Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 348 - Chương 348 - Thử 2

Chương 348 - Thử 2
Chương 348 - Thử 2

Phương Tịch mỉm cười:

- Chỉ là đưa mấy bức thơ tới Đào Hoa Đảo trên Vạn Đảo Hồ mà thôi...

- Chỉ là truyền tin ạ?

Thiết Huyết Y thở phào nhẹ nhõm, cười nói:

- Chỉ cần không phải đưa cho người của Chung gia, vậy thì cũng không ngại...

Phương Tịch không khỏi liếc mắt khinh bỉ tu sĩ này, người này nhìn như Luyện Khí viên mãn, thiết huyết mạnh mẽ, trên thực tế trơn trượt khó nắm bắt.

- Không phải người của Chung gia, mà là đảo chủ của Đào Hoa Đảo cùng với mấy tiểu bối...

Phương Tịch mỉm cười và lấy ra mấy miếng ngọc giản, dán phù lục phong ấn cho từng cái.

Một khi xé phù này ra sẽ khó dán lại, có thể sử dụng để niêm phong bảo mật.

- Lá thư này là cho Nguyễn Tinh Linh đảo chủ của Đào Hoa Đảo, lá thư này cho Vi Nhất Tịch...

Phương Tịch cẩn thận căn dặn vài câu:

- Mau chóng đưa tin tới đó là được... Còn về lệ phí thu, sẽ dựa theo quy định của các ngươi.

- Cảm ơn tiền bối!

Thiết Huyết Y lộ vẻ vui mừng, chắp tay tiễn Phương Tịch ra khỏi cửa.

Phương Tịch lặng lẽ trở về, trong lòng thầm thở dài.

Nếu nói hắn không có cảm gì với đám người ở Đào Hoa Đảo là không đúng.

Dù sao hắn ở trên Đào Hoa Đảo trồng cây hơn ba mươi năm, cũng là một thời gian an bình, cực kỳ dài trong cuộc đời một con người.

Cho dù tới lúc này cũng thấy nhớ.

“Bạch Trạch Tiên Thành cách Vạn Đảo Hồ chừng mười nghìn dặm. Đồng thời tin tức ta thành công Trúc Cơ chẳng qua chỉ gây chấn động ở ngoại thành, rất nhanh đã bị các tin tức khác nhấn chìm. Nếu không cố tình chú ý, chưa chắc đã biết được...”

“Cũng không biết tình hình ở Vạn Đảo Hồ bây giờ thế nào?”

Nếu có thể, Phương Tịch vẫn muốn giúp một tay, để cho đám người Nguyễn Tinh Linh rời khỏi vũng bùn ở Vạn Đảo Hồ.

Dù sao nơi đó đã bị Diệt Thiên Minh, Tống gia để mắt tới, hai nhà này có quan hệ không chết không dừng.

Nếu thật sự gặp nhau, quả thật sẽ long trời lở đất.

Đến lúc đó, Vạn Đảo Hồ trái lại thành trung tâm của vòng xoáy.

Đồng thời, tài nguyên chỗ đó cũng chỉ bình thường.

Còn xa mới bằng được Bạch Trạch Tiên Thành nơi hội tụ tán tu của ba nước. Ở đây, bất luận công pháp, bí bảo, nguyên liệu yêu thú, linh đan... cần gì đều có.

Thậm chí Phương Tịch còn từng mơ ước, chỉ cần mình chết ở đây không ra khỏi thành, gần như không gặp nguy hiểm.

Sau đó mình bình an tu luyện tới Trúc Cơ hậu kỳ, viên mãn... chẳng qua chỉ là trăm năm mà thôi.

Khi đó, mình mới chưa tới hai trăm tuổi, vẫn trong lúc tráng niên, có thể thử Kết Đan...

Về phần sau khi Kết Đan?

Vậy ba nước còn không phải tranh nhau sao?

Lúc trở lại nội thành, Phương Tịch nhìn thấy một người ở lối vào nội thành. Người này mặc pháp bào màu tím, linh quang lập lòe, hiển nhiên là một món bảo vật không tầm thường.

- La huynh?

Phương Tịch nhận ra được người này chính là La Công!

- Phương đạo hữu!

La Công chắp tay chào, trên gương mặt phơi phới gió xuân.

- Xem ra pháp bào này của La huynh hẳn là cấp hai...

Phương Tịch tâng bốc một câu.

- Đúng vậy, sau khi ta gia nhập Bạch Phong Sơn, đãi ngộ khách khanh không tệ. Pháp bào cấp hai được làm bằng sợi linh tằm trăm năm, có khắc năm đại pháp trận, lực phòng ngự cũng khá bất phàm... Ôi, trước kia làm tán tu đúng là ếch ngồi đáy giếng, hôm nay mới biết nội tình thật sự của thế lực lớn quả thật thâm sâu khó lường... Ngay cả công pháp cũng vượt xa!

Gương mặt La Công có phần đắc ý, xúc động than một câu.

- Ta còn chưa chúc mừng La huynh, xem ra La huynh đã vào Công Pháp Các?

Phương Tịch mỉm cười.

- Hóa ra Phương đạo hữu cũng biết à?

La Công gật đầu:

- Công pháp trong Công Pháp Các thực sự toàn diện, tại hạ chọn hoa cả mắt mới tìm được một môn pháp quyết đỉnh cấp thích hợp với mình nhất, cùng tu luyện pháp thể, xem là uy lực không tầm thường...

Ánh mắt hắn lập lòe, có phần ám chỉ hỏi:

- Phương đạo hữu hình như hiểu rất rõ về điều này?

Phương Tịch cười gượng trả lời:

- Ôi... ta thật ra cũng có lòng hướng tới Bạch Phong Sơn, thậm chí suýt nữa gia nhập Bạch Phong Sơn. Đáng tiếc, trước đây có tiểu nhân ngầm gây khó dễ...

Ban đầu, hắn cũng có ý định tiến vào thế lực lớn, bằng không đã không sử dụng tên thật đi tới Bạch Trạch Tiên Thành, thậm chí đột phá Trúc Cơ.

Sử dụng tên thật có vẻ thẳng thắn, không sợ thẩm tra, lại nói xuất thân của hắn thật sự trong sạch. Thân phận của Phương Tịch cũng không có kẻ thù, không có gì phải che giấu.

Chỉ là không ngờ được thiếu chủ Tống gia kia lòng dạ hẹp hòi như vậy, chỉ không theo ý hắn, hắn lại thi triển ra thủ đoạn tiểu nhân.

- Thì ra là thế, Phương đạo hữu thật đáng tiếc...

La Công vội vàng an ủi, trong lòng lại không khỏi đắc ý.

Con người khi hạnh phúc đều sẽ lộ ra.

Hắn nhìn Phương Tịch, lập tức cảm thấy mình hạnh phúc hơn nhiều, cũng thích kết giao bằng hữu với Phương Tịch.

Dù sao, người này cùng một trình độ với hắn, đều là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng các phương diện khác đều kém hơn một chút, nói chuyện với nhau rất có cảm giác ưu việt…

Bình Luận (0)
Comment