Nếu có thể tìm được linh vật có lợi cho việc đột phá bình cảnh Luyện Khí hậu kỳ, hắn dã cám ơn trời đất rồi.
Đúng lúc này, vị trí linh thuyền của hắn bỗng nhiên chấn động!
- Đây là...
Lư Quá không chú ý tới hai người Vương Tiểu Hổ ngã sấp xuống, hắn đi tới lan can và nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ.
Màn nước màu xanh thẳm ngăn cản bọn họ hơn một năm vỡ nát trong giây lát, hóa thành rất nhiều linh quang lấm tấm rơi xuống xung quanh.
Trong thiên địa giống như dưới một trận mưa ánh sáng màu xanh thẳm.
Sương mù dày đặc phía trước tản ra, một hòn đảo phồn hoa hiện lên ở trước mặt tất cả tu sĩ.
- Long Ngư Đảo!
- Là Long Ngư Đảo!
- Thủy Mạc Thiên Hoa Trận bị phá rồi!
- Giết, giết đi!
Vô số tu sĩ đều điên cuồng, mỗi người khống chế pháp khí giống như châu chấu xông về phía đại bản doanh của Long Ngư Chung gia.
...
- Phá Cấm Phù cấp hai sao?
Một giây trước, Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng Diệp Tán Nhân đi tới điểm yếu trên trận pháp, đánh ra Phá Cấm Phù cấp hai.
Mặc dù Thủy Mạc Thiên Hoa Trận là trận pháp cấp hai thượng phẩm, nhưng đã bị đại quân đánh phá hơn một năm, uy lực giảm xuống một nửa!
Lại thêm tìm được điểm yếu trên trận pháp, khi thi triển Phá Cấm Phù cấp hai, đại trận bị phá là chuyện đương nhiên.
Điều này khác với Thanh Trúc Phường Thị, đại trận của Thanh Trúc Phường Thị bị phá từ bên trong, nơi này là phá từ bên ngoài.
Ban đầu, Phá Cấm Phù cấp hai không có cách nào thuận lợi công phá một đại trận từ bên ngoài như vậy, nhưng trận pháp hao mòn hơn nửa sẽ dễ hơn rất nhiều.
- Hả? Có vấn đề...
Phương Tịch đã nhìn ra được vấn đề. Đó chính là Liên quân ba mươi sáu đảo cũng bất ngờ không kịp đề phòng!
- Diệp Tán Nhân không nói rõ tình hình với ba nhà trên sao?
- Đồng thời, dựa theo tiến độ hiện nay lại đánh phá thêm mấy tháng, Thủy Mạc Thiên Hoa Trận cũng sẽ bị phá, cần gì phải thế tiêu hao một Phá Cấm Phù cấp hai quý giá như thế?
- Trừ khi bọn họ nhận được tin tức tình báo, cứu viện của Chung gia từ bên ngoài sắp tới...
- Hoặc... cố ý gây ra hỗn loạn? Làm cho ba mươi sáu đảo bị tử thương càng nhiều hơn, đồng thời đục nước béo cò?
- Mà thôi, đây cũng là tình hình ta thích nhất.
...
- Đại trận bị phá rồi?
- Các huynh đệ, cướp thoi!
Nhìn thấy đại trận hộ đảo đột ngột bị phá, một đám tán tu vốn chỉ đứng ngoài xem, lúc này lại giống như cá mập ngửi thấy được mùi máu tươi, đồng dạng hô nhau xông lên, dễ dàng vượt qua ranh giới của ba mươi sáu đảo, tiến vào trong chiến trường.
Bên trong một chỗ linh điền được khai khẩn trên Long Ngư Đảo, lão linh nông Chung gia thi triển pháp khí liêm đao, trên gương mặt đầy vẻ dữ tợn cắt đầu của một người tu sĩ trẻ tuổi xuống.
Nhưng hắn còn chưa nghỉ xả hơi để hồi phục pháp lực, lại có mấy tán tu cười gằn xông qua, từng pháp thuật nhấn chìm hắn...
Cảnh tượng này xảy ra ở bất kỳ đâu trên Long Ngư Đảo.
Chung gia, đại quân liên minh, còn có những phỉ tu không có ý tốt, tất cả trở nên hỗn loạn!
...
- Diệp tiền bối, ngài làm vậy là có ý gì?
Trên một chiếc linh thuyền lớn nhất, gia chủ Thái Thúc gia Thái Thúc Hợp nhìn vị tu sĩ nào đó đáng chắp tay sau lưng, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc và phẫn nộ.
Chiến trường này đã hoàn toàn hỗn loạn.
- Thế nào?
Diệp Tán Nhân xoay người, hiện ra một gương mặt chừng ba mươi tuổi, làn da rất trắng, trắng giống như sắp phát sáng vậy. Lúc này, lại khẽ cười một tiếng:
- Ta được biết Chung gia liều chết ra ngoài cầu viện, đã có viện quân trên đường tới đây. Giải quyết Long Ngư Đảo trước chẳng phải là chuyện rất hợp lý sao? Vì thế, bản thân ta còn bỏ ra một Phá Cấm Phù quý giá, sau này các ngươi nhớ trả lại cho ta đấy!
- Cho dù như vậy, ngươi cũng có thể nói sớm cho chúng ta biết một tiếng chứ? Ngươi cần gì phải khiến chúng ta bất ngờ không kịp đề phòng, bị những tán tu kia chiếm lợi...
Gia chủ Úy Trì gia là một nam tử mặt đen, lúc này hắn cũng rất bất mãn.
- Ha ha, Diệp tiền bối bắt lớn bỏ nhỏ, không cân nhắc đến chi tiết nhỏ là chuyện đương nhiên...
Trên gương mặt gia chủ Hạ Hầu gia đầy vẻ tươi cười, lại nháy mắt với hai gia chủ nhà khác:
- Nếu Thủy Mạc Thiên Hoa Trận bị phá, vậy lão tổ Chung gia lại phải giao cho Diệp tiền bối...
- Hừ, điều này là tất nhiên!
Diệp Tán Nhân lấy ra một linh khí có hình cái đĩa màu xanh và hóa thành một luồng ánh sáng đi tới từ đường trong tộc Chung gia trên Long Ngư Đảo, Chung gia:
- Chung Thiên Quận ở đâu? Ngươi đi ra đánh một trận...
Vèo!
Một luồng ánh sáng bay ra, sóng pháp lực khiến vô số tu sĩ Luyện Khí biến sắc.
Đây là sóng pháp lực thuộc về tu sĩ Trúc Cơ kỳ!
Hắn tùy tiện đánh ra một pháp thuật, cũng có thể khiến Luyện Khí hậu kỳ bị thương nặng thậm chí bị giết chết!
Nhưng lão tổ Chung gia không tham chiến mà vờ đánh một chiêu rồi bỏ chạy lên không trung.
- Hừ, ngươi đừng mơ tưởng rời đi được!
Diệp Tán Nhân liếc nhìn Long Ngư Đảo và hừ lạnh một tiếng, lại lập tức đuổi theo.