Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 553 - Chương 553 - Di Tích Có Biến 2

Chương 553 - Di tích có biến 2
Chương 553 - Di tích có biến 2

- Đúng vậy... Nghe nói lúc trước Kết Đan lão tổ công phá cấm chế khu hạch tâm, thì âm phong trận trận, quỷ khóc ngập trời, sau đó chạy ra vài Quỷ Tu Kết Đan kỳ, tại chỗ giết không ít Trúc Cơ kỳ của Huyền Thiên Tông và Bạch Trạch Tiên Thành...

Vẻ mặt Ngôn Đông Thanh tràn đầy sợ hãi:

- Những Quỷ Tu kia còn thao túng quỷ vụ, vây khốn hai vị Kết Đan lão tổ... Lúc mấu chốt, Bạch Phong lão tổ bỏ qua Trương lão tổ của Huyền Thiên Tông, một mình phá vòng vây thành công, dẫn đến Trương lão tổ bị vài Quỷ Tu Kết Đan kỳ vây công, xém chút vẫn lạc, về sau thi triển một loại bí thuật bảo mệnh nào đó, miễn cưỡng xông ra trùng vây, nhưng không trở về Huyền Thiên Tông...

- Làm sao ngươi biết rõ ràng như vậy.

Phương Tịch hơi kinh ngạc nhìn Ngôn Đông Thanh.

Ngôn Đông Thanh lại cười khổ trả lời:

- Khi đó tu sĩ Trúc Cơ nhìn thấy một màn này quá nhiều, đồng thời sau đó có không ít người thành công chạy ra Phỉ Thúy Đảo, sớm đã truyền đến không ai không biết rồi...

- Xem ra lúc trước Cửu Diệp Phái suy sụp, thoát không khỏi quan hệ với Quỷ Tu, mà tông này xây dựng ở khu vực hạch tâm cấm chế của Tứ Diện Bát Tí Kim Cương Đại Hộ Pháp, chủ yếu chính là vì phong ấn U Minh Địa Mạch, cùng rất nhiều quỷ vật Kim Đan kỳ?

Phương Tịch thì thào:

- May mắn Quỷ Tu không cách nào thoát ly U Minh Địa Mạch... Không đến mức quét sạch Vạn Đảo Hồ, nhưng ngẫu nhiên chạy ra vài con quỷ vật đại khai sát giới, tựa hồ là rất khó tránh được... Vạn Đảo Hồ sẽ không còn an bình!

- Đúng vậy…

Đông Thanh kêu khổ thấu trời:

- Những tu sĩ ở nơi khác kia cùng lắm thì phủi mông rời đi, nhưng tu sĩ Vạn Đảo Hồ chúng ta còn muốn ở đây tu luyện a...

- Những tu sĩ ngoại lai kia cũng chiếm không được chỗ tốt gì, chỉ sợ sớm đã ở trong Phỉ Thúy Đảo kinh biến tử thương thảm trọng.

Phương Tịch thở dài:

- Nói như thế... thăm dò di tích Phỉ Thúy Đảo, cũng coi như triệt để chấm dứt.

- Cái này hiển nhiên, trừ khi mấy vị Kết Đan lão tổ liên thủ, bố trí lại trận pháp... Hoặc đi Nguyên quốc mời Nguyên Anh lão quái đến, nếu không ai cũng không dám lên Phỉ Thúy Đảo.

- Nhưng Phỉ Thúy Đảo lúc này, quả thực một chút lực hấp dẫn cũng không có, linh vật đều bị quỷ khí ô nhiễm, tấn công xong cũng không có tốt chỗ gì.

Ngôn Đông Thanh cười khổ trả lời.

- Đã như vậy... Ngươi về Linh Không Phường Thị tọa trấn, để Lưu Tam Thất đóng giữ lập tức đi tiếp ứng Chung Hồng Ngọc và Nguyễn Tinh Linh...

Phương Tịch nghĩ nghĩ, sau đó ra lệnh.

Bây giờ Ngôn Đông Thanh cũng về dưới trướng, trấn thủ Linh Không Phường Thị càng thêm nhẹ nhõm.

- Ngươi về Linh Không Đảo tọa trấn, phải cẩn thận hỗn loạn phía sau... Bất quá chỉ cần chống qua đợt này, thì sẽ bình an vô sự.

Phương Tịch dặn dò vài câu, không có lưu Ngôn Đông Thanh lại uống chén trà, liền đuổi hắn rời đi.

- Quỷ Tu và U Minh Địa Mạch, thật không nghĩ đến.

Nhìn bóng lưng đối phương rời đi, Phương Tịch quay đầu nhìn phương hướng Phỉ Thúy Đảo lẩm bẩm.

Trong tu tiên giới, đối với Quỷ Tu cũng không có nhiều biện pháp, trừ tu sĩ Ma đạo tu luyện pháp môn khống chế Yêu Quỷ cùng lôi pháp của tu sĩ Chính đạo, thì đại đa số người đều tránh Quỷ Tu không kịp.

Trương lão tổ của Huyền Thiên Tông là tu sĩ Giả Đan, có thể bị vài Quỷ Tu Kết Đan kỳ vây công còn trốn được, chính là dựa vào Lôi linh căn của mình!

Cũng may Quỷ Tu có thuộc tính trạch nam, thường thường chỉ cần phong tỏa là được, xem như biện pháp ứng đối hữu hiệu từ xưa tới nay.

Chỉ là kể từ đó, nếu phong tỏa không nghiêm, thua thiệt chính là tu sĩ Vạn Đảo Hồ. ‌

Mà dựa theo tình huống của tam quốc bây giờ, muốn xử lý thích đáng việc này, chỉ sợ trình độ còn chưa đủ...

Nửa tháng sau.

Long Ngư Đảo.

Ba đạo độn quang cùng nhau bay đến, rơi ở trong Trường Thanh Các.

Không bao lâu, một đạo cầu vồng màu xanh bay tới, hạ xuống tầng cao nhất, hiện ra thân hình của Phương Tịch.

Ánh mắt hắn nhìn lướt qua Lưu Tam Thất, Chung Hồng Ngọc, Nguyễn Tinh Linh, sau đó lộ ra dáng tươi cười:

- Trước đó nghe nói Phỉ Thúy Đảo xảy ra chuyện, ta còn có chút lo lắng, bây giờ nhìn thấy ba vị bình an trở về, ta cuối cùng cũng có thể an tâm

- Nhờ có Lưu đạo hữu trợ giúp, nếu không ta không nhất định có thể trở về.

Nguyễn Tinh Linh cười khổ, bỗng nhiên trên mặt hiện ra vẻ ửng đỏ không bình thường.

- Ngươi bị thương rồi?

Thanh quang lóe lên, Phương Tịch đi đến bên người Nguyễn Tinh Linh, trên bàn tay bộc phát ra vầng sáng xanh vàng, bắt lấy cổ tay của nàng.

Trong Khô Vinh Quyết ghi lại bí thuật chữa thương, hiệu quả không phải tầm thường, chỉ qua một lát, Nguyễn Tinh Linh liền mở hai mắt, mỉm cười:

- Đa tạ Phương huynh tương trợ, ta đã không có gì đáng ngại.

- Thật kỳ quái.

Phương Tịch thu tay về, quan sát Nguyễn Tinh Linh, lại nhìn Chung Hồng Ngọc:

- Hành trình di tích Phỉ Thúy Đảo lần này, Hồng Ngọc không có việc gì, ngược lại ngươi bị thương nặng, thật để cho ta ngạc nhiên.

Bình Luận (0)
Comment