Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 582 - Chương 582 - Trúc Cơ Viên Mãn 2

Chương 582 - Trúc Cơ viên mãn 2
Chương 582 - Trúc Cơ viên mãn 2

Cách đó không xa, có phi thuyền to lớn liên tiếp xuất hiện, gần như che khuất bầu trời, hung mãnh đè xuống, phía trên khắc rõ tiêu chí của Di Lăng Cốc...

Là đại quân của Di Lăng Cốc giết tới!

Long Ngư Đảo.

Trong phòng bế quan.

Phương Tịch mở mắt, trên mặt có một tầng khí tức xanh vàng hiện lên.

- Kết Đan... Thì ra là thế...

Hắn tiện tay buông ra tâm đắc Kết Đan của Triển Đồ, miệng lẩm bẩm.

Mặc dù phần tâm đắc này viết tương đối giản lược, nhưng đối với hắn, bản tóm tắt giản lược này đã vạch ra một con đường sáng.

Đương nhiên, Phương Tịch sẽ không hoàn toàn tín nhiệm Triển Đồ, đến lúc Kết Đan chắc chắn vẫn phải dựa vào kinh nghiệm của bản thân làm chủ.

- Tính toán thời gian... Thanh Mộc Tông sắp diệt trừ trận pháp của Bạch Trạch Tiên Thành rồi nhỉ? Tu tiên giới sắp loạn rồi...

Phương Tịch thở dài một tiếng, lại từ trên người lấy ra một bình đan dược tăng tiến pháp lực, tùy ý đổ vào miệng, sau đó tiếp tục nhắm mắt, luyện hóa linh khí tích chứa trong đó.

Bởi vì hoàn cảnh ngoại giới biến hóa quá lớn khiến cho hắn không thể không tận lực tăng cường thực lực.

Đúng lúc Lưu Tam Thất lại có một ít linh dược, cộng thêm Viên Phi Hồng mang tới linh vật Bạch Trạch Tiên Thành trân tàng. Gom góp mấy đan phương trân quý, luyện chế ra lượng lớn đan dược tăng tiến pháp lực, bắt đầu liên tục sử dụng.

Mà Ất Mộc Pháp Thân không hổ Linh Thể trong truyền thuyết, không chỉ thu nạp linh khí thiên địa cực kỳ nhanh, còn có thể hóa giải bách độc, đặc biệt là đan độc!

Sau khi nếm thử mấy lần, phát hiện Ất Mộc Pháp Thân có công hiệu như thế, Phương Tịch ngừng cắn thuốc, không ngừng luyện hóa pháp lực.

Đến nay cũng đã được vài năm.

Vận chuyển công pháp Khô Vinh Quyết không biết bao lâu, Phương Tịch lần nữa mở hai mắt.

Dưới thần thức nội thị, chỉ thấy trong đan điền, ba trăm sáu mươi lăm giọt pháp lực thể lỏng ngưng tụ thành một đoàn mơ hồ, hiện ra hình dáng viên đan dược. Nó hiện ra hai màu xanh vàng, thậm chí có một thành đã chuyển sang trạng thái cô đặc!

- Khô Vinh Quyết cực hạn... Là ba trăm sáu mươi lăm giọt pháp lực thể lỏng, Trúc Cơ đến tận đây tu vi đã tiến đến cực hạn!

Tu luyện Trúc Cơ hậu kỳ, pháp lực tới cực hạn chính là Trúc Cơ viên mãn!

Sau đó chỉ có Kết Đan!

- Một trăm bảy mươi tư tuổi, Trúc Cơ viên mãn...

Phương Tịch nhìn chăm chú từng tia từng sợi pháp lực thể lỏng còn không ngừng cố hóa, lại lâm vào trầm ngâm.

Bất luận là tâm đắc Kết Đan hay hắn tự quan sát, loại pháp lực thể lỏng này không ngừng cố hóa đương nhiên có nhiều lợi ích đối với Kết Đan.

Đây cũng là xác suất Ất Mộc Pháp Thân tự Kết Đan.

- Bây giờ pháp lực thể lỏng mới cố hóa một thành... Tiến trình này vẫn đang không ngừng tiếp tục... Đáng tiếc, trừ linh vật Kết Đan, đan dược khác không cách nào gia tốc quá trình này, chỉ có thể dựa vào Ất Mộc Pháp Thân không ngừng thuần hóa áp súc pháp lực... Đợi đến khi đan điền pháp lực thể lỏng trong khí hải cố hóa đến cực hạn có thể bắt đầu thử Kết Đan.

Nghĩ đến ngày Kết Đan không xa, Phương Tịch vui vẻ xuất quan.

Chợt hắn nhìn thấy mười mấy tấm truyền âm phù, giống như con ruồi không đầu bị cấm chế của phòng bế quan ngăn cản bên ngoài.

- Cái này... Xem ra xảy ra chuyện lớn rồi. Hẳn là Huyền Thiên Tông cùng Thanh Mộc Tông phân thắng bại?

Phương Tịch sờ sờ cằm, như có điều suy nghĩ.

Sau một khắc, hắn nắm lên một tấm truyền âm phù lắng nghe một lát, lộ ra vẻ kinh ngạc:

- Thì ra là thế... Thật thú vị...

...

Mấy canh giờ sau, tầng cao nhất của Trường Thanh Các.

Chung Hồng Ngọc, Thái Thúc Hồng, Viên Phi Hồng đều có mặt, sắc mặt có chút vội vàng nhìn mấy tấm ngọc phù trên bàn, mặt mũi tràn đầy vẻ bất an.

- Đảo chủ còn chưa xuất quan sao?

Thái Thúc Hồng lẩm bẩm nói:

- Đại sự này, chung quy cần lão nhân gia làm chủ...

- Không phải chúng ta liên tục phát mấy đạo truyền âm phù rồi hả?

Chung Hồng Ngọc bất đắc dĩ nói:

- Tính khí của Đảo chủ ngươi và ta còn không hiểu rõ sao? Nếu dám cưỡng ép xâm nhập vào thời điểm ngài ấy đang bế quan, chỉ sợ không chiếm được lợi ích gì...

Hai người vừa nói vừa nhìn về phía Viên Phi Hồng.

Viên Phi Hồng chỉ có thể bất đắc dĩ khoát khoát tay:

- Tại hạ chỉ là khách khanh... Loại chuyện này thì miễn đi...

- Ồ? Xem ra chuyện này thật sự khó giải quyết.

Thanh âm cởi mở truyền đến khiến cho mấy vị tu sĩ không khỏi đưa ánh mắt về phía cửa chính.

Chỉ thấy một thiếu niên mặc y màu xanh chậm rãi đi đến, khí tức trên thân đã cổ lão lại tuổi trẻ. Hai con ngươi giống như thế sự xoay vần, lại dường như mang tính cách trẻ con... Giống như một gốc Sa La song thụ nửa khô nửa vinh, khiến người ta cảm thấy mâu thuẫn mãnh liệt.

- Bái kiến đảo chủ!

Viên Phi Hồng nhanh chóng thoát khỏi bầu không khí kỳ dị, thi lễ một cái.

Thái Thúc Hồng cùng Chung Hồng Ngọc cũng vội vàng thi lễ.

Ngược lại Viên Phi Hồng quan sát tỉ mỉ Phương Tịch vài lần, sau đó không xác định hỏi:

- Đảo chủ... Trúc Cơ viên mãn rồi sao?

Bình Luận (0)
Comment