Bởi vì bọn họ đều là một đám tiểu tử Luyện Khí kỳ, Phương Tịch cũng không chú ý lắm.
Hắn đi tới chủ điện Trường Thanh Các, tiện tay phát ra vài Truyền Âm Phù.
Không lâu sau, mười mấy lưu quang lao đến, trong đó hiện ra mấy tu tiên giả khống chế pháp khí.
Trong bọn họ có trẻ có già, lúc này nhìn lôi quang mơ hồ trên Ất Mộc Thần Lôi Đại Trận, trên mặt bọn họ đều lần lượt hiện ra vẻ kính nể và sợ hãi.
Chờ đến khi bọn họ đi dọc theo con đường Phương Tịch mở ra, tới thẳng đại điện, bọn họ chỉ thấy một tu sĩ thiếu niên đang ngồi trên chủ tọa, mặt hắn giống như ngọc, mặc một bộ pháp bào màu xanh, có cảm giác sức sống bừng bừng đập vào mặt.
- Bái kiến đảo chủ!
Những tu sĩ này không dám chậm trễ, mỗi người đều làm đại lễ thăm viếng.
Dù sao, đây chính là một đại tu sĩ Trúc Cơ! Còn là đại tu sĩ Trúc Cơ có thể ép Ngôn gia rời đi, khiến Ngôn gia thậm chí không dám phá hỏng linh địa!
- Tất cả đều đứng lên đi...
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, phát hiện trong những người này, tu vi thấp nhất chỉ có tầng một, tầng hai, tu vi cao nhất lại là một lão hán mặc áo tơi đã có tu vi Luyện Khí tầng bảy, trên mặt đầy dấu vết phong sương.
- Tất cả đều giới thiệu sơ qua đi, bắt đầu từ ngươi.
Hắn tùy tiện chỉ tay vào lão hán mặc áo tơi kia.
- Khởi bẩm đảo chủ, lão hán tên là Chung Kỳ, vẫn luôn nuôi Thanh Ngọc Lý Ngư ở bãi nuôi cá...
Chung Kỳ lộ ra vẻ tươi cười lấy lòng.
- Họ Chung? Ngươi là con cháu Chung gia à?
Phương Tịch không kinh ngạc, chỉ thuận miệng hỏi.
- Tổ tiên có lẽ là vậy. Nhưng cách mấy chục đời, chúng ta đã không vào tộc phổ của Long Ngư Chung gia nữa, trái lại cày ruộng làm việc cho Long Ngư Chung gia. Chẳng qua lão phu kiểm tra ra linh căn nên được ban thưởng công pháp, về sau thay Chung gia nuôi cá...
Chung Kỳ thản nhiên trả lời. Tình huống của hắn thật ra rất thường thấy trong gia tộc tu tiên.
Chẳng qua nói cho cùng, nếu như trong chi thứ xuất hiện tu tiên giả, cũng sẽ được xếp vào gia phả. Thế nhưng hắn đắc tội một vị công tử dòng chính của Long Ngư Chung gia, bởi vậy bị ngăn cản, chuyện này không thành công.
Về sau, điều này trái lại cứu hắn một mạng. Bởi vì hắn không có tên trong gia phả cả Chung gia, không bị ba nhà thanh toán. Bởi vì hắn có bản lĩnh nuôi cá, nên sau khi đầu hàng lại nhận lệnh tiếp tục nuôi cá.
Chờ đến khi Ngôn gia tới cũng vậy. Dù sao Ngôn gia và Chung gia càng không có thù oán gì.
Có thể nói là trong cái rủi có cái may.
- Không tệ, không tệ, ngươi biết nuôi dưỡng Tiểu Thanh Long à?
Phương Tịch xoa túi linh thú bên thắt lưng. Hắn tiện tay mua cái túi này, yêu thú cấp hai ở trong đó thì khá bất bình.
Trước đây, hắn tất nhiên không quan tâm, mặc cho Đại Thanh bất bình...
Nhưng lúc này có điều kiện, hắn có thể cho Đại Thanh ở trong bãi nuôi cá.
Bãi nuôi cá này chính là một hồ nước trong đảo, có mạch nước thông với trong Vạn Đảo Hồ, linh khí dư thừa, vô cùng thích hợp cho linh ngư sinh trưởng.
- Lão hán không biết...
Trên mặt Chung Kỳ lộ vẻ khó xử:
- Việc nuôi dưỡng Thanh Ngọc Lý Ngư là tay nghề độc môn của Long Ngư Chung gia, lão hán chỉ giúp đỡ, sau mưa dầm thấm đất mới học được cách nuôi dưỡng Thanh Ngọc Lý Ngư cấp một hạ phẩm... Trung phẩm thì hơi khó. Về phần Tiểu Thanh Long là bí truyền của Chung thị, không phải thành viên nòng cốt sẽ không thể biết được...
Hắn có thể học được một chút môn đạo nuôi cá là nhờ mình có họ Chung, tuy không vào gia phả nhưng chung quy vẫn đáng tin hơn những khách khanh tán tu từ bên ngoài tới.
- Cũng được, sau này bãi nuôi cá vẫn do ngươi làm quản sự...
Phương Tịch suy nghĩ, lại phân chia mấy tán tu cho lão hán này.
Dù sao bãi nuôi cá có Đại Thanh trông, không xảy ra chuyện gì lớn được.
- Hạ Hầu Tôn ra mắt đảo chủ, đảo chủ vạn thọ vô cương!
Các tán tu lần lượt giới thiệu, cuối cùng chỉ còn lại có một đôi nam nữ.
Nam từ ước chừng mười bảy mười tám tuổi, tướng mạo vô cùng anh tuấn. Hắn làm đại lễ với Phương Tịch và tươi cười lộ vẻ lấy lòng, nhưng tu vi của hắn thấp, mới là Luyện Khí tầng ba.
Sau khi hắn tự giới thiệu, Phương Tịch mới hiểu tổ tiên của người này chính là người của ba nhà di chuyển tới Long Ngư Đảo. Trước đây Tống gia diệt ma không kiểm tra linh căn, hắn là người phàm trái lại tránh được một kiếp.
Về sau, Ngôn gia tới, hắn lại thuận tiện làm tá điền cho Ngôn gia.
Lần này bọn họ chuyển đi, hắn không hề di chuyển theo chủ nhà.
- Đây là tiểu tộc muội tên là Hạ Hầu Oánh ... Đảo chủ bận trăm công nghìn việc mỗi ngày, bên cạnh không thể không có ai chiếu cố. Tiểu nhân muốn xin cho tộc muội làm tỳ nữ, hầu hạ cuộc sống hằng ngày của đảo chủ...
Hạ Hầu Tôn nói xong, kéo nữ tu phía sau ra.
Chỉ thấy dáng vẻ của nữ tu này chẳng qua chỉ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, mắt ngọc mày ngài, má đào, tuy còn chưa nẩy nở nhưng có thể thấy tương lai cũng là một mỹ nhân.