Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1913 - Chương 2076 - Thắng Lớn 3

Chương 2076 - Thắng lớn 3
Chương 2076 - Thắng lớn 3

Xa Huyền Nguyên mở miệng:

- Lấy tốc độ độn địa của chúng ta, hoàn toàn có thể rời khỏi phạm vi trận pháp trong nháy mắt... Trừ khi bị buộc chết vào đất, lại bị Đại Thừa cùng cấp phối hợp bao vây tấn công...

- Đúng là vậy...

Đại Thừa họ Bộ gật đầu nói.

- Trận này...

Đồng tử của Mông lão quái đảo quanh, lại lắc đầu:

- Hơi đáng tiếc...

- Không có gì đáng tiếc, Thanh Hòa Tử lấy ra trận này chính là có lòng hướng về Nhân tộc... Có lẽ đây cũng là thái độ của Đại Thừa phía sau hắn.

Thanh Hư Đồng Tử cười nói:

- Dù người đó chưa đích thân tham gia vào cuộc chiến, nhưng đã đưa tới trận pháp này, còn hơn cả một vị Đại Thừa!

- Chúng ta vẫn mau chóng xuống đó, chủ trì mọi chuyện sau này thôi.

...

Phương Tịch thu Hoàng Tuyền Thiên Quỷ, hóa thành một tia sáng xanh trở xuống trên bàn cờ.

Lúc này, quân cờ hình con rồng lớn đen trắng đánh nhau trên bàn cờ đã sớm biến mất.

Thay vào đó là giang sơn thống nhất của cờ trắng.

Thỉnh thoảng có mấy quân cờ đen rải rác nhưng nhanh chóng bị rất nhiều quân cờ trắng bao vây tiêu diệt, mắt thấy không chống đỡ được bao lâu.

- Đạo hữu có trận pháp cao minh... Tiểu muội bội phục.

Ma Vân Tử hóa thành một ma quang rơi xuống trên đài bạch ngọc, lại thở dài một tiếng:

- Đáng tiếc không thể giữ Cửu Vĩ lại...

- Ha ha, trận chiến này giết được hai vị Đại Thánh của Yêu tộc, cộng thêm Lục Hành trước đó, có thể nói nguyên khí của Yêu tộc đã bị tổn thương nặng nề...

Ngũ Hành Tử trở lại đài bạch ngọc, thái độ đối xử với Phương Tịch hết sức thân thiết:

- Đạo hữu thật sự là người đứng đầu Nhân tộc về trận pháp...

- Đâu có, đâu có...

Phương Tịch vội vàng giả vờ khiêm tốn vài câu, lại hỏi:

- Kim Cương Tử đạo hữu đâu?

Từ phía xa hiện ra một tia sáng vàng, kèm theo tiếng rồng ngâm hổ gầm và rơi vào trên đài bạch ngọc. Người đó chính là Kim Cương Tử!

Chỉ là lúc này, kim thân của hắn vỡ nát, phía trên bờ vai chảy ra máu màu vàng.

- A di đà phật...

Tuy Kim Cương Tử bị thương nhưng sắc mặt không tệ:

- Công pháp thần thông thuộc tính thổ của Vô Nha Đại Thánh quả nhiên vô cùng kinh người, Kim Cương Bàn Nhược Hóa Thân của tiểu tăng đã mất, bản thể còn tổn hại nguyên khí rất lớn... Cũng may hắn cuối cùng bị dọa sợ phải bỏ chạy. Thanh Hòa Tử có thể nói là ân nhân cứu mạng của tiểu tăng...

- Nếu muốn báo đáp, vậy đổi tinh hồn Phiên Thiên Đại Thánh cho ta là được rồi.

Phương Tịch khẽ mỉm cười nói.

Chúng sinh sợ quả, Bồ Tát sợ nhân.

Hắn vừa nói ra lời này, chính là muốn kết thúc nhân quả với Kim Cương Tử.

- Tốt!

Kim Cương Tử nghe vậy, quả nhiên mừng rỡ, liên tục cảm ơn Phương Tịch.

Hắn là tu sĩ Phạm Môn, nói ra vẫn khá kính nể và sợ hãi đối với đạo nhân quả.

Nếu không báo đáp ơn cứu mạng này, sau này hắn muốn thăng cấp Đại Thừa, sẽ phải chịu khổ bởi Tâm Ma Kiếp...

Bây giờ Thanh Hòa Tử hoàn toàn không ép hắn báo đáp, Ngũ Hành Tử thấy vậy, trên mặt lại càng thêm lo lắng.

- Mặc dù đại chiến thắng lợi nhưng vẫn không có cách nào thả lỏng...

Ma Vân Tử có nề nếp, nhắc tới vấn đề thu phục phần đất đã mất.

Thắng cuộc chiến thành Thiên Nguyên chỉ khiến Nhân tộc giữ lại một phần nguyên khí, không một hơi mất gần nửa ranh giới mà thôi.

Bọn họ nhân cơ hội này, ngược lại có thể đoạt lại mấy vực trước khi Yêu tộc tập hợp lại, cải thiện rất lớn hoàn cảnh chiến lược của Nhân tộc.

Đây là nghĩa vụ của Ngũ Tử Nhân Tộc. Ngũ Hành Tử và Kim Cương Tử không khỏi liên tục mở miệng tranh luận.

Phương Tịch lại từ chối cho ý kiến, chỉ mỉm cười lắng nghe, tạm thời làm nền...

Trong bóng đêm tăm tối.

Bên ngoài, tu sĩ vô cùng hưng phấn, được tu sĩ cao cấp trong tông môn của mình dẫn đội, đi mở rộng kết quả cuộc chiến.

Phương Tịch lại lười ra ngoài, ở trong Thành Thiên Nguyên tuyên bố bế quan.

Vị trí bế quan của hắn chính là một động phủ Huyền Vũ Các.

Trước đây, Cửu U Minh Hà Huyền Sa Tiên Trận đã lấy ra gần hết núi bạch ngọc ngụy tiên mạch, một hơi phá hủy tất cả động phủ của tu sĩ Phản Hư Hợp Thể Đại Thừa, có thể nói là phá nhà phá rất triệt để.

Dẫn đến về sau tu sĩ cao cấp lần lượt mất đi chỗ tu luyện tốt nhất, không biết có bao nhiêu người âm thầm giơ chân chửi ầm lên.

Cũng may có đại nghĩa Nhân tộc ép xuống, không ai dám trực tiếp nói như thế.

Bây giờ tuy linh khí ở chỗ động phủ này dư thừa, nhưng đối với tu sĩ Hợp Thể cũng chỉ bình thường.

Phương Tịch không tu luyện, chỉ lấy ra túi trữ vật của Thông Bối Đại Thánh lần lượt kiểm kê.

Vị Đại Thánh của Yêu tộc này có tài sản vô cùng phong phú, thậm chí còn phong phú hơn cả Lục Hành Đại Thánh!

Thứ quý nhất của hắn dĩ nhiên là Đảo Hải Côn kia. Nó là Tiên Phủ Kỳ Trân không hoàn chỉnh, uy năng chỉ ở dưới Thanh Hòa Kiếm đời thứ năm.

Ngoài ra, vẫn có một cây linh vũ của Chân Linh Phượng Hoàng.

Trong tay Phương Tịch có ánh sáng màu đỏ lóe lên, hiện ra một cái linh vũ Phượng Hoàng năm màu sặc sỡ. Hắn cảm nhận lực huyết mạch thâm sâu khó lường trong đó, không khỏi ngẫm nghĩ:

- Vật này... Ngược lại có thể chế luyện vào trong Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, khiến uy năng của nó đủ để ngang với Cửu Long Đỉnh vừa rồi.

Bình Luận (0)
Comment