Chờ đến khi liệt diễm cùng hào quang màu đỏ trừ khử, Du Côn thở hồng hộc, Tam Dương Chân Hỏa Tráo quanh người hiện ra từng vết rách, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ tiêu hao pháp lực quá độ.
Vị trí Thiên Lang đứng lúc trước sớm đã một mảnh hỗn độn.
Hư ảnh Thiên Lang biến mất không thấy gì nữa, lượng lớn hài cốt khôi lỗi rơi ở trên mặt đất, mặt ngoài hiện ra vết tích cháy đen.
Tống Thanh cùng mấy khôi lỗi khác hóa thành tro tàn, Lăng lão ma thì mất đi nửa thân thể...
Dù sao thân thể tu sĩ cũng yếu hơn yêu thú, trong lần tự bạo này căn bản không làm nên chuyện gì.
Trên mặt đất còn rải rác trận kỳ cùng trận bàn của Thiên Lang, xem ra sớm đã hư hao không cách nào sử dụng lần nữa...
Mà Thiên Lang Chiến Trận cách đó không xa, vô số dây leo cùng rễ phụ hợp thành một tấm chắn to lớn.
Rầm rầm!
Một sợi dây leo cùng rễ phụ bị thiêu đốt cuộn mình trở về, hiện ra bản thể Yêu Ma Thụ bình yên vô sự.
- Hỏa Long lại tự bạo ... Hỏa Long này chính là Phân Thần Hóa Niệm của ngươi...
Phương Tịch đứng dưới tàng cây, trên y phục không có tí nhăn nheo nào:
- Lần này ngươi nguyên khí đại thương, mà ta mặc dù tổn hại Thiên Lang Chiến Trận, nhưng vẫn còn Cửu U Huyền Mộc Đại Trận. Ngươi định đối đầu với ta như thế nào đây!
- Phù phù…
Du Côn thở hổn hển:
- Lão phu thừa nhận, là lão phu chủ quan... Không nghĩ tới trong tam quốc trừ Huyền Thiên Tông cùng Thanh Mộc Tông, còn có tu sĩ có thể uy hiếp được Kim Đan!
Hai con ngươi của hắn đỏ bừng, nhìn chằm chằm Phương Tịch:
- Càng như vậy, hôm nay càng không có khả năng bỏ qua... Mặc dù lão phu liều đến nguyên khí đại thương, thậm chí tổn thọ cũng phải vì Di Lăng Cốc diệt đi mầm tai hoạ ngầm!
Người này sớm đã phản bội tâm ma thệ ngôn, cảnh giới không cách nào tiến bộ, thậm chí thường ngày tu luyện cũng có thể tâm ma mọc thành bụi, tẩu hỏa nhập ma.
Bởi vậy lúc này không do dự chần chờ, muốn vì Di Lăng Cốc Du gia trừ khử Phương Tịch.
Khặc khặc!
Nương theo Du Côn niệm tụng chú ngữ, một chùm hắc vụ xuất hiện ở quanh người hắn, mơ hồ truyền ra thanh âm quái khiếu.
Trong sương mù màu đen dường như có thể nhìn thấy mấy quỷ ảnh đầu có hai sừng, làn da xanh đen.
Du Côn cắn chót lưỡi, từng ngụm tinh huyết phun vào trong hắc vụ, bị tiểu quỷ nuốt lấy.
Tiếp theo, trong thanh âm chú ngữ mê ly, từng tiểu quỷ chủ động chui vào cơ thể người này, khiến cho khí sắc quỷ dị chuyển biến tốt đẹp.
Grào grào!
Hỏa linh khí hội tụ hóa thành một con Hỏa Long độc giác bốn trảo! Một con, hai con, ba con...
Trọn vẹn chín con Hỏa Long quay quanh Du Côn, dường như không chỉ ngăn chặn thương thế, pháp lực còn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
- Có thể bức ta thi triển Thọ Quỷ hiến tế thọ nguyên, đổi lấy pháp môn khôi phục pháp lực... Ngươi chết cũng không tiếc. Du Côn ta mấy trăm năm nay chưa từng thẹn với Du gia, hôm nay sẽ vì Du gia bình định trở ngại cuối cùng của tam quốc...
Du Côn nhìn về phía Phương Tịch, thần sắc lạnh lẽo đến cực điểm.
Mặc dù pháp lực khôi phục, nhưng trên khuôn mặt hắn đã có thể mơ hồ nhìn thấy nếp nhăn, tóc cũng đang không ngừng xám trắng...
Ánh mắt Phương Tịch chớp liên tục, biểu cảm có chút cổ quái:
- Ngươi chỉ là tu sĩ Trúc Cơ... Lợi dụng chí bảo truyền thừa của Di Lăng Cốc là Cửu Long Châu mới thành tựu chiến lực Kết Đan?
- Phải thì thế nào, đi chết đi!
Du Côn khống chế Cửu Long Châu, hạt châu này hút từng con Hỏa Long vào trong đó, bộc phát ra linh quang khủng bố, kinh thiên động địa, uy năng vô tận.
Mặc dù một kích đánh xuyên qua Cứu U Huyền Mộc Đại Trận cũng có khả năng.
Thần sắc Phương Tịch liên tiếp biến hóa, cuối cùng quyết định, đánh một đạo pháp quyết vào trên cành cây Yêu Ma Thụ.
Xoẹt xẹt!
Thân cây Yêu Ma Thụ nứt vỡ, trong đó hiện ra một pháp bảo mộc ấn đen kịt.
Hai tay hắn không ngừng bấm niệm pháp quyết, rót lượng lớn pháp lực vào trong Hắc Mộc Ấn.
Trên Hắc Mộc Ấn, một đạo quang mang huyền diệu khó giải thích xuất hiện, truyền tống qua thân cây Yêu Ma Thụ, lấp lóe trên tán cây.
Ánh sáng xanh vàng hiện lên, sau đó hóa thành huyền quang vô hình vô sắc từ trong Yêu Ma Thụ phát ra, lướt qua Tam Dương Thần Hỏa Tráo đánh trúng Du Côn!
Trong chớp mắt, Du Côn cảm giác thọ nguyên của mình nhanh chóng trôi qua, đôi mắt trừng lớn:
- Ngươi...
Hắn chỉ Phương Tịch, Cửu Long Châu còn chưa rơi xuống, lại thấy được từng sợi tóc trắng tung bay. Cả người dùng tốc độ khó mà tin nổi già yếu, cuối cùng hóa thành một bộ thi thể khô quắt...
Thái Thượng trưởng lão Du Côn của Di Lăng Cốc… chết!
Nguyên nhân cái chết
Thọ nguyên khô kiệt!
Cửu Long Châu mất đi pháp lực duy trì, rên rỉ một tiếng, rơi ở trên mặt đất, bị từng đạo hắc vụ biến thành xích sắt trói buộc.
- Trúc Cơ thì nói sớm đi... hại ta kịch đấu như vậy làm gì...
Phương Tịch nhìn thi thể Du Côn, thở dài một tiếng.
Hắn sử dụng thần thông đương nhiên là ghi chép trong bí thuật Khô Vinh Quyết… Khô Vinh Huyền Quang!