Thanh Mộc Tông và Huyền Thiên Tông luôn có quan hệ không hợp, những năm trước đây thiếu chút nữa đánh nhau.
Tuân theo nguyên tắc kẻ địch của kẻ địch lại là bằng hữu, Tống gia và Thanh Mộc Tông qua lại, quan hệ cũng không tệ.
Một khi Huyền Thiên Tông lộ ra sơ hở, Thanh Mộc Tông tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
- Khương lão quỷ!
Ở nơi sâu nhất trong Vọng Nguyệt Sơn Thành, một gian phòng bế quan được mở ra, một tia sáng bay ra, tràn đầy pháp lực Trúc Cơ viên mãn.
Trong luồng ánh sáng không ngờ là lão tổ Tống gia!
Người này có dáng vẻ trung niên, thoạt nhìn còn trẻ con Tống Trung Kiệt, nhưng giọng nói lại có phần già nua:
- Huyền Thiên Tông ngươi muốn cá chết lưới rách cùng Tống gia ta sao?
- Cá có lẽ sẽ chết, nhưng lưới chưa chắc rách đâu!
Khương lão tổ thản nhiên đối diện với lão tổ Tống gia, trong tay hắn hiện ra một phù lục với ánh sáng màu bạc lập lòe.
- Phá Cấm Phù cấp ba?
Lão tổ Tống gia không hề sợ hãi:
- Cũng làm khó cho Khương lão quỷ ngươi tìm được loại phù lục đẳng cấp này... Ngươi có dám vào trận đánh một trận không?
Cho dù Phá Cấm Phù cấp ba vô cùng hiếm thấy, nhưng trận pháp cấp ba khác với trận pháp cấp hai, có sự thay đổi về chất.
Nó liên kết với địa mạch, tự thành thiên địa, trừ khi có thể đánh phá thiên địa nơi này, bằng không cho dù Phá Cấm Phù có phá từ bên trong cũng vô dụng.
Càng không cần phải nói tới bản thân lão tổ Tống gia chính là một vị Trận Pháp Sư cấp hai thượng phẩm, thậm chí mơ hồ chạm đến cấp ba.
Có người này trấn giữ, uy lực của Thiên Lang Khiếu Nguyệt Trận tăng lên đâu chỉ một bậc?
Cho dù đối mặt với một vị tu sĩ Kim Đan, một vị Giả Đan, hắn cũng không sợ!
- Tấn công!
- Linh thuyền Giáp Nhất nghe lệnh! Bày trận ở phía nam... Linh thuyền Ất Tam bày trận ở phía bắc...
Khương lão tổ không ra tay, chỉ nhẹ nhàng phẩy tay áo một cái.
Chưởng môn Huyền Thiên Tông là một vị tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ lập tức ra lệnh, khiến cho rất nhiều linh thuyền dựa theo Trận Pháp Sư chỉ điểm, công kích vào chỗ yếu kém trên Thiên Lang Khiếu Nguyệt Trận.
Ầm ầm ầm!
Bên trong trận pháp, ngón tay lão tổ Tống gia giống như gảy dây đàn, không ngừng điều chỉnh bố trí trận pháp.
Mặc dù đại trận có nhược điểm, nhưng có Trận Pháp Sư chủ trì, nhược điểm và sơ hở lại thành vật sống có thể tùy ý di chuyển.
Mặc cho pháp thuật đánh mạnh tới, nó vẫn bình yên vô sự!
- Có lão tổ tông ở đây, Tống gia ta sẽ vững như Thái Sơn!
Không ít con cháu Tống gia nhìn thấy cảnh tượng này, đều lộ vẻ mừng rỡ.
Cho dù là Tống Trung Kiệt cũng thở phào nhẹ nhõm:
- Mệt cho ta còn tưởng Huyền Thiên Tông có đòn sát thủ gì... Hóa ra chỉ tiêu hao mà thôi... Bọn chúng liều mạng tiêu hao, Tống gia chúng ta ít nhất có thể kéo dài nửa năm, một năm, tới khi sơn môn của Huyền Thiên Tông bị hủy diệt...
Cho dù Trương Trúc Thịnh cảnh giới Giả Đan chạy trở về trấn giữ, viện quân Thanh Mộc Tông cũng có thể tới giải vây cho Tống gia!
Đến lúc đó, Huyền Thiên Tông tiêu diệt Tống gia không thành, uy vọng của bọn họ ở Việt Quốc sẽ xuống dốc không phanh.
Lúc đó, bọn họ vừa vặn có thể chiếm lấy!
Vẻ mặt Khương lão tổ bình tĩnh, nhìn đại quân Huyền Thiên Tông không ngừng công kích Thiên Lang Khiếu Nguyệt Trận Pháp.
Kết quả dẫn tới trận pháp liên tục dao động, cũng chỉ có bóng trăng nhưng không có thân sói.
- Thiên Lang Khiếu Nguyệt Trận Tống gia có ba tầng biến hóa... Nguyệt Ảnh, Lang Bôn, Thiên Lang... Chỉ có bóng trăng dao động, chứng tỏ trận này còn xa xa mới đạt tới cực hạn.
Trận Pháp Sư của Huyền Thiên Tông đứng bên cạnh nhìn Thiên Lang Khiếu Nguyệt Trận biến hóa, liên tục lắc đầu. Trong tay hắn lại cầm la bàn, không ngừng tính toán sự thay đổi của đại trận, tìm kiếm sơ hở mới.
Thế nhưng mỗi lần tìm được, hắn còn chưa kịp điều động, lại bị lão tổ Tống gia di chuyển đi... Rõ ràng so sánh về thành tựu trận pháp, người này còn không bằng lão tổ Tống gia.
Bởi vậy thế lực lớn mới không thích đánh trận pháp cấp ba, điều này không khác nào phá mai rùa, còn càng gian nan hơn!
- Có người nói... Tống gia phát huy ra toàn bộ uy lực Thiên Lang Khiếu Nguyệt Trận đến mức Thiên Lang, có thể triệu hồi ra ảo ảnh một con Thiên Lang, uy lực tương đương với Kết Đan...
- Tiếp tục như vậy thì phải đánh đến khi nào?
Chưởng môn Huyền Thiên Tông nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
Mỗi lần những linh thuyền cực lớn bay lên trên không trung phát ra thần thông pháp thuật... Đều là đang đốt linh thạch sáng bóng đấy!
Nếu cứ tiếp tục như vậy mấy tháng, cho dù Huyền Thiên Tông nhà lớn nghiệp lớn, có khoáng mạch linh thạch cũng không chịu nổi.
- Đến lúc rồi...
Khương lão tổ nhìn cảnh tượng này, bỗng nhiên gật đầu.
Một vị tông môn Trận Pháp Sư nghe vậy, lập tức đi tới đỉnh một ngọn núi gần Vọng Nguyệt Sơn, bắt đầu bố trí Hám Địa Đại Trận!
Chờ đến sau khi từng cờ trận màu vàng đất rơi vào địa điểm chỉ định, hắn mới lấy ra một trận bàn.