- Dễ bàn... Dù sao ta cũng từng nhận ân tình của Huyền Vũ Các...
Phong đạo huynh mặc thanh sam, dù ở lúc truyền âm, thần thức cũng thời khắc cảnh giác bốn phía:
- Tộ trình trước đó rất ung dung, nhưng nguy hiểm nhất là lúc tiếp cận thành Thiên Nguyên...
- Đúng vậy, nghe đồn tộc ta và Yêu tộc không ngừng phái ra thám báo tinh nhuệ chém giết trong phạm vi triệu dặm... trình độ khốc liệt thậm chí vượt qua chiến trường Tam Giới Sơn năm đó, dù như vậy, cũng chỉ là tiểu đả tiểu nháo.
Tu sĩ áo vàng thấp thỏm, sau đó nói:
- Cũng may có Phong đạo huynh ra tay...
Vị Phong đạo huynh Phong Linh Tử này, chính là một tu sĩ Phản Hư kỳ tiếng tăm lừng lẫy, không chỉ tu vi đạt đến Phản Hư viên mãn, còn chấp chưởng một hàng nhái Tiên Phủ Kỳ Trân... Cửu Tốn Thanh Giao Kỳ ! Có chiến tích trốn chết khỏi tay tu sĩ Hợp Thể kỳ!
Nếu không phải tuổi tác đã lớn, năm đó cùng Kiếm Tử, Đạo tử Diễm Ngọc Tông tranh đấu, tất có một vị trí.
Huyền Vũ Các phải đánh đổi to lớn mới lôi kéo được.
- Hả?
Đột nhiên, vẻ mặt Phong Linh Tử hơi động.
- Đạo huynh?
Trên mặt tu sĩ Huyền Vũ Các quýnh lên, một cái bát màu vàng đất xuất hiện.
- Không sao... Chỉ là một đội thám báo Yêu tộc mà thôi! Xem tu vi, bất quá là Hóa Thần, Phản Hư.
Tuy cũng là Phản Hư, nhưng khẩu khí của Phong Linh Tử lớn đến mức dọa người.
Không bao lâu, đội thám báo Yêu tộc kia xuất hiện, nhìn thấy linh chu, thần thức quét qua, không lùi mà tiến tới, hóa thành độn quang bao vây.
- Ba tên Phản Hư hậu kỳ, hơn mười Yêu tu Hóa Thần... Nha? Thoạt nhìn còn chuyên môn huấn luyện, hiểu được chiến trận?
Phong Linh Tử khẽ cười:
- Xem ra cần ta tự mình ra tay, bằng không nếu dừng lại quá lâu, sẽ có chút phiền phức...
Mặc dù kiêu ngạo, nhưng ở trên chiến trường, Phong Linh Tử không dám bất cẩn.
Một khi đụng phải kẻ địch, bản thân liền lập tức ra tay, không dám dừng lại quá lâu.
Vù vù!
Tay phải của hắn duỗi ra, một cây đại kỳ màu xanh xuất hiện, vô số gió lốc gào thét, hình thành long quyển màu xanh.
Trong hào quang mờ ảo, có chín con Giao Long to lớn hiện lên.
Những Giao Long này nhìn như giao hình, lại mang theo uy nghiêm của Chân Long, lắc đầu quẫy đuôi, bao phủ về phía tiểu đội Yêu tộc.
- Li!
Tiếng hét thảm truyền ra, những Yêu tộc kia gào thét, toàn bộ pháp lực tế vào trong một trận đồ.
Trận đồ lập tức hiện ra hình ảnh bát quái, hóa thành tám cự môn màu vàng.
Cự môn ầm ầm mở rộng, từ bên trong tuôn ra vô số thú hồn!
Hống hống!
Tốn phong bao phủ, cạo ở trên cự môn màu vàng, thanh âm làm người đau răng truyền ra.
Chỉ thấy trên cánh cửa màu vàng, từng ký tự không ngừng vỡ vụn, tan vỡ...
Vô số thú hồn bị chín con Giao Long màu xanh giống như cá voi hút nước thôn phệ.
Đạo đạo phong nhận đột kích, trận đồ màu vàng chia năm xẻ bảy.
Tiếp theo, phong giao màu xanh hạ xuống, bắt đầu tàn sát...
Nhìn thấy cảnh này, chấp sự Huyền Vũ Các vui sướng:
- Đạo huynh quả thật mạnh mẽ, lại có thể đồng thời giết chết mấy tu sĩ cùng cấp... Chỉ sợ cho dù Kiếm Tử ở đây, cũng sẽ mặc cảm không bằng?
- Ta và Kiếm Tử, vẫn có chênh lệch nhất định.
Phong Linh Tử khẽ mỉm cười.
Dù sao tin tức Kiếm Tử bỏ mình căn bản không ai biết, người ở ngoài nhìn, chờ từ Hãm Không Đảo đi ra, tám thành chính là tu sĩ Hợp Thể kỳ, chút mặt mũi này vẫn phải cho.
- Khống chế Cửu Tốn Thanh Giao Kỳ, dù gặp phải Đạo tử Diễm Ngọc tTông năm đó, cũng có thể đấu một trận.
Đối với người chết, thì không cần khách khí nhiều.
Chấp sự còn muốn nói vài câu nịnh hót, bỗng nhiên!
Dị biến xảy ra!
Đại địa nứt toát, một cự vật vô cùng to lớn hiện lên, sáu đạo bạch quang như núi cao nhô ra, đâm thẳng bầu trời!
Phòng ngự của linh chu căn bản khó có thể chống cự, liền ầm ầm vỡ vụn.
Sau đó bóng đen kia đột nhiên va chạm!
Trên linh chu, chấp sự Huyền Vũ Các chỉ kịp phất tay đánh ra ánh sáng đỏ, nội bộ hiện lên một tấm khiên, cùng cái bát tròn chặn ở trước người.
Sau đó liền nhìn thấy tấm khiên và bát tròn từng tấc rạn nứt.
Trên mặt hắn hiện ra nụ cười cay đắng, nhìn thấy Phong Linh Tử gào thét, Thanh Giao Kỳ trong tay bộc phát ánh sáng, một tầng hào quang mờ ảo bao bọc hắn, có chín con Giao Long quay quanh, định triển khai Phong Độn Thuật rời đi.
Đáng tiếc, một tia sáng trắng va chạm tới.
Chín Phong Giao màu xanh rên rỉ, từng tấc từng tấc rạn nứt, sau đó chính là Phong Linh Tử đang lấy ra một lá bùa...
- Nguyên lai ngươi cũng giống như ta...
Trong lòng chấp sự hiện ra ý nghĩ cuối cùng, sau đó thân thể bị đụng chia năm xẻ bảy ra, ở giữa không trung hóa thành bột mịn, ngay cả Nguyên Anh cũng không chạy thoát!
Sau khi tu sĩ này vẫn lạc, Đại Hư Không Na Di Phù trên người Phong Linh Tử cũng nổ tung, cả người hóa thành bột mịn...
Ào ào ào!
Phi chu chia năm xẻ bảy, từng dòng lũ màu bạc bay múa.
Ầm ầm!
Lượng lớn vật tư nặng nề như núi xuất hiện, trong đó còn có từng rương linh thạch, các loại khoáng vật, linh thảo…