Rất rõ ràng, người này còn chưa phát hiện ra Phương Tịch là tán tu đã dịch dung mua Trường Sinh Thuật trước đây!
- Hóa ra là thiếu chủ Tống gia, mời vào trong!
Phương Tịch dĩ nhiên tỏ ra nửa mừng nửa lo, mời Tống Thanh vào trong đình viện, lại ra lệnh cho hai người Kim Linh đưa linh trà lên.
- Viện này của đạo hữu rất có ý cảnh nhàn vân dã hạc...
Tống Thanh phong độ phiêu dật, đối nhân xử thế đều khiến cho người ta cảm giác giống như đứng trong gió xuân ấm áp, lúc này hắn dùng quạt đốt ấm, đưa ra lời bình về Tiểu Thanh Long, sau đó cười nói:
- Thật không dám giấu... lần này bản công tử đến đây, thứ nhất là để chúc mừng bằng hữu Trúc Cơ công thành, thứ hai là muốn mời đạo hữu vào Tống gia ta!
- Vào Tống gia à?
Phương Tịch ra vẻ trầm ngâm, trong lòng thực sự cảm thấy kỳ lạ.
Mặc dù hắn biết sau khi Trúc Cơ thành công, tất nhiên sẽ có không ít người tới cửa lôi kéo, nhưng hắn không ngờ được người đầu tiên tới lại là Tống gia!
“Đây tính là gì? Oan gia ngõ hẹp à?”
Tống Thanh thấy Phương Tịch do dự thì cười ha ha, nói tiếp:
- Đạo hữu cũng là người trong Việt Quốc, chắc phải biết về bảy thế gia lớn chứ?
- Như sấm bên tai!
Phương Tịch gật đầu.
Tống Thanh lại nói tiếp:
- Trong bảy đại tiên tộc Trúc Cơ của Việt Quốc, Bách Xảo Kỳ Gia, Thanh Diệp Từ gia, Hoàng Phong Long gia đều nhận Tống thị ta làm người dẫn đầu. Mấy chục năm trước, Hắc Thủy Tư Đồ gia cùng Thiên phù Thẩm thị lần lượt suy tàn, nhưng lại có Đồ gia và Vạn gia quật khởi... Lão tổ Trúc Cơ của hai nhà này vốn đều là tán tu, bây giờ lại thành bá chủ một phương, thành lập gia tộc và xưng tông lập tổ, khoái hoạt biết bao!
- Ý của đạo hữu là?
Ánh mắt Phương Tịch lập tức sáng lên.
- Nếu đạo hữu vào Tống gia ta, Tống Thanh ta bảo đảm trong vòng hai mươi năm... Bảy thế gia lớn nhất định sẽ có Phương gia nhỏ của ngươi!
Tống Thanh khí phách hiên ngang nói:
- Đạo hữu đã sinh hoạt ở Vạn Đảo Hồ mấy chục năm, tất nhiên sẽ hiểu Long Ngư Chung thị cũng là một trong bảy thế gia lớn, bây giờ dĩ nhiên đã suy tàn. Tống gia ta đang xem xét người lựa chọn thích hợp...
“Hóa ra là bảo ta đẩy mìn của Long Ngư Chung gia!”
Phương Tịch thầm trợn mắt khinh thường:
“Còn bảo ta quay về Vạn Đảo Hồ thành lập gia tộc... Ta khinh... Nếu Vạn Đảo Hồ tốt như vậy, lão tử làm gì phải chạy trốn?”
Hắn tất nhiên hiểu, bây giờ Vạn Đảo Hồ tuyệt đối là một vũng nước đục, sâu không lường được.
“Tống gia này không có ý tốt, muốn ta đi lấp hố!”
“Ta không tin bọn họ hoàn toàn không biết nội tình!”
“Còn nữa, lần này, thế lực Trúc Cơ khác trong thành không có ai mời ta, chẳng lẽ có người gây khó dễ từ bên trong?”
Phương Tịch thật ra không định gia nhập Tống gia, nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ rất động lòng:
- Cái này... Tại hạ vừa mới Trúc Cơ, vẫn mong đạo hữu để cho ta suy nghĩ đã.
- Được, bản công tử cho đạo hữu thêm mấy ngày cân nhắc. Đạo hữu phải biết cơ hội có thể trở thành một trong bảy thế gia lớn cũng không nhiều đâu...
Tống Thanh khẽ cười một tiếng, cũng không uống linh trà do Kim Linh bưng lên, rời đi luôn.
...
- Công tử!
Ở cửa, một người của Tống gia tiến lại gần.
- Lên xe hẵng nói!
Tống Thanh lên chiếc xe do hai con linh câu kéo, vẻ mặt trở nên lạnh lùng.
Hạ nhân của Tống gia lên xe ngựa theo, khom lưng nói:
- Đã điều tra xong... Phương Tịch là tán tu Việt Quốc, đã từng làm linh nông trong Thanh Trúc Phường Thị, tướng mạo gì đó đều khớp... Năm đó, sau khi Thanh Trúc Sơn xảy ra hỗn loạn, hắn biến mất hai năm rồi xuất hiện ở Vạn Đảo Hồ, giúp đỡ đảo chủ Đào Hoa Đảo Nguyễn Tinh Linh đoạt lại tổ nghiệp, được phong cho Phỉ Thúy Nhai. Sau đó, hắn làm ruộng nuôi cá ba mươi năm. Sau khi bốn mươi tuổi, hắn đột phá Luyện Khí hậu kỳ. Năm năm trước, hắn mới rời khỏi Đào Hoa Đảo đến Bạch Trạch Tiên Thành này. Lúc đó hắn đã là tu vi Luyện Khí tầng tám. Mấy tháng trước, hắn đạt tới Luyện Khí viên mãn, thuê động phủ linh mạch cấp hai và đột phá Trúc Cơ...
- Tán tu có thể Trúc Cơ đều dựa vào may mắn!
Tống Thanh lại không cho là vậy:
- Người này có tư chất thấp, tu vi có thể đột nhiên tăng mạnh, chắc chắn hắn đã cướp đoạt rất nhiều tài nguyên và lợi ích từ trong rối loạn ở Thanh Trúc Sơn và biến cố ở Long Ngư Đảo!
- Cũng nhờ Việt Quốc không yên ổn mấy chục năm, tiên tộc Trúc Cơ liên tiếp sụp đổ, bằng không người này làm gì có cơ hội đứng lên?
Đối với tán tu dường như ăn thịt từ trên thân của tiên tộc Trúc Cơ đã ngã xuống, thiếu chủ Tống gia làm lão đại ca chắc chắn sẽ không quá muốn gặp.
- Năm năm trước, người này còn là Luyện Khí tầng tám, hắn đột nhiên Luyện Khí viên mãn, điều này dường như hơi khả nghi...
Người hầu Tống gia nói ra một điểm đáng ngờ.
- Có lẽ hắn che giấu tu vi, lúc ra khỏi Đào Hoa Đảo, chắc hắn đã là Luyện Khí tầng chín... Cho dù không phải, tu tiên giới có quá nhiều đan dược giúp đột phá cảnh giới. Mãi tới trước sáu mươi tuổi, hắn mới có thể Luyện Khí viên mãn, cho dù trên thân người này có vài bí mật nhưng không quá lớn…