Nhưng sau một khắc...
Nương theo Phương Tịch cầm kiếm chém, một đạo kiếm khí màu xanh thông thiên triệt địa lấp lóe, chiếu sáng cả vùng không gian.
Phốc!
Mấy chục trượng huyền quang trong khoảnh khắc vỡ vụn, Thiên Sát Phiên rên rỉ, bị một kiếm chém làm hai đoạn!
Tru Tiên kiếm khí bùng lên, ở trong ánh mắt kinh hãi của lão ma ngọc bào, xuyên qua mấy tầng ma công phòng ngự, chém lão ma này thành hai đoạn!
Phốc!
Hai đoạn tàn thi rớt xuống đất, nhưng Phương Tịch không có thu tay, mà cau mày, thu hồi Thanh Hòa Kiếm.
Mặc dù uy lực của kiếm này không tầm thường, nhưng quá hao phí pháp lực...
Hắn trở tay, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái trận bàn đen kịt, đánh một đạo pháp quyết vào trên đó.
- Cửu U lên, Huyền Mộc ra...
Hắc vụ ở bốn phía sôi trào, giống như bị lực lượng vô hình thúc đẩy, một đường quét sạch cả vùng không gian.
Nơi hẻo lánh nào đó, bỗng nhiên hắc quang bùng lên, hiện ra một lão giả cái đầu rất lớn, nhưng không có mấy cọng tóc, làn da tái nhợt, giống như hồi lâu không thấy ánh nắng. Lúc này lão giả che lấy một tay cụt, mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng nhìn chằm chằm Phương Tịch.
- Đây mới là chân thân của ngươi? Để ta nhìn xem...
Phương Tịch nhìn bộ dáng của người này, nhanh chóng đối chiếu tư liệu, cuối cùng có kết luận:
- Lăng lão ma của Vũ quốc? Trúc Cơ viên mãn, ăn một kiếm của ta mà không chết, quả nhiên không tệ!
- Trận pháp cấp ba, thật là trận pháp cấp ba?
Lăng lão ma đánh giá hắc khí cùng hư không xung quanh, trong lòng tràn đầy đắng chát.
Nếu là trận pháp cấp hai, lúc trước hắn thi triển bí thuật giải thể, bỏ qua một cánh tay gánh tử kiếp, tất nhiên có thể dựa vào độn thuật bỏ trốn mất dạng.
Nhưng trận pháp cấp ba lại hoàn toàn khác biệt, có lực lượng phong cấm hư không, để hắn chạy thế nào cũng chạy không ra mảnh không gian này, sau đó ở dưới đối phương truy tìm lộ ra nguyên hình.
- Trận pháp cấp ba cùng pháp bảo cấp ba... Mẹ nó còn mạnh hơn lão tổ Tống gia!
- Trong Việt quốc, làm sao lại có nhân vật như thế?
Trong lòng Lăng lão ma không khỏi mắng mười tám đời tổ tông của Du Xung.
Sớm biết trên Long Ngư Đảo có đại trận cấp ba, hắn điên rồi mới đến ám sát Phương Tịch, đây khác nào đưa mình vào tử địa!
- Trước ngươi hô Du Xung hại ngươi, hẳn sau lưng ngươi là Du Xung sai sử? Hoặc cố ý hãm hại hắn?
Quanh người Phương Tịch bị một tầng Ất Mộc Thần Quang Tráo bao phủ, nhàn nhạt nhìn Lăng lão ma.
- Ngươi đoán xem?
Lăng lão ma lộ ra vẻ trêu tức, sau đó thần sắc lại trở nên trịnh trọng:
- Long Ngư Đảo Chủ... Lão phu nhận thua, còn xin ngài thả lão phu một ngựa, lão phu có thể thề, nhất định nói cho ngươi hết thảy chân tướng, còn có nhiều năm tích súc cũng hiến cho đảo chủ... chuyện hôm nay cũng thủ khẩu như bình, thậm chí... là làm nô bộc!
- Những chuyện này... Ta đều có thể tự mình lấy được.
Phương Tịch lại không có hứng thú.
Dù sao đã làm tốt chuẩn bị Kết Đan lão tổ đột kích, cuối cùng lại chỉ có Trúc Cơ viên mãn.
Bất quá mặc dù là Trúc Cơ viên mãn, cũng không thể khinh thị.
Hắn mới Trúc Cơ hậu kỳ, cũng may có trận pháp cấp ba gia trì, xem như đứng ở thế bất bại.
- Đi!
Trong nháy mắt Phương Tịch động, từng đạo Ất Mộc Thần Quang bay ra, hóa thành mười chín thanh Ất Mộc Thần Kiếm, trải rộng bốn phương tám hướng, đoàn đoàn bao vây Lăng lão ma.
- Ất Mộc Thần Lôi Kiếm Trận, lên!
Đối phó Lý Như Kiếm, Phương Tịch có thể khinh thường, chỉ dùng mười hai phi kiếm, nhưng đối mặt Trúc Cơ lão ma cách Kết Đan chỉ chút xíu, hắn lại toàn lực ứng phó.
Ầm ầm!
Một đạo lôi đình màu xanh rơi xuống, bị Lăng lão ma sử dụng ma quang ngăn cản.
Chỉ là ma quang này lộ ra vẻ rất gian nan, dù sao Lôi thuộc tính đều khắc chế ma công.Người này... mặc dù tu vi mới Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng kiếm trận có thể lực khắc viên mãn...
Lăng lão ma không dám thất lễ, trong tay hiện ra một tấm phù bảo màu đỏ như máu, pháp lực điên cuồng quán chú vào trong đó.
Không bao lâu, một thanh trường đao màu đỏ thẫm bị hắn cầm ở trong tay, thanh sắc câu lệ quát:
- Long Ngư Đảo Chủ, ngươi thật muốn cá chết lưới rách?
- Cá sẽ chết, nhưng lưới không rách được.
Phương Tịch cười nhạo trả lời.
Mặc dù là Kết Đan lão tổ, bị vây ở trong trận pháp cấp ba, cũng là sự tình cực kỳ nguy hiểm.
Phù bảo chỉ có hai ba thành uy năng của pháp bảo Kết Đan, thì có ích lợi gì?
- A a!
Lăng lão ma nhìn từng đạo thần lôi giáng xuống, ma quang phòng ngự của mình lung lay sắp đổ, không khỏi cắn đầu lưỡi, phun ra rất nhiều tinh huyết, rơi vào trên trường đao đỏ thẫm.
Đạo phù bảo này giống như một vị Kim Đan Ma Đạo nào đó để lại, sau khi thôn phệ tinh huyết của Lăng lão ma, quang mang màu đỏ thẫm tăng vọt, tùy tiện xé rách lôi đình.
Nếu như nói trường đao màu đỏ thẫm trong tay hắn trước đó, chỉ có hai ba thành uy năng của pháp bảo, như vậy lúc này tối thiểu đến bốn thành!
- Ừm? Đao này không tệ, ta muốn!