Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 577 - Chương 577 - Giao Dịch

Chương 577 - Giao dịch
Chương 577 - Giao dịch

Trên mặt Phương Tịch không chút dị sắc trả lời.

Người này... Hẳn là Trận Pháp Sư ẩn tàng! Ở trong trận này, trừ Trương lão tổ, không ai có thể làm gì được, coi như đại thế đã thành!

Huyền Huyền Tử nghe vậy, trong lòng không khỏi nghiêm nghị...

Từ khi cùng Huyền Thiên Tông ký kết khế ước hòa bình mậu dịch, bầu không khí khẩn trương trên Long Ngư Đảo mới hòa hoãn được chút.

Thậm chí để tu sĩ muốn di chuyển đến Vạn Đảo Hồ tránh họa càng ngày càng nhiều.

Đáng nhắc là đám người của Long gia mặt dày mày dạn, cuối cùng vẫn mượn vào quan hệ của Mạc Quan Phong cùng Hải Đại Ngưu định cư trên Long Ngư Đảo.

Đối với hậu nhân của hai cố nhân này, Phương Tịch cũng không có bao nhiêu tình cảm, triệu kiến một lần chỉ điểm công pháp tu luyện, sau đó bế quan khổ tu.

Bây giờ Ất Mộc Pháp Thân của hắn đã đạt được thành tựu, Khô Vinh Quyết đã trải qua cải tiến, trở thành một môn kỳ công trong tu tiên giới.

Chính là thời điểm phải chăm chỉ học tập!

Xuân thu luân hồi...

Trong nháy mắt lại mấy năm trôi qua.

Trong phòng bế quan.

Trên người Phương Tịch, xanh vàng nhị sắc không ngừng luân chuyển, giống như kỳ quan.

Một hồi sau, hắn mới chậm rãi kết thúc công việc trong mắt lóe lên vẻ hài lòng:

- Pháp lực thể lỏng trong Đan điền khí hải đạt tới ba trăm giọt. Dù là công pháp đỉnh cấp cũng nên đến cực hạn, nhưng ta còn chưa đạt đến Trúc Cơ viên mãn... Xem ra sau khi cải tiến Khô Vinh Quyết, quả nhiên vượt qua công pháp đỉnh cấp bình thường.

- Lại thêm Ất Mộc Pháp Thân trợ giúp, tốc độ pháp lực tinh tiến cực nhanh!

- Tính toán thời gian, bây giờ ta mới một trăm sáu mươi chín tuổi, đã là Trận Pháp Sư cấp ba, Phù Sư cấp ba cùng Luyện Đan Sư cấp hai thượng phẩm...

- Con đường tu tiên tương lai rất có triển vọng!

- Đáng tiếc Trường Sinh Thuật chậm chạp không thể nào nhìn thấy hiệu quả, Vạn Cổ Trường Thanh Thể, Trường Sinh Đạo Thể trong truyền thuyết thật sự gian nan như vậy sao?

Mang theo một chút phiền muộn, Phương Tịch đi ra khỏi phòng bế quan.

Bên ngoài phòng bế quan lại có một truyền âm phù, giống như con ruồi không đầu chạy tán loạn.

Hắn tiện tay tiếp nhận nghe vài câu, thần sắc thoáng có chút biến hóa, tiện tay lấy ra truyền âm phù đưa pháp lực vào.

- Đến Trường Thanh Các gặp ta!

Hắn nói một câu, sau đó ném truyền âm phù ra ngoài, phù lục hóa thành ánh lửa, trong chớp nhoáng biến mất không thấy gì nữa.

Không bao lâu, một đạo khí tức Trúc Cơ nhanh chóng tới gần, trong nháy mắt đã tới đỉnh Trường Thanh Các, hiện ra một nam nhân trung niên mặc hắc bào.

Hắn leo lên tầng cao nhất, nhìn thấy Phương Tịch ngồi ở chủ vị, lập tức thi lễ:

- Thái Thúc Hồng... Tham kiến đảo chủ đại nhân!

- Không nghĩ tới, ngươi cũng dám đi một bước này, bản đảo chủ có chút bội phục ngươi.

Phương Tịch nhìn qua Thái Thúc Hồng, trong lòng không khỏi hơi xúc động.

Sau khi người này đột phá đến Luyện Khí đại viên mãn, lại không dùng linh vật Trúc Cơ và Trúc Cơ Đan không ngừng rèn luyện pháp lực, cuối cùng bế tử quan!

Thậm chí, Trúc Cơ thành công!

- Ta còn tưởng thượng tam gia sẽ từ từ chờ đợi, chờ đến mười mấy năm sau, Hắc Phong sát khí thành hình mới xuất hiện tranh đoạt một phen chứ…

Phương Tịch nhìn Thái Thúc Hồng cung kính, quang mang trong mắt không ngừng lấp lóe:

- Ngươi khá lắm!

Dám tự mình Trúc Cơ đều là ngoan nhân, mặc dù thất bại cực kỳ thê thảm, nhưng người thành công đương nhiên cũng có hồi báo phong phú.

Chí ít, tu sĩ tự mình Trúc Cơ, pháp lực tương đối lăng lệ, thời điểm đấu pháp cùng đột phá bình cảnh hiệu quả khá tốt.

Tu tiên giới công nhận người tự mình Trúc Cơ, tốc độ tu hành sẽ rất nhanh, không cần phải nói Thái Thúc Hồng còn là Kim linh căn thượng phẩm!

- Người này đã có thể so sánh với La Công của Bạch Trạch Tiên Thành năm đó rồi?

Trong lòng Phương Tịch có chút cảm khái, khoát tay để Thái Thúc Hồng đứng dậy:

- Bây giờ ngươi Trúc Cơ, đã là đồng đạo với ta, không ngại xưng hô đạo hữu. Sau khi đột phá Trúc Cơ rồi, có ý nghĩ gì không?

Vẻ mặt Thái Thúc Hồng tràn đầy sợ hãi:

- Tại hạ có thể đạt đến Trúc Cơ, đều dựa vào đại ân của đảo chủ, từ đây nguyện đi theo làm tùy tùng, nghe lệnh đảo chủ... Tại hạ cố thổ khó rời, vẫn xin đảo chủ đừng đuổi tại hạ đi.

Nói xong lời cuối cùng, quả thực là tình chân ý thiết, khiến cho người ta cảm động.

- Thôi... Vậy ngươi đi trông coi Linh Dược Cốc đi.

Phương Tịch sỡ trữ vật giới chỉ, tiện tay móc ra một cái Linh khí hồ lô, ném cho Thái Thúc Hồng:

- Nếu ngươi đã Trúc Cơ, kiện Linh khí hạ phẩm Hỗn Thủy Hồ Lô này xem như lễ vật của ta.

- Đa tạ đảo chủ trọng thưởng...

Thái Thúc Hồng bái tạ, lúc này mới tiếp nhận hồ lô, trong lòng tràn đầy vui vẻ cáo từ rời đi...

Sau mười mấy ngày, đặc sứ của Huyền Thiên Tông đến bái phỏng, tiện thể tiến hành giao dịch phù lục.

Huyền Huyền Tử thân là nhất tông chi chủ, đương nhiên không có khả năng việc gì cũng phải tự làm.

Nhân thủ hắn phái tới Long Ngư Đảo giao dịch là Ngôn Trường Không và Triển Đồ, dù sao hai người này có quan hệ tốt với Vạn Đảo Hồ, chính là đạo lý làm quen không làm lạ.

Bình Luận (0)
Comment