Ở nơi sâu xa của dãy núi, còn có một mảnh kiến trúc tinh xảo xa hoa, ngày hôm nay, một chiếc linh chu chậm rải hạ xuống.
- Cái này chính là tổng bộ của Phong Duyên Trai sao?
Phương Tịch cầm một bông tuyết, âm thầm gật đầu.
Không hổ là Chân Tiên giới, loại phúc địa kỳ dị này cũng có thể tìm được.
Mà Phương Tiên không có một chút cảm giác với phúc địa này, chỉ vui sướng chơi đùa ở trong tuyết.
Trong quần thể kiến trúc có độn quang lóe lên, mấy bóng người nghênh tiếp.
Hai người trước tiên, rõ ràng là Lục tiểu thư cùng với Độc Cô Phương giống như ngạo tuyết hồng mai.
- Lục tỷ tỷ!
Thất tiểu thư nhìn thấy Lục tiểu thư, vội vàng tiến lên, thân thiết nắm lấy tay đối phương:
- Nghe nói bản trai xuất hiện Địa Tiên, muội muội vội vàng đi chúc mừng, tỷ tỷ sẽ không trách muội muội chứ?
- Ta tự nhiên không trách.
Lục tiểu thư hít sâu một hơi, cùng Độc Cô Phương và đám chấp sự ở sau lưng khom người:
- Chúc mừng tiền bối thành tựu Địa Tiên, từ đây trường sinh vĩnh cửu!
- Ân.
Phương Tịch khẽ mỉm cười, một đạo pháp lực vung ra, nâng mọi người dậy:
- Độc Cô huynh, đã lâu không gặp...
Hắn nhìn về phía Độc Cô Phương.
Năm đó người này không có một chút ngạo khí, hắn tự nhiên cũng sẽ không giả bộ tiền bối, như trước ngang hàng luận giao.
- Tiền bối nói vậy, gãy sát vãn bối.
Trong lòng Độc Cô Phương có chút cay đắng.
Lúc hắn mới sinh ra chính là thiên tài tuyệt đỉnh, sau đó lại đạt được cơ duyên cực lớn, lấy được Thiên Tiên truyền thừa.
Kết quả lại bị vây ở trước Ngộ Đạo Lôi Kiếp, không thể tiến thêm.
Trái lại Phương Tịch, từ một khách khanh không có tiếng tăm gì, tu thành Địa Tiên!
Cả hai so sánh, rất mãnh liệt.
Nhưng tâm tính của hắn rất tốt, đả kích nho nhỏ cỡ này, không tính là gì, trái lại khiến đạo tâm hắn kiên định hơn, quyết thành Thiên Tiên!
- Độc Cô huynh khiêm tốn, tương lai nhất định là người trong đồng đạo.
Phương Tịch cũng không có ý nghĩ chèn gì ép, càng sẽ không đắc chí càn rỡ, đối nhân xử thế vô cùng hòa khí, làm người như gió xuân ấm áp.
Lục tiểu thư nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng hối hận không thôi.
Lúc này không có cách nào, chỉ có thể nhẹ nhàng thi lễ:
- Mời tiền bối tới Thính Tuyết Các, phụ thân đại nhân đã sai người chuẩn bị yến hội, vì tiền bối đón gió tẩy trần...
Thính Tuyết Các.
Các này ở ngoài tuyết bay tán loạn, trong các lại ấm áp như xuân.
Trong đó kỳ hoa dị thảo, núi giả ôn tuyền, quỳnh lâm ngọc thụ, tiên cầm trân thú không thiếu gì cả, vừa khiêm tốn mà lại xa hoa.
Lục tiểu thư và Thất tiểu thư đưa Phương Tịch đến tầng cao nhất, thi lễ một cái:
- Bái kiến phụ thân đại nhân.
Phương Tịch nhìn qua, liền thấy phía trước yên lặng đứng một người, thân hình di thế mà độc lập, giống như vũ hóa phi tiên.
Một bộ áo bào trắng, trong tay cầm trượng gỗ, trên đỉnh trượng gỗ còn có vài miếng lá xanh.VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ
Khuôn mặt hắn như thiếu niên, hai mắt lại mang theo trí tuệ nhìn thấu tình đời, sau lưng lại có một vòng quang hồ bích lục.
- Địa Tiên?!
Trong lòng Phương Tịch tự nói, biết vị Trai chủ Phong Duyên Trai này, tương tự là một Địa Tiên cường đại!
Hắn thi lễ:
- Phương Tịch bái kiến Trai chủ.
- Đạo hữu không cần khách khí, ta tên Úc Tu!
Trai chủ Phong Duyên Trai gõ nhẹ côn gỗ, từng đạo linh thực nhanh chóng sinh trưởng ở trong lầu các, hóa thành ghế cỏ bàn mây:
- Mời vào chỗ.
Phương Tịch chắp tay, ngồi vào ghế mây.
Từng thị nữ thân hình như linh yến, mang theo các loại món ngon đi vào lầu các.
Lục tiểu thư cùng Thất tiểu thư liếc mắt nhìn nhau, tự mình lên trước chia thức ăn.
- Trai chủ quá mức khách khí, tại hạ không dám nhận.
Phương Tịch nhấp một ngụm linh tửu, lại thưởng thức mấy món điểm tâm, lúc này mới chắp tay nói.
- Ha ha... Đạo hữu không cần khách khí.
Úc Tu vung tay:
- Chúng ta thành Tiên, chỉ có lẫn nhau mới đáng giá giao du, còn đồ đệ nữ nhi... Nếu không thành Chân Tiên, chung quy là một nắm cát vàng mà thôi, để các nàng hầu hạ đạo hữu, đó là phúc khí của bọn họ.
Vị Phong Duyên Trai chủ này, nói chuyện cực kỳ thẳng thắn, khiến Độc Cô Phương tiếp khách vẻ mặt buồn bã, yên lặng siết chặt nắm đấm.
Phương Tịch lặng lẽ không nói gì, cảm nhận được bi ai của trường sinh.
Tiên Nhân, đại đạo vô tình...
Hắn âm thầm thở dài, sau đó tận tình hưởng thụ.
Úc Tu cũng giống như thế, rượu qua ba vòng mới nói:
- Sau khi đạo hữu thành Tiên, không biết có tính toán gì không? Từ lúc đạo hữu thành Tiên, khế ước với bản trai đã hết hiệu lực, nếu có nơi đến tốt đẹp, bản trai tuyệt đối không cưỡng cầu, còn có thể đưa lên quà tặng phong phú...
Đãi ngộ của thành Tiên cùng chưa thành Tiên, quả thật cực lớn...
Trong lòng Phương Tịch cảm khái, sau đó nói:
- Ta đúng là không có chỗ nào để đi, còn muốn xin Trai chủ thu nhận giúp đỡ, ăn cơm nhàn mấy vạn năm...ebookshop.vn - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !
- Ha ha, đừng nói mấy vạn năm, dù mười mấy vạn năm, mấy trăm vạn năm... cũng có thể.