Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 2102 - Chương 2265 - Kim Nguyên Tử 2

Chương 2265 - Kim Nguyên Tử 2
Chương 2265 - Kim Nguyên Tử 2

- Mà cao tầng trong trai lại quyết định nhân cơ hội mở rộng phân bộ Phong Duyên Trai ở Linh Sơn, có quyền lực mậu dịch với Cực Lạc Huyền Giới... Đã như thế, đại chưởng quỹ ở nơi đây, luận quyền thế cùng lợi ích, tuyệt đối có thể xếp ba vị trí đầu.

- Cũng may bây giờ tin tức còn ở giai đoạn bảo mật, sư phụ ngươi có thể được tình báo, ra tay trước, bằng không chờ ngày sau tin tức truyền ra, muốn tới nơi đây sẽ không dễ dàng.

Đệ tử kia nghe xong, con ngươi nhất thời sáng rực:

- Sư tôn cao minh... Kim Trúc Hải này chỉ là nơi đi đày, trước đó tựa hồ chỉ có một vị khách khanh, hai vị chấp sự còn lại trước sau tọa hóa, quyết không thể ngăn cản chúng ta. Chỉ là khách khanh kia đã chiếm vị trí trước, hơi có chút phiền phức...

- Chỉ là một khách khanh mà thôi, dù tu vi Đại Thừa, lại dựa vào phù lục nổi danh... Cũng không muốn tranh đoạt, lúc trước được bộ phận Địa Tiên truyền thừa, liền tới nơi đây một lòng khổ tu, vạn năm không nhìn ra kết quả gì.

Trung niên kim bào cười lạnh nói:

- Địa Tiên... há dễ dàng như vậy? Người này mơ tưởng xa vời, lại thiếu tài nguyên, đã phế bỏ... Nếu có liên hệ với Lục tiểu thư, sư phụ còn kiêng kỵ hắn ba phần, chỉ tiếc cố ý rời xa vòng xoáy tranh đấu, khà khà, không biết người hai bên không dựa vào như thế, là dễ ức hiếp nhất... nếu không chiếm lợi ích còn tốt, bây giờ tiên ngọc động lòng người, cái thứ nhất liền chọn hắn! Ta chính là đệ tử bản trai, địa vị có thể so với khách khanh Giáp đẳng, chỉ cần tùy ý tìm mấy cái sai lầm, răn dạy một phen... Nếu thức thời, thì ngoan ngoãn giao ra vị trí, nếu không thức thời... Một khách khanh không có chỗ dựa, diệt còn không phải dễ như trở bàn tay?

- Sư tôn anh minh.

Đệ tử vui lòng phục tùng.

...

Linh Sơn.

Phong Duyên Trai.

Phương Tiên đang xử lý giá hàng, liền nhìn thấy một trung niên kim bào, mang theo mấy đệ tử đi vào.

Ánh mắt hắn sáng lên, vui sướng chạy tới:

- Mấy vị khách nhân tới mua đồ sao?

Từ khi được Phương Tịch bàn giao, hắn liền thích ở trong Phong Duyên Trai làm công, giống như trẻ con có trò chơi mới.

- Chỉ có một tiểu nhị như ngươi?

Trung niên kim bào căn bản không có nói chuyện.

Hắn thân phận cỡ nào? Trò chuyện với một tu sĩ Kết Đan, chỉ có tự hạ giá!

Một tên đệ tử ở sau lưng lập tức đi ra, không để ý thân phận thả ra linh áp Hóa Thần kỳ, khiến sắc mặt Phương Tiên trắng bệch.

Tu sĩ Kết Đan dáng dấp hài đồng, ở Chân Tiên giới cũng không hiếm thấy.

Phương Tịch lại cố ý thi pháp che giấu cốt linh cho Phương Tiên, ở đệ tử này xem ra, chỉ là một tu sĩ Kết Đan đại đạo vô vọng, còn thích giả nai tơ, tự nhiên có thể tùy tiện bắt nạt.

- Lại dùng mặt hàng như thế này làm tiếp khách... Dù cho hai chấp sự đã chết, cũng là tội thất lễ, hủy hình tượng của Phong Duyên Trai ta.

Con mắt của đệ tử kia hơi chuyển động, lập tức lớn tiếng quát.

Nhìn thấy sư tôn mình mỉm cười, dáng dấp khen ngợi, trong lòng càng đắc ý.

Lúc này thần thức hơi động, một luồng linh áp càng mạnh ép về phía Phương Tiên, có ý muốn cho đối phương xấu mặt.

Lúc này Phương Tiên đã sớm chuẩn bị, thân hình lui về phía sau, kích hoạt một tấm phù lục màu xanh.

Từng tấm thuẫn gỗ bát giác trôi nổi ở xung quanh hắn, miễn cưỡng chặn lại uy thế.

Dù như vậy, lấy tu vi Kết Đan mạnh mẽ chống đỡ Hóa Thần, cũng khiến sắc mặt Phương Tiên từ trắng chuyển đỏ, hiển nhiên bị chút nội thương.

- Ha ha, chẳng lẽ hôm nay Cát sư đệ chưa dùng bữa, ngay cả tiểu bối Kết Đan kỳ cũng không bắt được?

Đệ tử của trung niên kim bào cũng không phải hòa hợp êm thấm, lúc này có người âm dương quái khí mở miệng.

Nghe đến đó, trong mắt đệ tử ra tay kia lóe lên lửa giận, tay bấm pháp quyết.

Hắn dẫn dắt linh lực thiên địa, hóa thành một con rắn nhỏ đen nhánh, giống như mũi tên bắn nhanh về phía Phương Tiên!

Phốc!

Sau một khắc, con rắn nhỏ này ở giữa không trung gặp phải ngọn lửa màu xanh, liền hóa thành tro tàn.

- Đối với một tiểu bối, cần gì hạ nặng tay như thế?

Phương Tịch mặc áo bào xanh, chậm rải hiện thân, nhìn về phía trung niên kim bào.

- Chẳng lẽ các hạ là chưởng quỹ của Phong Duyên Trai nơi đây... Phương Tịch?

Trung niên kim bào cười ha ha, lấy ra một ngọc bài:

- Bản nhân Kim Nguyên Tử, chính là trưởng lão nội môn của Phong Duyên Trai...

- Bản trai lại khách khí như thế?

Phương Tịch nhìn lướt qua Kim Nguyên Tử, lại nhìn đệ tử theo sau lưng đối phương, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ vui mừng:

- Ta chỉ xin nhân thủ, lại điều nhiều tu sĩ như vậy đến đây giúp đỡ?

- Khục khục!

Đệ tử sau lưng Kim Nguyên Tử tựa hồ hơi không nhịn được, phát ra thanh âm ho khan.

Sắc mặt Kim Nguyên Tử cũng đỏ lên:

- Phương khách khanh, việc này không phải chuyện cười gì.

- Quả nhiên là đến đoạt quyền...

Phương Tịch thở dài, thu hồi tâm tư nói đùa:

- Chỉ là vị trí chưởng quỹ ở nơi đi đày, lại trêu đến một Đại Thừa nội môn, xem ra chức vụ này sắp sửa được trọng dụng?

Bình Luận (0)
Comment