Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 472 - Chương 472 - Ngũ Hành Quả Thụ2

Chương 472 - Ngũ Hành Quả Thụ2
Chương 472 - Ngũ Hành Quả Thụ2

Chẳng qua, phần lớn những chỗ có tạo hóa thiên địa này đều là thánh địa của các Vu Dân!

Cũng khó trách Thiên Ma một trăm năm hạ xuống một lần muốn tập kích bọn họ.

“Xem ra... Vu Dân không chỉ là súc vật nuôi thả, còn có tác dụng bảo vệ linh vật?”

Phương Tịch âm thầm suy nghĩ.

- Ta nghe nói... Ở trong thánh địa của bộ lạc Ngũ Hành còn có một gốc Ngũ Thải Quả Thụ, chính là thánh thụ của bộ lạc Ngũ Hành... Trên đó kết ra loại quả có thể trợ giúp Đại Vu luyện hóa linh văn thành bảo văn, đột phá cảnh giới Vu Vương... Nếu như ta có thể nhận được một thánh quả, có lẽ ta sẽ nắm chắc ngưng tụ ma đan hơn...

Đan Nhã nói liên miên.

Phương Tịch càng nghe càng nghi ngờ: Ngũ Thải Quả Thụ? Quả có đầy đủ công hiệu trợ giúp Trúc Cơ đột phá Kết Đan? Chẳng lẽ... Ngũ Hành Quả Thụ linh căn thiên địa cấp bốn trong truyền thuyết? Quả của cây này được gọi là Kết Kim Đan, có thể trợ giúp tu sĩ linh căn ngũ hành tăng thêm ba bốn phần nắm chắc để Kết Đan!”

“Đáng giận... Vì sao ta không có cách nào xuyên qua giới này?”

Hắn vô cùng nóng lòng nóng mắt, lại không thể làm được gì.

Đồng thời, cho dù Phương Tịch chuyển kiếp tới, đối mặt với ba vị Vu Vương trấn giữ thánh địa bộ lạc Ngũ Hành, hắn vẫn không thể làm được gì.

- Đại Vu Vương của bộ lạc Ngũ Hành cũng là người ngu, liều chết giữ quy định cổ xưa không bỏ, chờ đến tương lai Thiên Ma hạ xuống, nhất định sẽ công kích thánh địa của bọn họ!

Đan Nhã còn đang tức giận bất bình.

Từ trước tới nay, Thiên Ma hạ xuống, thánh địa của Vu Dân ở tỏng các thành trì lớn đều là nơi gặp tai họa nặng nhất!

Nhưng các phần Vu Vương của các tộc lớn đều tuân thủ nghiêm ngặt quy định cổ xưa, không chịu liên kết với nhau, thậm chí nàng đề nghị trao đổi công pháp, phù lục cũng không chịu, quả thật đều là người bảo thủ!

Phương Tịch nghe xong lại âm thầm kinh hãi.

“Không thích hợp... Vu Vương không đến mức ngu xuẩn như vậy... Có lẽ đây là giáo huấn do tiền bối để lại trong máu... Một khi liên kết quá mạnh mẽ, trái lại càng dễ trêu chọc tồn tại nguy hiểm hơn?”

“Còn về Đan Nhã... Chẳng lẽ tiền bối của nàng chết sớm? Thiếu truyền thừa về phương diện này?”

“Cái này... Không xong... Có phải ta nuôi dưỡng Đan Nhã quá mập không?”

...

- Đan Nhã này đang ở trong phúc lại không biết phúc...

Trong Trường Thanh Các, Phương Tịch mở hai mắt ra và cười gượng.

Hắn được Đan Nhã dẫn qua xem thánh địa của bộ lạc Hắc Niết, trong đó mọc rất nhiều linh mộc cấp ba.

Phần lớn đều Chu Quả Thụ!

Chu Quả Thụ ở trung tâm thánh địa tối thiểu phải mấy ngàn năm, lớn lên thành linh thực cấp bốn quý trọng!

Chu Quả chính là kỳ trân thiên địa, cho dù ăn sống cũng có thể tăng thêm pháp lực, đồng thời không có đan độc.

Đan Nhã cầm Chu Quả khoảng trăm năm ăn thay cơm, pháp lực tất nhiên tiến triển nhanh chóng.

Trong thời gian ngắn ngủi, pháp lực của nàng đã có thể vượt qua giai đoạn Luyện Khí, Trúc Cơ, đạt đến cảnh giới Trúc Cơ viên mãn!

Nhưng cho dù nàng rất tham ăn cũng không ăn được Chu Quả nghìn năm ở vị trí trung tâm.

Căn cứ theo lời đồn trong bộ lạc, ở gần Chu Quả Thụ nghìn năm vốn có lực lượng mạnh mẽ bảo vệ. Chỉ chờ đến khi Thiên Ma làm loạn, mới có dũng sĩ có thể xông qua màn chắn kia, hái quả.

Dựa theo cách nhìn của Phương Tịch, đó là cấm chế mạnh mẽ, cứ cách một trăm năm mới có khả năng mở ra!

Dù sao một bầy chó có thể ăn chút cơm thừa rượu cặn cũng không tệ, còn vọng tưởng sử dụng loại tốt nhất à?

- Thế lực lớn kia bố trí cấm chế, làm cho cấm pháp một trăm năm mở ra một lần, cũng để rèn luyện đệ tử à? Bọn họ phải tranh đoạt cơ duyên với Vu Dân? Nếu như thất bại, cơ duyên bị Vu Dân cướp mất cũng là đáng đời?

- Càng giống như tác phong của phái lớn trong ma đạo...

- Thiên Ma Đại Kiếp trăm năm một lần hạ xuống, hy vọng Đan Nhã không xảy ra chuyện... Ơ? Nếu Đan Nhã bị giết, ta làm chiến lợi phẩm được đệ tử ma đạo nhặt về, chẳng phải... ta có thể theo đệ tử ma đạo tới bên ngoài bí cảnh sao?

Phương Tịch lập tức rầu rĩ.

Xét đến cùng, hắn vẫn là một mảnh kính đồng nát...

- Phải làm thế nào mới có thể chân chính nối liền hai giới mà không chỉ là thông tin?

Phương Tịch thừa nhận mình đỏ mắt.

Cho dù không chiếm được Ngũ Hành Thụ Quả được gọi là Kết Kim Đan, Huyền Thủy Tinh Anh và Thiên Hỏa Lưu Ly kia cũng thật sự không tệ!

Công pháp mình thuộc tính mộc do tu luyện đạt đến Trúc Cơ viên mãn, bản thân nó đã có xác suất Kết Đan nhất định. Mình lại luyện thành Ất Mộc Pháp Thân, cộng lại phải có nắm chắc bốn năm phần!

Lại thêm Thủy Hỏa Luyện Kim Đan cấp linh vật chính là xác suất bảy tám phần!

Cho dù hạt giống Kim Đan trong tông môn Nguyên Anh Kết Đan cũng chưa chắc đã xa xỉ như mình.

- Đáng tiếc... Thấy được lại không ăn được...

- Không sao, ta có nhiều thời gian, từ từ sẽ đến... Lần trước thử nghiệm, ít nhất chứng minh pháp lực Kết Đan có tác dụng đối với mảnh kính vỡ.

- Có lẽ... pháp lực của tu sĩ Nguyên Anh? Thôi... Như vậy hơi nguy hiểm... Chẳng qua cũng không tính là quá cao...

- Căn cứ theo tin tức thu được từ lần đầu tiên giao tiếp với Chư Thiên Bảo Giám, trừ ta ra, không ai có thể luyện hóa được vật ấy... Nếu muốn cố luyện hóa, ít nhất phải là tiên nhân trong truyền thuyết mới có thể làm được?

Bình Luận (0)
Comment