Vốn hắn có ý ẩn giấu, nhưng lệnh mộ binh của Nhân tộc người người đều biết, hơi hỏi thăm sẽ rõ ràng, bởi vậy không có ẩn giấu.
Đồng thời tông môn có Hợp Thể lão tổ đi chinh chiến, tất nhiên sẽ được cao tầng của Nhân tộc bảo vệ.
Nếu tấn công môn phái trong lúc trống vắng, sẽ bị cả Nhân tộc thanh toán.
Bởi vậy Tinh Vân Tử cố ý điểm ra việc này để uy hiếp.
Chỉ là đối với một tu sĩ Hợp Thể trung kỳ, đến cùng có hiệu quả hay không, thì rất khó nói.
Sau khi Tinh Vân Tử nói xong, trong lòng tràn đầy thấp thỏm.
- Trích Tinh Tử đạo hữu lại đi chiến trường?
Phương Tịch hơi có chút tiếc hận:
- Được rồi, nếu tông chủ như ngươi ở đây, sự tình cũng giống như vậy. Bản tọa muốn giao dịch với quý tông...
- Không biết tiền bối muốn giao dịch gì? Tinh Thần Tông tất làm hết sức...
Tinh Vân Tử thi lễ nói.
- Bản tọa thích nghiên cứu trận pháp, nghe nói trong Huyền Minh Uyên từng xuất hiện hải ngoại tiên phủ, có trận pháp kỳ dị xuất thế...
Phương Tịch cười ha ha:
- Tinh Thần Vực ra thứ tốt, không phải đều ở Tinh Thần Tông sao? Bởi vậy kính xin tiểu hữu bỏ đi yêu thích...
- Đồ vật tương quan tới trận pháp trong hải ngoại tiên phủ?
Trong lòng Tinh Vân Tử thở dài một hơi, tình huống xấu nhất không có phát sinh.
Hắn lập tức đánh ra một đạo truyền âm phù.
Không bao lâu, có đệ tử vội vã bay đến, giao một cái túi chứa đồ cho Tinh Vân Tử.
Tinh Vân Tử nâng hai tay, cung kính đưa đến trước mặt Phương Tịch:
- Tinh Thần Tông ta sưu tập tư liệu và đồ vật liên quan tới trận pháp của tiên phủ kia, đều ở trong túi chứa đồ này.
Phương Tịch cũng không khách khí, sau khi tiếp nhận, thần thức quét qua, mặt không hề cảm xúc.
Tình cảnh này, để tâm thần của Tinh Vân Tử không khỏi tập trung cao độ.
- Trong Tinh Thần Tông, chỉ có những thứ này sao?
Phương Tịch tựa như cười mà không phải cười nói:
- Nghe nói lúc trước, có không ít thế lực Phản Hư tham dự, có thể mời quý tông thay bản tọa thu mua một chút được không? Phương diện giá tiền, không quan trọng...
- Cái này...
Tinh Vân Tử hơi biến sắc, cười khổ nói:
- Những cao thủ Phản Hư kia, phần lớn theo lão tổ đi tới chiến trường Thiên Nguyên thành, bây giờ tu sĩ lưu lại, không hẳn dám làm chủ...
Đồng thời loại chuyện ra mặt vì người ngoài, đắc tội một đám địa đầu xà, hắn choáng váng mới làm.
- Được rồi.
Phương Tịch ném ra một cái túi chứa đồ:
- Tiên ngọc trong này, đầy đủ mua lại những tư liệu kia.
Hắn xoay người hóa thành lưu quang, trong nháy mắt liền rời khỏi phạm vi Tinh Thần Tông.
Tinh Vân Tử vẫn khom người đưa tiễn, sau một hồi lâu, trong lòng mới thở dài một hơi.
Hắn cầm túi chứa đồ, thần thức chỉ quét qua, liền hít vào khí lạnh:
- Thật nhiều tiên ngọc... Vị tiền bối này đúng là hào phóng...
Trong lòng hơi hối hận vì không đáp ứng yêu cầu của đối phương.
Mà bên ngoài mấy vạn dặm, độn quang của Phương Tịch bỗng nhiên dừng lại, nhìn một hướng khác, thần sắc tràn ngập nghi ngờ.
- Cái phương hướng này... là... Trung Nguyên Vực phụ cận Thiên Nguyên thành?
- Lại là...
- Một mảnh vỡ cuối cùng của Chư Thiên Bảo Giám...
- Lại di động đến phạm vi Trung Nguyên Vực! !
Con ngươi của Phương Tịch hơi có chút kích động.
Từ khi thu được mảnh vỡ Chư Thiên Bảo Giám trong tay Tự Tại Thiên Ma Vương, bây giờ trên bảo giám chỉ còn lại lỗ hổng cuối cùng.
Nếu nói hắn không động tâm, đó là giả.
Nhưng trước kia khí tức của mảnh vỡ này vẫn ở trong cương vực Yêu tộc, khiến Phương Tịch hơi kiêng kỵ.
Mãi mới chờ đến lúc tu vi tăng lên, chuẩn bị đi giết yêu đoạt bảo, Tự Tại Thiên Ma Vương lại nhảy ra trước.
Hắn vốn chuẩn bị nghỉ ngơi một thời gian, sẽ điều động Ngoại Đạo Hóa Thân hoặc Thần Đạo Hóa Thân tiến vào cương vực Yêu tộc, thử nghiệm thu hồi mảnh vỡ cuối cùng.
Nhưng bây giờ, vị trí mảnh vỡ kia lại tiến vào cương vực Nhân tộc!
- Trung Nguyên Vực... Năm đó ta cũng lưu lại một tọa độ hư không.
- Không cần giống như ở Ma tộc, chạy đi tốn thời gian...
Phương Tịch lẩm bẩm:
- Hạng người có thể nắm giữ Lưỡng Giới Môn, tất là cao tầng của Yêu tộc, trước đó vẫn tọa trấn cương vực Yêu tộc, bây giờ bị điều đến tiền tuyến... Rất hiển nhiên, lần này Yêu tộc muốn toàn lực ứng phó.
Hắn nhìn phương hướng Thiên Nguyên thành, vẻ mặt hơi có chút sầu lo.
Sau hồi lâu, rốt cục quyết định:
- Việc này không nên chậm trễ, lập tức điều động Ngoại Đạo Hóa Thân đi tới đó...
Bằng không nếu kéo dài đến đại chiến mở ra, vậy thì thật là binh hung chiến nguy, Phương Tịch trốn cũng không kịp.
- Vì mảnh vỡ cuối cùng kia, Ngoại Đạo Hóa Thân mạo hiểm một lần đi.
...
Trung Nguyên Vực.
Thiên Nguyên thành.
Thành này vốn là đệ nhất hùng quan cùng vị trí giao thông then chốt của Trung Nguyên Vực.
Xa xa nhìn tới, từng đạo cấm chế đủ mọi màu sắc trải rộng hư không, ở ngoài thành mấy trăm dặm cũng có thể thấy được.
Sơn Nham Khôi Lỗi nửa quỳ trên đất, nhìn qua giống như bãi đá.
Thường thường sẽ có tu sĩ kết đội tuần tra, các loại phi chu, linh hạm, chiến xa… qua lại dò xét, làm cho nơi này phảng phất như biến thành con nhím tường đồng vách sắt.