Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 432 - Chương 432 - Long Ngư Đảo Chủ 2

Chương 432 - Long Ngư Đảo Chủ 2
Chương 432 - Long Ngư Đảo Chủ 2

Trong lòng Nguyễn Tinh Linh bất đắc dĩ, nhưng vẫn cao giọng nói:

- Nguyễn Tinh Linh ra mắt đạo hữu. Đây là bằng hữu tốt của ta Phương Tịch, đồ nhi Nguyễn Đan!

- Hóa ra là Đào Linh Tiên Tử...

Ngôn Vô Tuất vội vàng nói:

- Trước đây, danh tiếng của tiên tử vang vọng Vạn Đảo Hồ, sau đó trợ giúp Bạch Trạch Tiên Thành chống đỡ thú triều, lão già bội phục... Ra mắt Phương đạo hữu, Nguyễn Đan đạo hữu...

- Thật sự không dám giấu, lần này ta đến đây là để trở về quê hương.

Nguyễn Tinh Linh mỉm cười, nói tiếp.

- Tất nhiên, Vạn Đảo Hồ này vĩnh viễn là nhà của Đào Linh Tiên Tử, Ngôn gia ta cũng sẽ toàn lực ủng hộ. Đào Hoa Đảo không đủ để gánh vác cho tiên tử tu hành, có thể đi tới Phong Diệp Đảo...

Ngôn Vô Tuất cắn răng:

- Còn có Phương đạo hữu và Nguyễn đạo hữu, cũng có Linh Không Đảo và Kim Quy Đảo có thể tu hành...

Hắn chuẩn bị nhường ra tất cả lợi ích trừ Long Ngư Đảo, có thể nói là quyết định rất nhanh, không thể do dự, rất có quyết đoán.

Trên thực tế, chỉ cần bảo vệ được linh mạch cấp hai thượng phẩm cùng với một Địa Sát Hồ trên Long Ngư Đảo, cơ bản có thể bảo đảm mỗi đời Ngôn gia đều có tu sĩ Trúc Cơ, cũng không tính là quá thiệt.

- Thái gia gia...

Ngôn Hồng Tụ nhìn thái gia gia nhà mình khúm núm trước mặt người ngoài thì âm thầm cắn răng, nhưng lại chẳng nói được gì.

Đối với tu sĩ Luyện Khí ở địa phương nhỏ, tu sĩ Trúc Cơ chính là trời!

- Ngôn đạo hữu đúng là thức thời, nhưng Phương mỗ lại thích Long Ngư Đảo này.

Lúc này, Phương Tịch đột nhiên thở dài.

Thấy thế, Thanh Giác Ngư Long lập tức phát ra tất cả khí tức, mảnh vảy mấp máy, giương nanh múa vuốt tiến hành đe dọa.

Trên thực tế, Ngôn Vô Tuất chỉ là một Trúc Cơ sơ kỳ, gặp phải một vị tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ khác cộng thêm linh thú cấp hai bao vây tấn công, thật sự không có bao nhiêu phần thắng.

- A... Các ngươi cuối cùng còn muốn ép tộc ta như vậy sao?

Ngôn Vô Tuất giận dữ, lấy từ trong túi trữ vật ra một linh khí hình cái ô:

- Các ngươi phải biết Ngôn gia ta không phải dễ trêu chọc đâu. Đồng thời, trên Long Ngư Đảo có đại trận cấp hai bảo vệ, cho dù các ngươi người đông thế mạnh cũng chưa chắc...

Coong!

Tiếng đàn tỳ bà chợt vang lên.

Ngôn Vô Tuất chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, linh khí Hỗn Nguyên Tán trong tay đã bị Phương Tịch dùng một kiếm đánh bay.

Thanh Giác Ngư Long há miệng rộng, gần như có thể nuốt lão già này vào bụng.

- Ngôn gia thái thượng đừng có mà không thức thời... Chúng ta không đuổi Ngôn gia ngươi, vẫn cho các ngươi ở lại Linh Không Đảo.

Nguyễn Tinh Linh ôm tỳ bà bạch ngọc, thản nhiên nói:

- Về phần trận pháp cấp hai, ngươi nghĩ chúng ta từ tiên thành đến, sẽ không có Phá Cấm Phù cấp hai sao?

Trên thực tế bọn họ không có thật, nhưng Nguyễn Tinh Linh có thể chắc chắn người này sẽ không dám tiếp tục dây dưa.

Bởi vì thực lực chênh lệch quá xa!

Ngôn Vô Tuất lấy lại tinh thần, mới phát hiện ra mình bất giác đã cách miệng thú chỉ thiếu nửa bước, trên trán hắn không khỏi toát mồ hôi lạnh.

- Thái gia gia...

Trên mặt đất, Ngôn Hồng Tụ khống chế pháp khí muốn liều mạng với những người này, lại bị Ngôn Vô Tuất đã lấy lại tinh thần dùng pháp lực ép lại:

- Dừng tay...

Hắn ngẩng đầu nhìn ba người một cá, giọng nói không khỏi trở nên khô khốc:

- Ngôn gia ta... Bằng lòng dời đi... Vẫn mong mấy vị đạo hữu cho chút thời gian.

- Như vậy rất tốt, chỉ là ta không hy vọng lúc các ngươi dời là đã làm ra vài hành động phá hủy nào đó...

Phương Tịch thu Thanh Hòa Kiếm lại, lộ ra nụ cười ấm áp:

- Dù sao... Bản địa sau này chính là đạo tràng của ta...

...

- Hu hu. . Thật sự phải dọn đi sao...

- Thái gia gia... Ba người kia thật khinh người quá đáng!

Trong đại trạch Ngôn gia, rất nhiều tộc nhân Ngôn thị tập trung lại một chỗ, trong lòng đầy căm phẫn.

Ngôn Vô Tuất dường như đã bình tĩnh lại, vẻ mặt không hề bận tâm. Chò tới khi đám người phát tiết đủ, hắn mới thản nhiên nói:

- Ban đầu, ở đây vốn không phải là của Ngôn gia ta, mà là của ba nhà Thái Thúc... Mà trước khi Liên minh ba mươi sáu đảo đánh chiếm nơi đây, tòa nhà này đều là của Chung gia... Bây giờ bọn họ đều ở đâu?

- Bây giờ chỗ dựa vững chắc phía sau chúng ta bị hủy diệt, bị người ta tới cửa bắt nạt, chịu đòn cũng phải nhận!

- Linh Không Đảo kém thế nào đi nữa cũng là linh mạch cấp hai, lẽ nào chúng ta còn quay về Tiểu Hàn Sơn sao?

- Cuộc sống sau này, còn dài!

...

Sau khi được Ngôn Vô Tuất trấn an, cho dù bọn họ không cam lòng thế nào đi nữa, người của Ngôn gia chỉ có thể nhận. Bọn họ quay về thu dọn đồ đạc, chuẩn bị chuyển nhà.

- Thái gia gia...

Ngôn Hồng Tụ đi tới bên cạnh Ngôn Vô Tuất, viền mắt đỏ hoe.

- Cháu ngoan...

Lúc này, Ngôn Vô Tuất mới không che giấu nữa, hai hàng nước mắt chảy xuống:

- Ngươi phải nhớ kỹ cho lão phu, nhớ cho thật kỹ hôm nay Ngôn gia ta bị người bắt nạt thế nào... Chỉ cần còn một ngày thực lực của ngươi không bằng đối phương thì phải nhịn xuống cho ta, có chết cũng phải nhẫn nại... Chờ đến sau này thực lực đủ, nhất định phải rửa sạch nỗi nhục trước đó!

- Thái gia gia, ta nhớ kỹ rồi.

Hai mắt Ngôn Hồng Tụ cũng đẫm lệ, nghẹn ngào đáp ứng...

Bình Luận (0)
Comment