- Ta chỉ là một mặt kính giao dịch công bằng... Các ngươi cho ta chiến văn, ta trả thù lao!
Trong phòng bế quan ở Đào Hoa Các, Phương Tịch mở hai mắt ra, khóe miệng hiện ra nụ cười thản nhiên.
Hắn chuẩn bị bỏ ra vài thứ, làm một công cụ vận chuyển kiến thức.
Điều này là chuyện đôi bên cùng có lợi đối với người cầm kính.
Giới tu tiên có các loại công pháp bí thuật nhiều tới mức đếm không xuể, luôn sẽ có một thứ đối phương cần.
Mà mình chỉ cần linh văn, bảo văn làm thù lao.
Kể từ đó, tu vi của “người cầm kính” dĩ nhiên càng cao càng tốt.
Dù sao hắn không sợ trong thế giới kia có người có thể phá hủy Chư Thiên Bảo Giám, đây là chuyện gần như không thể nào thực hiện được.
Cho nên, Phương Tịch dễ dàng lựa chọn từ bỏ Thanh Lang, sau đó biến thành đối tác của Đại Vu.
- Không cần quản nhiều về chuyện bên kia, làm tốt chuyện hiện tại đã...
Hắn lấy ra hai miếng ngọc giản, cẩn thận sao chép linh văn Tốn Phong và Linh văn Canh Kim.
Sau đó, hắn bắt đầu tập trung tìm hiểu.
Thật lâu sau, hai mắt Phương Tịch mới lại mở ra:
- Đạo chiến văn thật sự có chút chỗ đáng khen!
- Trước mắt, nhất định phải đưa ra lựa chọn... Rốt cuộc là khắc linh văn Tốn Phong hay linh văn Canh Kim ở trên linh khí?
Hắn không phải không thể cùng khắc hai linh văn lớn này ở trên linh mộc cấp ba.
Chỉ là làm vậy, linh tài này lại hỏng!
Pháp văn tạo thành linh văn, linh văn tạo thành bảo văn, chính là trung tâm của hệ thống chiến văn!
Mà linh văn Tốn Phong và linh văn Canh Kim hình như không thể tổ hợp.
Một khi làm vậy, có khả năng tạm thời tạo ra được một món linh khí mạnh, nhưng không có khả năng thăng cấp.
Gần như không cần nghĩ nhiều, Phương Tịch đã xác nhận sự lựa chọn của mình:
- Ta chuẩn bị chế luyện một thanh linh khí phi kiếm... Nếu là kiếm thì tất nhiên phải lọc linh văn Canh Kim, để tăng sự sắc bén cho nó...
Về phần linh văn Canh Kim, trước mắt Phương Tịch còn chưa có manh mối sau này cần phối hợp với loại linh văn nào để cuối cùng tạo thành loại bảo văn nào.
Dù sao, Đại Vu chỉ có một người cấp hai mà thôi.
Kiến thức quý giá liên quan tới bảo văn sẽ nằm trong tay Vu Vương ở trong những thành lớn.
“Ôi... khi nào Đại Vu chết, bị người ta giết người đoạt bảo chứ... Hy vọng người giết hắn kế tiếp là Vu Vương...”
Phương Tịch than một câu, sau đó bắt đầu tìm hiểu phương pháp kết hợp linh văn Canh Kim và linh khí.
Có rất nhiều kinh nghiệm chế luyện pháp khí trước đó, chuyện này cũng không tính là không có manh mối.
...
Mấy tháng sau, Phương Tịch tự mình uống Đào Hoa Nhưỡng dưới cây hoa đào, ngồi đối diện hắn là Nguyễn Tinh Linh.
Nữ tử này vẫn thích uống Thanh Trúc Tửu.
- Đây là linh thạch của Đan Khí Các năm ngoái...
Nguyễn Tinh Linh ném một cái túi nhỏ qua, bên trong chỉ có mấy chục linh thạch ít tới đáng thương...
Phương Tịch thản nhiên nhận lấy.
Giữa hắn và Nguyễn Tinh Linh vẫn phân chia rõ ràng.
Đây cũng là quan niệm chung của hai người, bọn họ đều là người một lòng hướng về đạo, sẽ không vì chuyện tìm cảm mà làm lỡ chuyện lớn, lại không thể dính dáng không rõ.
- Không biết giá thuê Nguyễn luyện khí sư có thể thay đổi không?
Sau khi thu linh thạch, Phương Tịch mỉm cười:
- Tại hạ muốn chế luyện một món linh khí...
- Ồ? Là hình dạng và cấu tạo thế nào?
Nguyễn Tinh Linh hứng thú.
Trong phút chốc, nàng nhìn thấy Phương Tịch ném một miếng ngọc giản qua.
Nguyễn Tinh Linh dùng thần thức đảo qua, lập tức kinh ngạc. Nàng không mở miệng mà dùng thần thức truyền âm:
- Linh mộc cấp ba làm linh tài chính? Một thanh phi kiếm hệ mộc? Phương huynh thật sự giao việc này cho Tinh Linh à? Không bằng giao cho Âu Dã Đại Sư... Xác suất thành công sẽ cao hơn...
- Ta chỉ tin được Tinh Linh...
Phương Tịch mỉm cười, cũng dùng thần thức truyền âm trả lời:
- Hơn nữa... cũng không cần ngươi chế luyện ra hoàn chỉnh, chỉ cần một phôi thô là được, sau đó đến lượt ta đánh trận văn vào... Ừ, lúc chế luyện, vẫn cần chú ý lưu lại đủ đường sống để sau này tăng thêm trận văn. Hình vẽ thiết kế cụ thể đều ở trong ngọc giản...
- Xem ra lần trước Phương huynh tìm hiểu trận văn đặc biệt, cuối cùng đã có thu hoạch? Tinh Linh hẳn phải chúc mừng Phương huynh... Chắc hẳn ít ngày nữa, Phương huynh có thể thăng cấp trận pháp đạo lên cấp hai trung phẩm?
Đôi mắt đẹp của Nguyễn Tinh Linh lập tức sáng lên.
- Nào có nào có... Chỉ là có chút cảm ngộ đối với trận pháp, tìm được mấy pháp văn có thể tổ hợp thôi.
Phương Tịch khiêm tốn nói.
Trên thực tế, nếu không phải lấy được công thức linh văn Canh Kim, cho dù đưa các pháp văn hạ cấp khác cho hắn, hắn cũng chưa chắc có thể tổ hợp ra được!
Đây là thiên phú và kiến thức có hạn!
...
Hai ngày sau, bên trong Địa Hỏa cấp ba cho thuê ở nội thành Bạch Trạch Tiên Thành, Nguyễn Tinh Linh nhìn Phương Tịch lấy ra một hộp ngọc nhỏ, sau khi mở ra, bên trong hiện ra một đoạn linh mộc phát sáng rực rỡ.
- Quả nhiên là linh tài cấp ba, đủ để chế luyện pháp bảo rồi…