Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 466 - Chương 466 - Chủng Bảo Quyết 3

Chương 466 - Chủng Bảo Quyết 3
Chương 466 - Chủng Bảo Quyết 3

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Phương Tịch xuất quan, trên mặt đầy vẻ tươi cười.

“Tâm trạng của công tử dạo này không tệ, sẽ không phải bởi vì nữ ngư dân kia chứ?”

Hạ Hầu Oánh thấy vậy thì trong lòng thầm lo lắng, sợ bị Ngôn Hồng Tụ tranh đoạt sủng ái.

- Đi gọi Chung Kỳ cùng tộc huynh của ngươi qua...

Phương Tịch không để ý tới tâm tư của tiểu thị nữ này, căn dặn luôn.

Không lâu sau, Chung Kỳ và Hạ Hầu Tôn đều chạy tới. Bọn họ đều không biết đảo chủ chuẩn bị phân phó chuyện gì.

- Bắt đầu từ hôm nay, tất cả thu hoạch của bản đảo sẽ tập trung ở trong nhà kho, do ta tự mình xử lý...

Nếu chuẩn bị trồng cây, vậy bất kể là linh ngư hay linh mễ, phần lớn đều phải cầm tới cung cấp cho Thái Tuế, thực hiện tự sản tự tiêu.

Về phần giải thích à?

Nực cười!

Làm đại tu sĩ Trúc Cơ đứng đầu một đảo, Phương Tịch muốn tích trữ tài nguyên chơi, thậm chí một cây đuốc đốt cũng không có vấn đề gì, cần gì phải giải thích với tu sĩ Luyện Khí?

- Vâng!

Chung Kỳ và Hạ Hầu Tôn đều không có ý kiến gì về điều này, bằng không chính là thừa nhận mình chuẩn bị cầm lấy buôn bán, kiếm tiền lời nhét vào túi riêng.

Phương Tịch tuyệt đối sẽ lập tức tiêu diệt đối phương!

- Ngoài điều này ra, Linh Dược Cốc chủ yếu trồng linh mễ, lại khai khẩn thêm vài mẫu linh điền, trồng Huyền Châu Thảo và Ban Lệ Trúc!

Hai loại linh thảo này đều là nguyên liệu chính để chế luyện giấy phù cấp thấp.

Phương Tịch đang chuẩn bị bắt đầu cuộc đời trồng cây dài dằng dặc.

Ít nhất, hắn vẫn có chút thiên phú trên phương diện phù lục, đối với phù lục thuộc tính mộc lại càng tốt hơn, hắn đương nhiên phải từ từ lợi dụng thời gian.

Đáng tiếc linh phù cấp ba cần giấy phù quá quý trọng, không phải linh mộc cấp ba thì chính là da Yêu Vương cấp ba, căn bản khó có thể thu được vào tay.

Chờ đến khi phất tay ra hiệu cho mấy người kia lui ra, Phương Tịch vẫn còn đang lặng lẽ suy xét:

“Cuối cùng... Có cần chế luyện ra linh khí Túng Địa Kim Quang không? Nhưng điều này hơi khó... Đồng thời, bây giờ một khi ta cần vận dụng bảo văn Túng Địa Kim Quang chạy trốn, lại đại biểu cho việc trồng cây thất bại... Nếu như trồng cây thất bại, ta có thể chạy trốn tới Đại Lương, ta không thiếu phương pháp chạy thoát thân.”

“Ôi... Quả nhiên đối với tu sĩ gặp nạn phải vứt bỏ căn cứ, phương pháp trốn chạy quá kém...”

“Đáng tiếc, nếu Chủng Bảo Quyết có tác dụng đối với pháp bảo thuộc tính khác thì tốt rồi...”

Phong Diệp Đảo.

Đảo này có hình giống như lá phong, trên đảo nhỏ có mảng lớn linh thực, đã từng là đạo tràng của Diệp Tán Nhân.

Diệp Tán Nhân xây dựng một cung điện trên linh mạch cấp hai thượng phẩm ở đảo này, đặt tên là Hồng Phong Cung!

Ngày này, một Thanh Giác Ngư Long bay từ phía xa tới, đến bên ngoài Hồng Phong Cung, một tu sĩ thiếu niên ôn hòa như ngọc đi từ phía trên xuống.

- Vẫn mong thông báo cho Nguyễn tiên tử một tiếng, cứ nói là Phương Tịch cầu kiến!

Phương Tịch hạ xuống cổng Hồng Phong Cung, nói với một vị tu sĩ Nguyễn gia.

- Phương tiền bối... Tại hạ đi ngay đây.

Tu sĩ này không dám chậm trễ, vội vàng chạy vào cung điện bẩm báo. Trong lòng còn oán thầm.

Hắn tất nhiên nhận ra Phương Tịch, cũng biết vị Trúc Cơ tiền bối này có quan hệ không tầm thường với đảo chủ nhà mình, cần gì phải khách sáo như vậy?

Không lâu sau, Nguyễn Tinh Linh mặc cung trang màu đỏ thẫm đi ra ngoài nghênh đón:

- Phương đạo hữu...

- Nguyễn tiên tử...

Phương Tịch thở dài, trên mặt hiện ra vẻ bi thương:

- Vẫn mong nén bi thương...

Vẻ tươi cười trên mặt Nguyễn Tinh Linh đờ ra, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc:

- Vẫn mời vào trong nói chuyện!

Bên trong phòng khách, thị nữ đến đây rót trà hình như cảm nhận được tâm trạng của đảo chủ hôm nay không tốt. Sau khi nàng rót linh trà xong, lại rón rén ra ngoài, rất sợ chọc giận đảo chủ.

-... Ta vẫn luôn truy tìm điều tra về tình hình của Nguyễn Đan, kết quả tìm được manh mối của ma tu Tư Đồ gia...

Phương Tịch không uống trà, nói thẳng kết quả:

- Nguyễn Đan vẫn có một tia chú dẫn ở trên tay đối phương, nếu như gặp phải, sợ rằng không may mắn...

Cơ thể Nguyễn Tinh Linh lảo đảo, vẻ mặt thoáng tái nhợt. Nàng bất chợt cười gượng trả lời:

- Ôi... Không ngờ được là ta hại Đan nhi... Ban đầu, ta thấy Tống gia lấy thế lôi đình càn quét, san bằng Vạn Đảo Hồ, nên cho rằng Vạn Đảo Hồ đã không còn ma tu... Bây giờ, đám ma tu kia ở đâu?

Tuy gương mặt nàng tái nhợt, nhưng hai mắt như lửa.

Phương Tịch lại thở dài:

- Chỉ sợ bọn chúng đã quay về Mộc Quốc rồi...

Bọn họ không quen với tình hình trong Mộc Quốc, cho dù tu sĩ Trúc Cơ cũng khó có thể tìm được chỗ ẩn nấp của ma tu Tư Đồ gia.

Nguyễn Tinh Linh đứng dậy, dịu dàng thi lễ với Phương Tịch:

- Cảm ơn Phương đạo hữu báo cho ta biết tin tức này...

- Ngươi không cần khách khí. Lần này ta tới đây cũng là có chuyện muốn nhờ Nguyễn tiên tử giúp đỡ, không biết tiên tử có khả năng chế luyện linh khí thượng phẩm không?

Bình Luận (0)
Comment