Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 556 - Chương 556 - Đã 160 Tuổi

Chương 556 - Đã 160 tuổi
Chương 556 - Đã 160 tuổi

Trường Thanh Các.

Phòng chế phù.

Phương Tịch cẩn thận mài linh mực, dùng phù bút trám, sau đó bắt đầu vẽ bảo văn.

- Đi!

Khi phù bút tiến hành đến một nửa, hắn chỉ vật liệu sớm đã chuẩn bị xong, phun ra một ngụm Ất Mộc Chân Hỏa.

Vô số linh sa, thú huyết hỗn tạp chung một chỗ, bị nung khô tạp chất, hóa thành linh mực, ở dưới Phương Tịch khống chế rót vào trong linh phù.

Trên phù lục màu tím làm nền, bỗng nhiên xuất hiện từng đường vân sắc bén như kiếm.

Phương Tịch thấy vậy, mồ hôi lạnh trên trán càng ngày càng nhiều, pháp lực Khô Vinh Quyết trong cơ thể nhanh chóng tiêu hao.

Pháp lực thể lỏng rót vào trong linh phù, cơ hồ tiêu hao hơn phân nửa, mới khó khăn lắm dừng lại.

Trên linh phù, các loại quang hoa bùng lên, cuối cùng ngân quang thu lại, trở nên ổn định.

- Rốt cục xong rồi!

Nhìn lấy mình luyện chế thành công tấm Tru Tiên bảo phù thứ nhất, Phương Tịch thở ra một hơi dài.

Sau khi lãng phí rất nhiều linh phù cấp ba trân quý, lại tỉ mỉ lĩnh hội nhiều năm, hắn rốt cục thành công vẽ ra tấm bảo phù thứ nhất!

- Mặc dù bảo phù đơn giản hơn phù lục cấp ba chân chính rất nhiều... Nhưng trình độ phù lục của ta, nên miễn cưỡng có thể tính là chuẩn cấp ba?

Phương Tịch quan sát tấm Tru Tiên bảo phù thứ nhất mình vẽ, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng:

- Phù này vừa ra, có thể tương đương với một kích toàn lực khi ta sử dụng Thanh Hòa Kiếm.

Nói cách khác, tương đương với một kích của Kết Đan lão tổ!

- Tính toán thời gian, lại qua mấy năm, bây giờ ta đã 160 tuổi.

Phương Tịch cảm khái.

Sau khi khuyển tu Khô Vinh Quyết, Ất Mộc Pháp Thân điều khiển tinh vi trở nên gian nan, bất quá Phương Tịch vẫn kiên trì được.

Cho tới hôm nay, tất cả lộ tuyến vận hành công pháp đều trải qua điều chỉnh rất nhỏ, để Phương Tịch xác nhận mình thi triển Khô Vinh Quyết, uy lực còn vượt qua công pháp đỉnh cấp một bậc... Đáng tiếc, công pháp này vẫn chỉ hữu hiệu với hắn mà thôi, nếu không ngược lại có thể trở thành một môn tuyệt nghệ danh chấn tu tiên giới.

- 260 giọt pháp lực thể lỏng... Ngày đêm khổ tu, tăng thêm linh đan trợ giúp, chung quy không có chậm trễ pháp lực tinh tiến

- Chỉ là bây giờ cực hạn công pháp của ta, xa xa không phải 300 giọt pháp lực thể lỏng.

Sau khi chuyển tu Khô Vinh Quyết, Phương Tịch liền biết hạn mức pháp lực cao nhất của mình tăng lên, mà trải qua Ất Mộc Pháp Thân điều khiển tinh vi, lúc này căn cơ của Phương Tịch đã siêu việt những thiên tài tuyệt thế tu luyện công pháp đỉnh cấp trong tông môn!

Đan điền khí hải có thể chứa đựng pháp lực càng nhiều, tự nhiên sẽ có trợ giúp rất lớn với ngưng kết Kim Đan, mà sau khi đột phá thành chân nguyên Kim Đan sẽ chỉ mạnh hơn, đều là chuyện tốt.

Sau khi vận chuyển công pháp, hoàn thành bài khóa hôm nay, Phương Tịch chắp hai tay sau lưng, thản nhiên đi ra phòng bế quan.

- Công tử xuất quan!

Ngôn Doanh lập tức tiến lên đón, mặt mũi tràn đầy vui mừng.

Dung nhan của nàng vẫn như lúc Phương Tịch lần đầu gặp gỡ, cái này tự nhiên là bởi vì Phương Tịch cưng chìu thị nữ, ban cho một hạt Cố Nhan Đan.

Chỉ là Ngôn Doanh không dám ỷ sủng mà kiêu, dù sao trừ Hạ Hầu Hinh, những gia tộc Luyện Khí lần lượt dời tới kia, vì để tỏ lòng thần phục, thường thường đều sẽ nhét nữ tu xinh đẹp vào Trường Thanh Các, khiến cho một đám oanh oanh yến yến âm thầm đấu pháp, sóng ngầm hết sức lợi hại... Phương Tịch thì hoàn toàn mặc kệ, coi như việc vui mà nhìn.

- Ừm... Gần đây trên đảo không có việc gì chứ?

Hắn để hai tỳ nữ giúp mình đổi pháp bào màu xanh, thuận miệng hỏi. ‌

- Có công tử tọa trấn, bất kỳ yêu ma quỷ quái gì cũng không dám đến gần Long Ngư Đảo.

Hạ Hầu Hinh ngọt ngào nói.

- Có đôi khi... Nội hoạn càng phiền phức hơn nguy hiểm từ bên ngoài đến, ta nhất định phải cân nhắc sản lượng lương thực của toàn đảo, không có khả năng một mực thu nạn dân...

Phương Tịch nhíu mày nói.

Mặc dù diện tích của Long Ngư Đảo rộng lớn, nhưng dù sao chỉ là một hòn đảo, dung lượng có hạn.

Cũng may đại bộ phận gia tộc Luyện Khí và phàm nhân đều chạy về phía Dư Quận, chỉ có một phần nhỏ người cố thổ khó rời mới đến Long Ngư Đảo tị nạn.

Dù như vậy, Phương Tịch cũng cảm giác Long Ngư Đảo thu nạp nhân khẩu đã đến cực hạn, lại thu xuống tất nhiên sẽ ủ ra phiền phức, bởi vậy sớm tuyên bố ngừng thu nhận phàm nhân.

Mặc dù hành vi này lãnh khốc, nhưng lại có thể bảo chứng Long Ngư Đảo an ổn.

Bây giờ trong Vạn Đảo Hồ, cách cục tứ đại linh đảo trú đóng một phương, ẩn ẩn lấy Long Ngư Đảo cầm đầu sớm đã hình thành.

Mà Phương Tịch cũng tiếp nhận xưng hô chủ nhân Vạn Đảo Hồ.

Đương nhiên, trên mặt nổi hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận.

Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Phương Tịch đi vào tầng cao nhất của Trường Thanh Các, sớm có nữ tu dung mạo thanh tú pha linh trà chờ Phương Tịch đến.

Phương Tịch tiếp nhận cái chén, nhẹ nhàng nhấp một ngụm:

- Không tệ.

Bình Luận (0)
Comment