Nếu nói lúc này trên đảo của hắn không có tai mắt của Huyền Thiên Tông, hắn không tin.
Nhưng vừa vặn lan truyền tin tức mình trở thành Phù Sư cấp ba, cũng có thể để lộ giá trị cho người ta lôi kéo mà không phải vẫn luôn căm thù.
Phù Sư cấp ba ở tu tiên giới có địa vị đại khái không kém Giả Đan chân nhân, nhưng Luyện Đan Sư hoặc Luyện Khí Sư cấp ba đại khái có thể so với Kim Đan chân nhân... Nếu là Trận Pháp Sư cấp ba, địa vị còn vượt qua tu sĩ Kết Đan sơ kỳ phổ thông một bậc.
Nếu ta để lộ thân phận Trận Pháp Sư cấp ba, đây mới thực sự là kinh thiên động địa...
- Bây giờ phù lục cấp ba đã không có vấn đề gì lớn...
Trên thực tế Phương Tịch cho rằng trình độ phù lục của mình chỉ ở chuẩn cấp ba, nhờ bảo văn ra sức mới có uy năng chế tạo ra phù lục cấp ba.
Nhưng ngoại nhân không biết...
Bởi vậy xem hắn như một vị Phù Sư cấp ba, không gì không thể.
Sau mấy tháng, một đạo độn quang âm thầm đi đến ngoài Long Ngư Đảo, nhìn Huyền Mộc Đại Trận tán phát ra sương mù, trên mặt nổi lên vẻ ngưng trọng.
- Không ngờ... Nước cạn cũng có thể xuất hiện Giao Long, vậy mà để cho người này đạt được thành tựu.
Độn quang thu vào, từ đó hiện ra một người, chính là lão đạo hắc bào tướng mạo gầy còm khô xẹp.
Lão đạo này có chòm râu, mắt nhỏ tóc nửa trắng nửa đen, ngũ quan có vài phần khôn khéo.
Lúc này sau khi quan sát một phen, mới từ trong tay áo lấy ra một truyền âm phù, bay vào trong trận pháp.
Không bao lâu, trong sương mù hình thành một thông đạo linh quang lấp lóe, có một tu sĩ áo xanh cưỡi linh thú bay đến, cười nói:
- Phương Tịch có tài đức gì, vậy mà có thể nghênh đón chưởng môn Huyền Thiên Tông tự mình bái phỏng?
- Phương đảo chủ, bần đạo Huyền Huyền Tử, ở đây hữu lễ!
Lão đạo Huyền Huyền Tử chắp tay nói.
- Sao ta nhớ chưởng giáo Huyền Thiên Tông dường như...
Trên mặt Phương Tịch có chút chần chờ.
- Trước đó Kiều sư huynh gặp phải Thanh Mộc Tông và ma tu vây công, bất hạnh vẫn lạc... Bần đạo tạm thay chức chưởng môn.
Huyền Huyền Tử trân trọng lấy ra một ấn tín:
- Nếu đạo hữu có nghi vấn, mời xem vật này!
Thần thức Phương Tịch ngoại phóng, thấy ấn tín này tương tự như núi nhỏ, khắc hai cổ triện “Huyền Thiên”, bề ngoài linh quang chớp động, có vẻ là dị bảo.
- Quả nhiên... Nếu Huyền Thiên Ấn đã ở trong tay Huyền Huyền Tử đạo hữu, thân phận của ngươi cũng không có gì đáng hoài nghi nữa.
Phương Tịch mỉm cười, dường như vô cùng hiểu rõ ấn tín này.
Trên thực tế đúng là như thế, tín vật của chưởng môn Huyền Thiên Tông đương nhiên không thể coi thường. Dựa vào ấn tín này, hoàn toàn có thể điều động bất kỳ thế lực Trúc Cơ nào của Việt quốc!
Hắn ra dấu xin mời, bay vào trong trận pháp.
Huyền Huyền Tử thu ấn tín, đi theo vào trong sương mù, tấm tắc lấy làm kỳ lạ:
- Lão đạo mắt vụng về... Cái này hẳn là Huyền Mộc Đại Trận cấp hai thượng phẩm được thay đổi chút ít. Đạo hữu hẳn là Trận Pháp Sư cấp hai thượng phẩm?
- Chỉ là một vị bằng hữu hỗ trợ thay đổi mà thôi...
Phương Tịch mơ hồ trả lời, mang theo Huyền Huyền Tử đi vào Trường Thanh Các, ra hiệu thị nữ lui ra, lúc này mới phân chủ khách ngồi xuống.
- Không biết chưởng môn tới đây là vì chuyện gì?
Phương Tịch nhấp một ngụm linh trà, biết rõ còn cố hỏi.
- Haizzz... Ta nghe Huống sư đệ nói, lần trước có chút hiểu lầm với đảo chủ cho nên ta đặc biệt tới để hóa giải một chút... Đã sớm nghe nói đại danh của Long Ngư Đảo, chưa từng bái phỏng là lão đạo thất lễ...
Mặc dù Huyền Huyền Tử là chưởng gia của tông môn Kim Đan, nhưng tính cách không hề cường thế, đối xử với mọi người như gió xuân ấm áp.
- Đâu có đâu có, lần trước chỉ là hiểu lầm nho nhỏ mà thôi...
Phương Tịch phụ họa vài câu, hai người ăn ý không đề cập tới chuyện của Viên Phi Hồng.
- Haizzz... Kiều sư huynh của ta chết thật thê thảm...
Huyền Huyền Tử thưởng thức một trái linh quả, sau đó lòng đầy căm phẫn:
- Thanh Mộc Tông lại cấu kết với ma tu giết chưởng môn của Huyền Thiên Tông ta, thù này không đội trời chung!
Các ngươi ngay cả chưởng môn cũng bị người ta phục sát... Xem ra đại chiến cũng hoàn toàn ở thế yếu.
Trong lòng Phương Tịch đậu đen rau muống một câu, không nhiều lời lẳng lặng chờ Huyền Huyền Tử nói.
- Không biết đảo chủ có nguyện gia nhập Huyền Thiên Tông ta không?
Huyền Huyền Tử rất muốn lôi kéo Phương Tịch. Dù sao chiến lực của người này tương đương mấy vị Trúc Cơ, có tư cách vãn hồi chiến cuộc, thậm chí có thể phân thắng bại!
Không đợi câu trả lời của Phương Tịch, Huyền Huyền Tử nói:
- Trong Huyền Thiên Tông ta cất giấu vô số công pháp cùng bí thuật, còn có các loại tài nguyên trân quý... Thậm chí còn có thể được Trương lão tổ tự mình chỉ điểm! Đối với Kết Đan, cũng có chút ít ích lợi.
- Ồ?
Ánh mắ Phương Tịch sáng lên, dường như có chút động lòng.
Nhưng trên thực tế hắn biết rõ, mình căn bản sẽ không rời Long Ngư Đảo, muốn ở trên đảo đến Kết Đan.