Trước đây, Phương Tịch lấy việc trồng cây ở Địa Tiên Giới để thu được lực bản nguyên của Địa Tiên Giới.
Lần này, hắn muốn trồng cây ở Đại Lương, thu được lực Đạo Quả của Đại Lương.
Đạo Quả có mặt khắp nơi.
Đạo Quả do một gốc Yêu Ma Thụ ở Đại Lương này thu được cũng chính là Yêu Ma Thụ ở Địa Tiên Giới thu được, cũng là bản tôn thu được lực Đạo Quả ở Đại Lương!
- Ta luyện hóa Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, lại thường dùng thịt Thái Tuế chế luyện Đạo Quân Đan, ngày đêm nhận được đạo vận của Đạo Quả Đại Lương nhuộm dần, khi luyện hóa chắc hẳn sẽ có được ưu thế nhất định...
Trong lòng Phương Tịch vừa nghĩ, trong tay lại hiện ra một tấm bảo giám bằng đồng thau.
Hắn nhìn này bàn tay vàng xuyên qua cùng mình, sắc mặt hắn không khỏi trở nên phức tạp. Hắn hình như nhớ lại thời gian năm đó khi còn ở Thanh Trúc Sơn, còn có lúc Vạn Đảo Hồ, Chư Thiên Vạn Giới sau này...
...
Xuân đi thu tới.
Theo gốc Yêu Ma Thụ ở Đại Lương Thế Giới dần lớn lên, Phương Tịch cũng bớt chú ý hơn.
Bây giờ, hắn đã hoàn toàn tìm hiểu được Chư Thiên Luân Hồi Đại Đạo, chỉ cần hắn muốn là có thể thành Đạo Tôn.
Lúc này, hắn lại quyết định tạm thời kìm chế không đột phá, hãm hại một kẻ hung ác nào đó trước.
“Đồ nhi này của ta không khiến ta phải thất vọng...”
Ánh mắt của Phương Tịch dường như xuyên qua hư không, cong môi cười.
...
Cùng lúc đó, ở nơi nào đó của Chân Tiên Giới có từng tử khí phóng lên cao, hóa thành Âm Dương Song Ngư.
Ngọc quan trên đỉnh đầu Tử Dận Đạo Tử nổ tung, tóc tai bù xù, trong mắt không ngờ có phần đỏ ngầu:
- Cuối cùng ta đã tóm được ngươi rồi... Phương Tiên!
Ở phía trước hắn chính là Phương Tiên mặc một bộ áo bào màu trắng, trong dáng vẻ đồng tử!
Trời biết! Từ mấy chục nghìn năm trước, hắn đã biết người này chính là dư nghiệt của Khô Vinh Tiên Cung, kết quả hắn nhiều lần phái thủ hạ ra, tất cả đều thất bại.
Phương Tiên đã mấy lần rơi vào đường cùng lại giết ngược và chạy thoát thân. Thậm chí trên đường chạy trốn, cảnh giới của hắn không ngừng tăng lên, bây giờ đã đến hợp đạo bước thứ ba, Tọa Vong cảnh!
Cuối cùng, phụ tá đắc lực của mình đều bị thương tổn...
Thầm chí thất bại như vậy còn truyền đến trong tai của Âm Dương Đạo Tôn.
Tử Dận Đạo Tử biết được, cho dù lần này hắn có thể thành công giết chết Phương Tiên, hắn vẫn mất hết thể diện ở chỗ sư tôn, sẽ trở thành kẻ bị xa lánh.
Nếu lần này hắn còn để cho Phương Tiên chạy thoát, hắn còn chẳng thà tự kết liễu!
Tử Dận Đạo Tử vừa nghĩ đến mấy lần trừng phạt trước đó, trong lòng không khỏi run rẩy. Một mặt Âm Dương Bảo Kính trong tay hắn phát ra tinh quang, từng điểm sáng đen trắng chiếu ra, phong tỏa Cửu Thiên Thập Địa.
Phương Tiên đang chạy trốn ở phía trước chợt đứng lại giữa không trung:
- Tử Dận Đạo Tử, hôm nay chúng ta lân chấm dứt ân oán trước kia đi.
Hắn vừa dứt lời, khí tức trên người bỗng nhiên bạo phát, không ngờ đã vượt qua hợp đạo ba bước Tọa Vong, đạt đến cảnh giới Trảm Đạo giống như Tử Dận Đạo Tử vậy!
- Phương Tiên? Phương Tiên!
Vành mắt Tử Dận Đạo Tử muốn nứt ra, trong Âm Dương Bảo Kính trong tay hắn hiện ra một phù lục tối đen:
- Ta đã sớm biết trên người ngươi có điểm kỳ lạ. Lần này, ta đã cố ý mượn một món đạo khí đến đây, ngươi nhất định phải chết không có chỗ chôn!
Tấm phù lục kia chính là một món đạo khí, tên là Âm Dương Ngọc Phù.
Lúc này, nó vừa ra hiện đã dẫn dắt pháp tắc âm dương, khiến thiên địa biến đổi.
- Tới rất hay.
Phương Tiên khẽ cười, dưới chân đột ngột hiện ra một con sông đục ngầu màu vàng.
Con sông này chảy qua chín đoạn mười tám lối rẽ, trùng trùng điệp điệp, hình thành một trận pháp!
- Thiên quan chúc phúc, địa quan xá tội, thủy quan giải tai ách... Bắc Đấu giáng thọ, Huyền Minh gọt lộc, Thái Hư hóa phúc... Sắc!
Đây chính là Cửu Khúc Hoàng Hà Tam Hoa Tiên Trận!
- Trận pháp?
Tử Dận Đạo Tử sửng sốt, sau đó bắt đầu bất chợt phá lên cười:
- Cho dù ngươi là Tiên Trận Sư cấp chín cực phong, nhưng ngươi đối mặt với đạo khí thì vẫn muốn chết!
Hắn vung tay lên, ánh sáng đen trắng bao phủ toàn thân.
Huyền Minh Độ Ách Trừ Hối Thần Quang từng có thể giảm tu vi của Tiên Nhân hạ xuống quanh người hắn, trong khoảnh khắc lại bị vô số Âm Dương Ngư hóa giải.
- Âm Dương Thần Lôi, Trá!
Tử Dận Đạo Tử vừa bấm pháp quyết, từng thần lôi đen trắng rơi vào trong Cửu Khúc Hoàng Hà Tam Hoa Tiên Trận.
Vô số nước sông đục vàng dâng lên gợn sóng, nhưng nó chỉ dừng lại ở đây, không có cách nào thành công phá được đại trận.
- Hả?
Tử Dận Đạo Tử thấy vậy, trong lòng không khỏi bất an:
- Trận này... Không chỉ là cấp chín?
- Ngươi còn có thể tìm được cứu viện từ bên ngoài sao?
Trong tay Phương Tiên lóe lên phạm quang, hiện ra một bánh xe cầu nguyện của Phật Môn.
Lúc này, một viên xá lợi tử trí tuệ không ngừng xoay tròn, từng ánh sáng được gia tăng lên trên Cửu Khúc Hoàng Hà Tam Hoa Tiên Trận.
Có một món đạo khí trấn áp mắt trận, đại trận này không phải là cấp chín mà là cấp mười!