Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 436 - Chương 436 - Đại Đạo

Chương 436 - Đại đạo
Chương 436 - Đại đạo

Dù sao, đan dược có thể giúp Trúc Cơ kỳ tăng cường pháp lực cực kỳ hiếm, cho dù mình thu thập nguyên vật liệu cũng vậy.

Cơ bản cứ cách mấy năm mới có khả năng luyện ra được một lò mấy viên đan dược... còn có xác suất thất bại.

- Đan dược gì đó chỉ có thể tính là trợ lực bên ngoài, cũng lúc có lúc không... Không ổn định bằng một linh mạch có linh khí dư thừa.

Phương Tịch mỉm cười. Hạ Hầu Oánh đang quét dọn đình viện lại giống như con thỏ nhỏ bị kinh sợ, cơ thể cứng đờ, chào một tiếng:

- Chào đảo chủ đại nhân!

- Ừ!

Phương Tịch không để ý tới nàng, phát ra một tiếng huýt sáo.

- Gào!

Trong bãi nuôi cá, Đại Thanh đang dẫn đầu đàn Thanh Ngọc Lý Ngư bơi qua bơi lại lập tức lao lên không trung, gây ra một đợt sóng rất lớn, xối ướt cả Chung Kỳ đang trên bờ. Hắn giận nhưng không dám nói gì.

Hạ Hầu Oánh trợn mắt há hốc mồm nhìn một con “Giao long” màu xanh từ trên cao hạ xuống, chở đảo chủ tuần tra cả hòn đảo.

Cưỡi rồng ngao du, giống như tiên nhân trong bức tranh!

Chờ đến khi đi một vòng quanh đảo, Phương Tịch bảo Thanh Giác Ngư Long quay về bãi nuôi cá, hắn lại hạ xuống trên nóc của Trường Thanh Các.

Vù!

Hạ Hầu Oánh đổ linh tuyền nóng hổi vào trong chén trà, hai tay nâng đến trước mặt Phương Tịch.

- Pha trà ngắm phong cảnh cũng là một chuyện vui lớn trong nhân gian...

Phương Tịch nhấp một hớp linh trà, xúc động nói.

Trải qua trong khoảng thời gian này chải vuốt, Long Ngư Đảo đã xem như hoàn toàn bị hắn nhét vào trong túi, hắn chính là Long Ngư Đảo Chủ thật sự.

“Tuy Ất Mộc Thần Lôi Trận chỉ là quá độ, nhưng uy lực của trận này không kém, cộng thêm thực lực của ta... Cho dù Trúc Cơ hậu kỳ thậm chí viên mãn tới công kích, cũng chưa chắc có thể chiếm được ưu thế...”

Phương Tịch sống yên ổn lại nghĩ đến ngày gian nguy, bắt đầu cân nhắc tới khả năng mình phải đối mặt với kẻ địch.

Bây giờ, Huyền Thiên Tông xưng bá Việt Quốc, cảnh nội yên ổn, ba nước không giao chiến, khả năng Kết Đan đột kích gần như không có.

Đồng thời, Vạn Đảo Hồ ở đầu phía bắc của Việt Quốc, Việt Quốc ở phía bắc của hai nước Mộc, Vũ. Cho dù Việt Quốc bị xâm nhập, Huyền Thiên Sơn Mạch cũng sẽ bị công kích trước.

“Ngoài ra, kẻ địch của ta à... Đại khái là Tống Thanh cùng với ma tu?”

“Nhưng Tống Thanh mắt cao hơn đầu, chưa chắc đã xem ta là kẻ địch, càng không thể biết được ta hại chết cả nhà hắn... Bây giờ hắn bị phát lệnh truy nã trên cả Việt Quốc, có lẽ hắn đã sớm trốn ra nước khác...”

“Về phần ma tu? Đại khái cũng chỉ có một Diệp Tán Nhân Trúc Cơ trung kỳ. Hắn dám đến, ta lại ấn chết hắn!”

“Nhìn như vậy, ta có thể sống yên ổn mấy chục năm ở trên Long Ngư Đảo...”

“Đồng thời, ở trong trận pháp của mình, ta có thể tùy tiện xuyên qua Đại Lương...”

Trong lúc Phương Tịch đang suy xét, hai độn quang đột nhiên bay tới bên ngoài Ất Mộc Thần Lôi Trận.

Hắn mỉm cười, trực tiếp mở một con đường trong trận pháp, chỉ thấy Nguyễn Đan và Nguyễn Tinh Linh cùng đi đến.

- Phương huynh không ngờ đã bố trí trận pháp cấp hai, xem ra ở đây vô cùng yên ổn rồi...

Nguyễn Tinh Linh nhìn Ất Mộc Thần Lôi Trận, trong mắt đầy ý cười.

- Ha ha... Tinh Linh ngươi cũng biết, trước đây ta từng mua một bộ trận pháp, bây giờ vừa lúc cầm tới bảo vệ gia sản. Long Ngư Đảo này thật sự không tệ, đáng tiếc Địa Sát Hồ đã sớm bị thu thập qua... Còn lại chuyện nuôi cá làm ruộng chỉ có thể từ từ sẽ đến.

Linh dược phải trồng lâu dài, linh mễ một hai năm có thể thu hoạch được. Phương Tịch vẫn rất mong chờ về linh mễ cấp hai.

Hắn vừa nói vừa cười, lại rót một chén linh trà cho Nguyễn Tinh Linh và Nguyễn Đan.

- Phong Diệp Đảo của Tinh Linh cũng chỉ có một mảnh linh mộc đáng để chờ mong... Kim Quy Đảo của Đan nhi tương đối thích hợp nuôi dưỡng linh quy...

Nguyễn Tinh Linh khẽ nói. Trong thời gian qua, sư đồ hai nàng vẫn đang chỉnh đốn linh đảo của mình.

- Còn nữa... Đảo chủ của các đảo đều phái người qua thần phục ta!

Vẻ mặt Nguyễn Tinh Linh có phần bất đắc dĩ, phần lớn những đảo chủ linh đảo này là Luyện Khí hậu kỳ, tập hợp lại cũng là một lực lượng không kém.

Thế nhưng trước đây bọn họ bị Tống gia xử lý một nhóm, lại bị Ngôn gia xếp vào một nhóm.

Bây giờ nhóm này đến đầu hàng, trong đó không biết có bao nhiêu gian tế, vàng thau lẫn lộn, không chừng còn có dư nghiệt của ma tu!

Nguyễn Tinh Linh phải chỉnh đốn lại. Nàng ngồi vững trên vị trí đứng đầu Vạn Đảo Hồ, chắc hẳn phải tiêu hao không ít thời gian và tinh lực.

Phương Tịch không có hứng thú với chuyện thống trị Vạn Đảo Hồ.

Hắn chỉ muốn an tâm ở chỗ này trồng cây, sau đó thuận lợi tu hành tới Trúc Cơ viên mãn, thậm chí Kết Đan...

“Để sinh hoạt yên ổn, vẫn không thể không có chút chuẩn bị...”

“Còn nữa, Ất Mộc Thần Lôi Trận mới là cấp hai trung phẩm, hoàn toàn không đủ... Ít nhất cũng phải là trận pháp tiêu chuẩn cấp ba...”

Trong lòng Phương Tịch thật ra đã có tính toán.

Một khi thành công, Long Ngư Đảo của mình sẽ vững như Thái Sơn, cho dù không có cách nào bằng được Tống gia thời kỳ toàn thịnh nhưng cũng không kém là mấy.

Bình Luận (0)
Comment