“Nếu nàng thật sự chạy không thoát... Vậy chỉ có thể xem là số nàng kém... Ta cũng không làm được gì.”
Phương Tịch đi ra khỏi phòng bế quan, lại đi tưới nước cho Yêu Ma Thụ.
Chờ tới lúc hắn trở lại Trường Thanh Các, chỉ thấy một bóng người nhỏ bé đang cầm cái chổi trong tay ra sức quét dọn hành lang.
- Đảo... Đảo chủ đại nhân...
Chung Hồng Ngọc nhìn thấy Phương Tịch thì lập tức giật mình, vội vàng hành lễ.
- Ừ... Cố gắng nỗ lực tu luyện!
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, đã biết được tiến độ tu luyện của nữ tử này. Hắn dịu giọng khích lệ một câu:
- Trong Huyền Âm Công có chỗ nào không hiểu, có thể tới hỏi ta...
- Vâng!
Chung Hồng Ngọc rụt đầu lại giống như một con chim cút.
Bộ dáng như thế làm Phương Tịch không khỏi mỉm cười.
Sở dĩ hắn coi trọng nữ tử này thật sự chỉ vì Không linh căn.
“Căn cứ theo lời đồn... tu sĩ Không linh căn hình như rất am hiểu nắm giữ lực hư không?”
Phương Tịch nhìn theo bóng lưng của Chung Hồng Ngọc, trong mắt có ánh sáng lập lòe.
Lực hư không!
Đây chính là năng lượng tương đối cao cấp. Theo lời đồn đại, chỉ có nguyên thần Anh Nhi của Nguyên Anh Chân Quân mới có thể làm được hiệu quả tương tự với phá không, di chuyển trong chớp mắt!
Nguyên Anh Chân Quân không chỉ có thọ nguyên hơn một nghìn năm, còn có các loại uy năng không thể tưởng tượng nổi, chính là người có thần thông lớn trong truyền thuyết!
Ngoài điều này ra, sau khi đại thần thông giả luyện a Nguyên Anh, bình thường còn có năng lực lấy Nguyên Anh đoạt xá hoặc chuyển thế sống lại!
Càng không cần phải nói tới Nguyên Anh của Nguyên Anh Chân Quân có thể độn không rời đi, bất kỳ cấm pháp nào cũng khó có thể ngăn cản được, năng lực bảo toàn tính mạng cực mạnh!
Phương Tịch tìm hiểu hai bộ công pháp cấp Nguyên Anh một chính một ma là Ngũ Cực Nguyên Ma Công và Dung Kim Quyết, biết được điều đó.
- Chỉ có Nguyên Anh mới có khả năng nắm giữ lực hư không... Không linh căn lại có thể sớm liên quan, cho dù chỉ là chút da lông cũng tương đối đáng sợ...
Đương nhiên, trong tu tiên giới cũng không phải không có người sớm nắm giữ lực hư không.
Ví dụ như các loại pháp thuật độn không cùng với truyền tống trận trong truyền thuyết!
Thậm chí nói một cách nghiêm khắc, cách chế tạo túi trữ vật, nhẫn trữ vật cũng liên quan đến lực hư không.
Nhưng những điều này đều là biết mà không hiểu rõ giá trị của nó.
Phương Tịch có vài phần hứng thú bồi dưỡng một vị Không linh căn, tìm hiểu lực hư không.
Dù sao... nói một cách nghiêm khắc, Chư Thiên Bảo Giám trên người hắn cũng là chí bảo vô thượng thao túng lực hư không!
Thậm chí nắm giữ đối với hư không đến một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, sợ rằng lão quái Nguyên Anh cũng sẽ phải nghẹn họng nhìn trân trối.
“Thông qua Không linh căn làm ván cầu, tìm hiểu sơ qua chữ triện phía ngoài Chư Thiên Bảo Giám... Cũng không biết có thể thành công không... Nhưng đáng để thử một lần!”
“Cho dù chỉ có thể lĩnh ngộ được rất nhỏ cũng sẽ có lợi ích khó có thể đánh giá cho con đường tu tiên của ta sau này!”
Phương Tịch nghĩ tới đây, ánh mắt hắn nhìn về phía Chung Hồng Ngọc càng thêm dịu dàng.
Cô bé lại chỉ cảm thấy giật mình, hai tay không khỏi nắm cái chổi chặt hơn.
...
- Công tử... Đây là thư Triển Đồ viết về nhà.
Không tới mấy ngày, Ngôn Hồng Tụ cầm một lá thư màu vàng đất đi tới trước mặt Phương Tịch.
- Ừ.
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, lại nhìn thấy phần lớn nội dung trong thư đều là vài chuyện nhà, nói mình ở Huyền Thiên Tông đều tốt, bảo người nhà không cần nhớ mong.
Ngoài điều này ra, cũng có vài chuyện tông môn không liên quan.
Phương Tịch kéo tơ bóc kén cân nhắc, cảm giác gần đây Huyền Thiên Tông không có động tác gì lớn, trong lòng không khỏi nhất thời thả lỏng.
- Tiểu tử Triển gia còn đưa tới hai bình linh đan kèm theo thư, đều có tác dụng đối với người phàm, có thể khiến thân thể khỏe mạnh cường tráng...
Ngôn Hồng Tụ nói tiếp.
- Ừ, đưa cho người nhà hắn đi, đừng cắt xén.
Phương Tịch suy nghĩ:
- Ngoài điều này ra, ngươi cũng có thể bảo người nhà của hắn viết thư, tiện thể mang theo năm mươi viên linh thạch hạ phẩm gửi cho Triển Đồ...
Tu tiên giới tất nhiên có con đường thư từ qua lại, chẳng qua Triển Đồ sử dụng là loại cấp thấp nhất, thông qua thương đội hoặc Tuần Thành Mã của tu tiên giới tiện thể mang theo, vô cùng phiền phức.
Thậm chí người nhà Triển Đồ là người phàm còn không thể dùng được cách này.
Phương Tịch tất nhiên phải giúp đỡ.
Nói một cách nghiêm khắc, hắn là sứ giả đầu tư cho Triển Đồ.
Người phàm này thông minh lại biết có một vị tu sĩ Trúc Cơ đứng ở sau lưng, cho dù không có bất kỳ ủng hộ thực tế cũng là một chuyện tốt.
Hắn và Long Ngư Đảo chính là quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi.
Đồng thời, Phương Tịch không yêu cầu Triển Đồ phản bội sư môn, chỉ là liên hệ tin tức hằng ngày mà thôi.
Làm người đầu tư, Phương Tịch vô cùng keo kiệt, không thể một lần tập trung quá nhiều tài nguyên.
Tối đa tập trung phân đoạn, xem biểu hiện của Triển Đồ ra sao mới có quyết định tiếp.