Đương nhiên, trong Đội Chấp Pháp của Huyền Thiên Tông, cũng có rất nhiều tu sĩ vốn không có tiếng tăm gì nhất cử thành danh.
Trong đó có người Phương Tịch hết sức quen thuộc, chính là Triển Đồ từ Long Ngư Đảo đi ra kia!
Bây giờ người này đã là Trúc Cơ trung kỳ, liên tiếp diệt mấy vị tu sĩ đồng cấp, xem như nổi danh.
Nhưng Phương Tịch biết, thực lực chân chính của người này không chỉ như thế, không nói hắn khả năng ở trên Phỉ Thúy Đảo lấy được đại cơ duyên, chỉ nói Phi Thiên Dạ Xoa tu vi Trúc Cơ hậu kỳ kia, cũng có thể cùng Trúc Cơ hậu kỳ đánh một trận...
- ... Đảo chủ, tình huống đại chiến cụ thể là như thế...
Chung Hồng Ngọc bẩm báo:
- Bách Xảo Kỳ gia, Thanh Diệp Từ gia, U Nguyệt Môn... các thế lực Trúc Cơ đều liên hệ chúng ta, muốn di chuyển một nhóm đệ tử và tộc nhân trực hệ vào Vạn Đảo Hồ tị nạn... Trừ cái đó ra, một vài tiểu gia tộc và tán tu còn chủ động dời vào trong Vạn Đảo Hồ.
- Chiến loạn còn đáng sợ hơn quỷ tai!
Phương Tịch cảm khái, nhanh chóng làm ra quyết định:
- Bách Xảo Kỳ gia, Thanh Diệp Từ gia? Tu sĩ hai nhà này, không được vào Vạn Đảo Hồ ta... Về phần U Nguyệt Môn? Được rồi, thả mấy đệ tử tiến đến tị nạn đi.
Bây giờ rời Việt quốc, Huyền Thiên Tông nhất định sẽ truy cứu, đồng thời ở biên giới làm không tốt còn có tu sĩ địch quốc tuần tra, tùy tiện xuyên qua cực kỳ nguy hiểm, nhưng Vạn Đạo Hồ miễn cưỡng coi như một bộ phận của Việt quốc, chính là cảng tránh gió tự nhiên.
Bây giờ Phương Tịch ở Việt quốc cũng có chút danh tiếng, pháp lực cao cường, còn vui che chở tu sĩ bổn đảo, nghe đồn vừa vào Long Ngư Đảo, ân oán đều tiêu, đại kiếp khó thương.
Tự nhiên sẽ có rất nhiều tu sĩ đến đây tìm kiếm che chở, chí ít cũng chia một nhóm tộc nhân đến, dựa theo đạo lý thỏ khôn có ba hang.
Phương Tịch có thể thấu hiểu, nhưng Tề gia và Từ gia coi như xong, lúc trước Tề gia mở Bách Xảo Lâu, tiểu nhị mưu tài hại mệnh, Từ gia cầm tù Trần Bình làm công cụ vẽ bùa hình người, những món nợ này Phương Tịch đều nhớ.
Trên Vạn Đảo Hồ.
Sương khói mênh mông, hơi nước bốc lên.
Một chiếc thuyền ô bồng của phàm nhân đang cắt sóng lao nhanh trong làn sương mênh mang.
- Tất cả mọi người chú ý một chút, bây giờ chúng ta đang xâm nhập vào khu vực của Vạn Đảo Hồ. Bất cứ lúc nào cũng có thể gặp được quỷ vật, Âm Hồn Đan có cả rồi chứ?
Một người trẻ tuổi khuôn mặt như ôn ngọc, tài trí bất phàm dặn dò mấy người sau lưng.
Những người này mặc pháp bào, khuôn mặt non nớt đều là tu sĩ, chỉ là tu vi hơi thấp, đều là Luyện Khí kỳ.
Người trẻ tuổi vừa nói chuyện có tu vi cao nhất đã đến đạt Luyện Khí tầng bảy!
- Yên tâm đi Phong đường ca, chúng ta đã sử dụng Âm Hồn Đan rồi, còn vận chuyển công pháp thu liễm khí tức. Thủ đoạn Liễm Khí Phù cũng đã chuẩn bị xong.
Một nữ tu chớp chớp đôi mặt to tròn, khuôn mặt trái xoan trả lời. Nhìn dáng vẻ thì nàng khoảng mười bảy mười tám tuổi thôi, nhưng lại có được vẻ đáng yêu động lòng người.
- Ừm, chúng ta cố ý không dùng pháp thuật đi đường đế tránh cho cho linh khí dao động, cộng thêm che giấu như vậy, hẳn không có vấn đề gì lớn. Chỉ là tốn thời gian hơi dài, khoảng bốn năm ngày mới có thể đến Linh Không Đảo.
Vị Phong đường huynh kia lại lấy ra địa đồ, xem đi xem lại trông vô cùng cẩn thận.
- Cầm tỷ, tại sao chúng ta lại phải tới Vạn Đảo Hồ, nơi này rất nguy hiểm, nghe nói ở đây có quỷ vật mặt xanh nanh vàng, ăn tươi nuốt sống.
Một nam hài trông như mười một mười hai tuổi ngây thơ hỏi.
- Bởi vì chiến loạn.
Sắc mặt Cầm tỷ chán nản trả lời.
- Chúng ta còn tốt hơn đấy, một chi tộc nhân trong gia tộc phải trèo đèo lội suối, đào vong khỏi Vũ quốc đồng thời từ đây thay hình đổi dạng, không thể thừa nhận họ “Long” nữa.
Vị Phong đường huynh kia thở dài:
- Dù sao, gia tộc chúng ta cũng là Việt quốc, một khi xảy ra chiến tranh thì hầu hết mọi người đều đào vong sang nước khác. Nếu như sau chiến tranh tông môn vẫn còn, tất nhiên sẽ bị chỉ trích thậm chí tước đoạt linh địa.
Lời nói lạnh buốt này khiến cho mọi người run lên.
Tước linh địa!
Đây là cơn ác mộng của tất cả gia tộc tu tiên cùng tông môn!
Giống như phàm nhân khó rời cố thổ, linh địa tu tiên giới cũng rất có ý nghĩa. Không có linh mạch, công pháp của tu tiên giả không cách nào tinh tiến được, chỉ có thể làm tán tu không có gốc rễ!
- Đúng vậy, Hổ nhi đừng sợ ngẫm lại thì người của Kỳ gia và Từ gia còn thảm hại hơn chúng ta, ngay cả Vạn Đảo Hồ cũng không thể nào trốn đi được.
Cầm tỷ ôn nhu an ủi.
Mặc dù Vạn Đảo Hồ trông vô cùng mênh mông rộng lớn, có thể tìm được một chỗ ẩn thân, nhưng những linh đảo cấp một không chỉ có linh khí mỏng manh, còn thường xuyên bị quỷ vật quấy rối, rất không an toàn.