Chương 2092: Phong hỏa 2
Ở trên người hắn hiện ra từng lỗ thủng lớn bằng hạt gạo, bên trong còn có từng sợi tơ màu xanh.
Người khổng lồ màu xanh lại có động tác, hắn hé miệng, có từng hào quang màu xanh sẫm bay ra.
Số lượng lớn hào quang đan xen vào nhau giống như một lồng giam, giam cầm cái bóng kia.
Hào quang màu xanh sẫm điên cuồng lập lòe, cắt về phía trung tâm, tiếp theo biến mất không thấy bóng dáng, cái bóng kia đã sớm không nhìn thấy nữa.
- Là Trường Thanh Tử...
- Không, không phải...
Phương Tịch nghe được có tu sĩ ở xung quanh khẽ thì thào:
- Thì ra là thế...
Hắn phóng tầm mắt nhìn lại, chỉ thấy gương mặt người khổng lồ mặc giáp xanh kia mơ hồ, không ngờ từ dáng vẻ thanh tú trở nên thô lỗ, trong lòng lập tức hiểu rõ:
“Đây là thủ hạ Hợp Thể của Trường Thanh Tử, hoặc nô bộc cấp bảy?”
“Hình như hắn tu luyện chính là công pháp thuộc tính mộc, ngược lại cũng khá tinh thuần, có thể dẫn dắt pháp lực của Bà Sa Song Trận...”
“Người này tất nhiên là tâm phúc của Trường Thanh Tử, không ngờ nhận nhiệm vụ hộ đạo.”
Nhìn người khổng lồ mặc giáp xanh chưa tiêu tan ra, trái lại bảo vệ ở xung quanh phủ thành chủ, tất cả mọi người bất kể ngầm có tâm tư gì, lúc này đều tiêu tan.
Điều duy nhất bọn họ có thể làm chỉ là lẳng lặng chờ đợi kết quả Trường Thanh Tử đột phá.
Phương Tịch nhìn thần tướng Thanh Mộc kia, có phần nóng lòng muốn thử.
Chẳng qua chỉ là nửa bước Đại Thừa thôi, cho dù không tìm được người thi triển thuật, nhưng chỉ cần Thần Đạo Hóa Thân ra tay...
Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, hắn vẫn không lập tức thi triển đại đả thuật.
“Bất cứ việc gì đều cầu ổn, hơn nữa... Đột phá bình cảnh Đại Thừa khó tới mức nào? Đến lúc đó có lẽ cũng không cần ta ra tay.”
“Cho dù hắn thành công, cũng chỉ là chờ sau này bản tôn thăng cấp Đại Thừa trở lại kết thúc ân oán mà thôi...”
Phương Tịch vừa nghĩ đến đây, tâm trạng không tệ, thậm chí còn bắt đầu quan sát Trường Thanh Tử đột phá và độ kiếp, xem như tích góp kinh nghiệm cho mình.
“Tu sĩ Nhân tộc đột phá Đại Thừa, thật sự khác với cảnh giới trước đó... Tiên Lôi Kiếp chỉ là một kiếp cuối cùng. Trước đó, còn có tâm ma và phong hỏa kiếp số... Không vượt qua được vẫn thân chết đạo tiêu!”
“Trường Thanh Tử Hóa Thân từng cắn trả bản tôn, sợ rằng Tâm Ma Kiếp khó khăn...”
“Không đúng, hắn còn chưa chắc có thể đột phá bình cảnh Đại Thừa...”
Thật ra, nếu không nắm chắc vượt qua tai kiếp, vậy khó có thể đột phá bình cảnh Đại Thừa, trái lại là chuyện tốt.
Một khi thật sự đột phá cảnh giới lớn, thành Đại Thừa, tâm ma và tai kiếp tất nhiên đồng thời tới, đến lúc đó không thành công sẽ chết, tuyệt đối không thể cứu vãn.
Ong ong!
Phương Tịch chờ đợi không bao lâu, đã nhìn thấy Hỗn Nguyên xanh thẫm một màu kèm theo uy năng của pháp tắc!
- Đây là...
Hắn thì thào nói:
- Lực pháp tắc thuộc tính mộc hiện rõ...
Bên ngoài, nguyên khí thiên địa cuồn cuộn, liếc mắt không nhìn thấy được điểm cuối.
Thiên tượng kinh người như thế, thậm chí bắt đầu quấy nhiễu Bà Sa Song Thành và Thiên Lôi Địa Hỏa Đại Trận của Liên Minh Dị Tộc vận chuyển, khiến một đám Dị tộc đều run rẩy.
Ầm ầm ầm!
Bà Sa Song Thụ bỗng nhiên chấn động.
Người khổng lồ mặc giáp xanh kia kêu thảm một tiếng, thân thể lớn sụp đổ, hóa thành nguyên khí thuộc tính mộc tinh thuần cuồn cuộn rót vào bên trong phủ thành chủ.
Không chỉ có vậy, từ trên Bà Sa Song Thụ hiện ra từng quầng sáng màu xanh lớn bằng nắm tay, bên trong còn có vô số phù văn không ngừng lập lòe, không ngừng tiến vào trong Thành Chủ Phủ, giống như trăm sông chảy về biển vậy!
- Đây là... bắt đầu mạnh mẽ cắn nuốt nguyên khí của thuộc hạ và linh thực, đánh một trận cuối cùng à?
Phương Tịch không hề bất ngờ khi thấy thần tướng Thanh Mộc kia tan vỡ.
Dù sao lúc đột phá Đại Thừa, mỗi phút nguyên khí đều vô cùng quan trọng, Trường Thanh Tử rõ ràng sẽ không bỏ qua Bà Sa Song Thụ, thần tướng này có khả năng lớn dựa vào linh căn để tồn tại...
- Dám làm như thế, đại biểu Trường Thanh Tử đã tiến hành xong một bước cuối cùng, mất đi hộ vệ này cũng không sao.
- Thuộc hạ hoặc nô bộc này quả nhiên thảm, bán mạng cho chủ tử, cuối cùng còn bị người ta trực tiếp qua sông phá cầu...
Trong lòng hắn oán thầm một câu, bỗng nhiên cảm thấy đất rung núi chuyển.
Bà Sa Song Thụ chấn động kịch liệt, từ Thành Chủ Phủ hướng chợt phát ra một khí tức vô cùng khủng khiếp,!
- Đại Thừa kỳ!
Con ngươi Phương Tịch hơi co lại, thì thầm một tiếng.
- Đại Thừa kỳ!
- Thành chủ thăng cấp Đại Thừa kỳ!
Số lượng lớn tu sĩ bị ép cho chỉ có thể nằm đầy đất, lúc này cảm nhận được một uy thế khủng khiếp hơn trước gấp mười lần hạ xuống, mỗi người không sợ còn lấy làm mừng.
Về phần một đám tu sĩ Hợp Thể, ánh mắt bọn họ khá phức tạp.
- Pháp lực thật sự đột phá tới cấp bậc Đại Thừa, tiếp theo chính là bốn tai kiếp lớn...
Phương Tịch vẫn duy trì thái độ cẩn thận, lặng lẽ quan sát.
Tâm Ma Kiếp bất luận trải qua bao nhiêu đời, bên ngoài chẳng qua mới chỉ là một cái chớp mắt.