Từng đoạn gỗ tròn thô to không ngừng đụng vào trận pháp cấp ba của Bạch Trạch Tiên Thành.
Cuối cùng, lồng ánh sáng thủ hộ cả tòa thành rên rỉ một tiếng, vỡ vụn thành từng mảnh.
Trải qua mấy năm không ngừng làm hao mòn, vây công... Đại trận cấp ba bị phá!
Thanh lão quỷ hóa thành một đạo lưu quang, đứng trên đỉnh chóp của Bạch Trạch Tiên Thành, thanh âm truyền khắp bốn phương:
- Trương Trúc Thịnh... Đi ra đi!
Xoẹt xẹt!
Điện quang lóe lên, Trương Trúc Thịnh mặc linh bào màu tím xuất hiện ở giữa không trung, Thanh lão quỷ xa xa tương đối.
- Hôm nay là ngày Thanh Mộc Tông ta toàn thắng...
Thanh lão quỷ tự đắc vuốt râu:
- Đạo hữu cần gì phải dựa vào nơi hiểm yếu chống lại?
- Trụ sở của tông môn, không thể không liều!
Hai con ngươi của Trương Trúc Thịnh hóa thành màu tím, có lôi quang lấp lóe ở trong đó:
- Thanh lão quỷ... Ngươi cho rằng tu vi đột phá đến Kết Đan trung kỳ thì có thể tuỳ tiện bắt chẹt được lão phu sao?
- Trước đó mấy lần giao thủ, bởi vì ngươi có đại trận cấp ba làm hậu phương, vừa gặp bất lợi là trốn về đại trận, lão phu ngược lại muốn xem xem, bây giờ ngươi còn có gì để ỷ vào?
Thanh lão quỷ cười ha ha, trong tay hiện ra một đoản mộc côn bình thường.
Thấy thế, sắc mặt Trương Trúc Thịnh lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng.
Một cây gậy gỗ kia nhìn như bình thường không có gì lạ, nhưng chính là pháp bảo bản mệnh của Thanh lão quỷ. Nó được Kim Đan chân nguyên bồi dưỡng nhiều năm, uy lực cường đại, trước đó đã khiến hắn chịu thiệt mấy lần.
- Hừm!
Trương lão tổ nổi giận gầm lên, hai tay bấm niệm pháp quyết trên thân hiện ra một tầng áo giáp tử điện.
Trong hư không bốn phía mơ hồ có sấm sét màu tím, không ngừng bắn ra hỏa hoa.
- Tử Lôi Giáp? Đáng tiếc mặc dù món pháp bảo này đứng hàng đỉnh cấp, nhưng thời gian Kim Đan chân nguyên bồi dưỡng quá ngắn... Pháp bảo của tu sĩ chúng ta mặc dù có phân chia phẩm chất, nhưng uy năng như thế nào, cuối cùng vẫn phải xem thời gian bồi dưỡng dài ngắn...
Thanh lão quỷ cười ha ha, ném đoản mộc côn ra ngoài.
Mộc côn này ở giữa không trung bộc phát ra linh khí kinh người, từng phù văn màu xanh ở trên đó liên tiếp hiển hiện, không ngừng lấp lóe.
Tiếp theo... Một hóa thành hai, hai hóa thành bốn, bốn hóa thành tám, tám hóa mười sáu...
Trong nháy mắt trong hư không phụ cận đều trải rộng bóng xanh của đoản côn.
- Nhận lấy!
Thanh lão quỷ chỉ Trương Trúc Thịnh, vô số bóng xanh mang theo cự lực kinh khủng không ngừng đánh tới Trương lão tổ.
Ầm ầm!
Hai tay Trương Trúc Thịnh bấm niệm pháp quyết, từ trên lôi giáp không ngừng bộc phát ra lôi đình màu tím thô to, càn quét từng mảnh từng mảnh hư ảnh đoản côn. Nhưng số lượng thực sự quá nhiều, làm cho lôi quang màu tím đoạn hậu rút lui.
- Trương tiểu quỷ, Khương lão quỷ nhà ngươi không dạy cho ngươi, uy năng của pháp bảo phụ thuộc vào tu sĩ Kết Đan, tốt nhất chọn một loại công kích thôi sao?
Thanh lão quỷ nhìn thấy một màn này, khóe miệng hiện ra vẻ mỉm cười:
- Mặc dù phòng ngự cực mạnh lại biến thành rùa đen thì có ích lợi gì?
Vụt vụt!
Đúng lúc này, từ trong gậy gỗ bóng xanh bỗng nhiên có một đám hỏa diễm đỏ vàng sắc bộc phát.
Một viên hoàn loá mắt đến cực điểm xoay vòng tròn quay tít từ đó toát ra lượng lớn Nam Minh Chu Tước Hỏa mơ hồ hình thành hình tượng Tước Điểu thần tuấn đến cực điểm. Hai cánh cháy hừng hực bổ nhào về phía trước, rơi vào bên trong vô số đoản côn.
Bóng xanh đầy trời vừa thu lại, hiện ra bản thể của đoản côn pháp bảo. Hư ảnh Chu Tước không sợ chút nào, trực tiếp nhào tới. Hỏa khắc Mộc!
- Chu Tước Hoàn? Ngươi vậy mà luyện hóa bảo vật này...
Trên mặt Thanh lão quỷ lộ vẻ tức giận, dường như nhớ lại chuyện cũ, nghĩ lại mà kinh.
- Nhận được hậu ái của Khương lão tổ tặng pháp bảo cho bản nhân. Bản nhân tự biết rõ, đạo lý pháp bảo lựa chọn loại công kích... Nhưng đã có Chu Tước Hoàn đương nhiên muốn tế luyện một loại pháp bảo phòng ngự!
Trương Trúc Thịnh pháp lực phun trào, rót vào trong Chu Tước Hoàn.
Mặc dù viên hoàn này chính là bản mệnh pháp bảo của tu sĩ khác, lại luyện chế qua phù bảo hao tổn rất nhiều uy năng, nhưng ở trong tay hắn, vẫn vô cùng sắc bén không gì sánh được.
Mặc dù trước đó mấy lần giao thủ, nguy hiểm sáu vạn phần Trương lão tổ cũng không phóng xuất viên hoàn này chính là vì xuất kỳ bất ý!
- Nam Minh Chu Tước, thiêu tẫn thương khung, đi!
Trương Trúc Thịnh chỉ về phía Thanh lão quỷ, Chu Tước Hoàn pháp bảo nhất chuyển. Thần thông Hỏa Ô Chu Tước cực lớn bùng lên, vậy mà bao vây Thanh lão quỷ ở trong đó một bộ muốn luyện chết chân hỏa luyện!
- Hừ, ngươi cho rằng ngươi là Khương lão quỷ sao?
Trên mặt Thanh lão quỷ thanh quang chớp động, há mồm phun một cái. Trong lam quang bùng lên hiện ra một viên hạt châu trạng pháp bảo xanh mênh mang.
Tu sĩ Kết Đan nhiều nhất tế luyện một hai kiện bản mệnh pháp bảo, nhưng sử dụng pháp bảo cấp ba lại không có trở ngại gì, chỉ là uy năng sẽ giảm xuống một chút mà thôi.
- Viên Băng Hải Châu này là lão phu cố ý tìm tới đối phó Khương lão quỷ. Bây giờ Khương lão quỷ chết rồi, xem như ngươi không may đi!