rất sâu.
- Cũng may, chỉ là Hợp Thể trung kỳ!
- Nếu là Hợp Thể hậu kỳ, thậm chí viên mãn, ta có khả năng...
Tự Tại Thiên Ma Vương lạnh cả tim, sau đó sát cơ lẫm liệt.
Hắn rờ sau gáy, vị trí thiên linh cái lóe lên hắc quang, một thiết tháp đen nhánh xuất hiện.
Thiết tháp này rất bình thường, thậm chí đỉnh tháp còn thiếu ba tầng, trên thân tháp tràn đầy các loại lạc ấn đao tước rìu đục.
Dù như vậy, nhưng có một luồng linh áp mạnh mẽ truyền ra!
- Tiên Phủ Kỳ Trân không trọn vẹn!
Phương Tịch thấy cảnh này, không khỏi cảm khái.
Tự Tại Thiên Ma Vương không hổ đã từng là một trong là Ma tộc Lục Vương, thật giàu có!
- Có thể chết ở dưới Trấn Không Tháp của bản vương, ngươi đủ để nhắm mắt.
Tự Tại Thiên Ma Vương cười lạnh, giữa chân mày có tia sáng màu trắng bạc hiện lên, rơi vào trong Trấn Không Tháp ngăm đen.