Ba ngày tiếp theo, Phương Tịch không ngại cực khổ ở ngoài đại trận bố trí mấy trận pháp cấp một, cố gắng giảm bớt thanh thế, tránh gây sự chú ý.
Sau đó, hắn lại ngồi im điều tức, hồi phục pháp lực tới tình trạng đỉnh phong mới mở cả đại trận ra.
Chờ sau khi làm xong tất cả công tác chuẩn bị, Phương Tịch đi tới trong Tử Môn, thân hình đột ngột biến mất!
Một lát sau, khi hắn lại xuất hiện, bên cạnh đã xuất hiện thêm một con yêu hầu lông vàng cao tới ba mét!
Kim Cương Viên Hầu Vương!
- Xèo xèo!
Yêu Vương vừa xuyên qua đã ngỡ ngàng, nhưng rất nhanh lại phát ra tiếng rít gào, không ngừng gõ vào ngực mình!
Trong không trung bất giác có linh khí hội tụ, hình thành vòng xoáy!
Nó đang tiến giai!
Trên thực tế, bất luận yêu thú hay tu sĩ đều tương đối thích hợp tiến giai ở trên linh mạch.
Nhưng Phương Tịch sẽ không cho đối phương có điều kiện này, tối đa chôn thêm ít linh thạch để chế tạo ra một hoàn cảnh hơi thừa linh khí mà thôi.
Cho dù là vậy, con yêu vương này ở Đại Lương Thế Giới đã tích lũy thật sự dồi dào, thiên phú hơn người.
Nó vừa xuyên qua, không còn bị Đại Lương Thế Giới áp chế thì lập tức bắt đầu tiến giai!
- Xèo xèo!
Kim Cương Viên Hầu Vương không ngừng gõ vào ngực mình, từ trong lỗ chân lông có tia máu rỉ ra.
Xương cốt của nó tăng vọt, cơ thể bỗng nhiên tăng cao...
Trong nháy mắt, hình thể của nó đã tăng lên hơn gấp đôi, hóa thành yêu hầu cực lớn cao sáu mét!
Không chỉ có vậy, khí tức của yêu hầu đã tăng vọt, lông tơ màu vàng trên ngực hội tụ, mơ hồ tạo thành một hình vẽ nào đó, răng nanh mọc dài ra, mắt khỉ đỏ ngầu, không ngờ nhìn chủ nhân cũ Phương Tịch này với vẻ hung tàn!
- Quả nhiên, dấu ấn thần thức do ta để lại không đủ để khống chế yêu thú đạt đến cấp hai... Muốn cắn trả chủ nhân ta sao? Ha ha...
Phương Tịch cảm nhận được khí tức của Kim Cương Viên Hầu Vương quả thật đã đột phá tới cấp hai, hắn lộ ra nụ cười dữ tợn và bấm pháp quyết, phát nổ cấm chế thần thức:
- Chết!
- Xèo xèo!
Hầu vương cấp hai kêu thảm một tiếng và ôm lấy đầu mình, từ trong mũi có máu chảy ra!
Không chỉ có vậy, các nơi trên thân thể nó có chôn giấu thủ đoạn của Phương Tịch đều bạo phát!
Mặc dù có thủ đoạn bị yêu lực mạnh mẽ trong khi tiến giai phá huỷ, nhưng vẫn có thủ đoạn còn sót lại khiến cho yêu hầu liên tục kêu lên thảm thiết, khí tức vô cùng suy yếu.
Phương Tịch đã rời đi một đoạn xa, trong tay xuất hiện một lá cờ nhỏ màu xanh, ra sức vung vẩy:
- Ất Mộc Thần Lôi Trận... phát động!
Ầm ầm!
Trong bầu trời, mây đen hội tụ, bỗng nhiên một tia chớp màu xanh cực lớn hạ xuống, trực tiếp bổ trúng yêu hầu!
- Xèo xèo!
Chỉ một đòn này đã khiến yêu hầu cấp hai bị thương nặng!
Hầu vương kêu thảm một tiếng, hoa văn trên ngực phát ra ánh sáng màu vàng đất, không ngờ nó nắm bùn đất trên mặt đất lên, biến thành một khối nham thạch cực lớn ném, mạnh về phía Phương Tịch!
Ầm!
Phương Tịch không tránh không né, khối nham thạch to lớn kia bay lên giữa không trung, đã bị một bức tường cấm chế ánh sáng năm màu ngăn cản.
Nếu ở những vị trí khác của đại trận, có lẽ trận pháp không ngăn cản được đòn công kích này, nhưng ở trong Tử Môn, các cấm chế đều tương đối hoàn hảo!
- Lại tới!
Sắc mặt hắn bình tĩnh, tiếp tục vung vẩy cờ trận khiến tia sét thứ hai, tia sét thứ ba lại đánh xuống...
Sau một lát, đại trận tản ra, trên mặt đất chỉ còn lại thi thể của một con yêu hầu khổng lồ.
Da lông trên toàn thân nó cháy đen, vẫn duy trì có dáng vẻ nhìn lên trời giận dữ gầm thét. Nếu không phải lực sinh mạng đã sớm biến mất, sẽ giống như còn sống vậy!
- Da lông, xương cốt... của yêu hầu cấp hai đều là đồ tốt đấy.
Phương Tịch vung tay lên, trong tay áo bắn ra từng dây leo giống như xúc tua tiến vào trong cơ thể của yêu hầu.
Sau một lát, hắn vui mừng, lấy ra Kim Giao Tiễn cắt một đường trên bụng của yêu hầu.
Một gốc dây leo tiến vào bên trong, không lâu sau lại móc ra một viên tinh thạch màu vàng lớn bằng hột đào, màu vàng đất.
- Yêu đan?
Phương Tịch vui mừng quá đỗi:
- Không uổng công ta đặc biệt chọn lựa con có thiên phú nổi bật nhất này. Quả nhiên lần đầu tiên đã có hàng!
Phương Tịch đặt viên yêu đạt khiến các tu sĩ Trúc Cơ thấy cũng phải đỏ mắt này vào trong hộp ngọc, lại dán lên một tấm phù lục, lúc này mới nhìn về phía thi thể của yêu hầu.
Hắn suy nghĩ một lát, lấy ra một hạt giống Yêu Ma Thụ gieo xuống.
Bùm bùm...
Sau những tiếng động khiến cho người ta ê răng vang lên, Kim Cương Viên Hầu Vương lại lần nữa đứng lên, làm ra mấy động tác cứng đờ.
- Ừ... Tuy không linh hoạt nhưng lực phòng ngự và lực công kích đều là cấp hai... Miễn cưỡng được xem là khôi lỗi cấp hai!
Phương Tịch lộ vẻ vui mừng:
- Có khôi lỗi tiêu chuẩn cấp hai này giúp đỡ, tiếp theo nguy cơ sẽ nhỏ đi vài phần...
…