Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 624 - Chương 786 - Tán Công 2

Chương 786 - Tán công 2
Chương 786 - Tán công 2

Phương Tịch có chút không thể tưởng tượng nổi, lúc này lấy thần thức tinh tế kiểm tra.

Mặc dù Dư Hóa có linh căn trung phẩm, theo lẽ thường tuyệt đối không thể tiến bộ như vậy.

Trừ phi...

- Đệ tử càng nghĩ, đã quyết định phế đi Vô Biên Huyết Hải Đan...

Dư Hóa cung kính bẩm báo:

- Nhưng pháp lực Huyết Bì Pháp tu luyện ra dường như có thể hóa thành nguyên khí thiên địa rồi lại chuyển hóa làm pháp lực Hỗn Nguyên Quyết, bởi vậy đệ tử lựa chọn chuyển hóa pháp lực của bản thân làm pháp lực Hỗn Nguyên Quyết... Thành công đột phá trong một đêm.

- Thì ra là thế.

Phương Tịch gật đầu, có chút cảm khái.

Loại tán công này, cũng không phải công pháp trước đó hắn điều chỉnh.

Mà là chuyển hóa pháp lực Vô Biên Huyết Hải Đan linh khí tinh thuần nhất thiên địa thành pháp lực Hỗn Nguyên Quyết!

Bởi vì hấp thu linh khí ở ngoại giới, tương đương với mỗi ngày đều nuốt đan dược tu hành tăng tiến pháp lực.

Nhưng quá trình này hao tổn cũng rất lớn, chỉ sợ khi hoàn toàn, tán công Vô Biên Huyết Hải Đan của Dư Hóa cũng hòa toàn tiêu biến, đến lúc đó chỉ sợ khoảng cách Kết Đan còn xa...

Nhưng mà đối với hắn mà nói, đây dường như là một chuyện tốt. Dù sao Vô Biên Huyết Hải Đan quá mức tốc thành có rất nhiều tai hoạ ngầm... Ví dụ như đối đầu với đích truyền Đạo Cung, đối phương khẽ vẫy tay, Kim Đan như hắn... Xong đời!

- Bây giờ hoàn toàn tán đi hóa thành linh khí thiên địa tinh thuần, mặc dù có chỗ hao tổn nhưng tu luyện ra được pháp lực Hỗn Nguyên Quyết, nhất là căn cơ vững chắc cũng không phải chịu ảnh hưởng của ngoại nhân.

Phương Tịch suy tư đã định, trên mặt lộ ra mỉm cười:

- Thôi... Nếu ngươi đã có quyết tâm này, hôm nay ta truyền cho ngươi công pháp Hỗn Nguyên Quyết tầng mười, hy vọng người cố gắng sớm ngày Trúc Cơ!

...

Thoáng chốc, trăm ngày đã qua.

Phương Tịch cũng chứng kiến Dư Hóa tán đi Vô Biên Huyết Hải Đan, tu vi Luyện Khí đột nhiên tăng mạnh.

Mãi đến một ngày này, đột phá Luyện Khí tầng mười viên mãn!

- Mặc dù còn kém rất rất xa tốc độ thành công của Ma Đạo nhưng ở Tiên Đạo mà nói, đây đã là tiến độ không thể tưởng tượng nổi rồi... Nhưng mà Kim Đan tán công trùng tu cũng có thể lý giải được.

Phương Tịch phát hiện Dư Hóa đột phá bình cảnh, cũng là tán công trùng tu.

Nếu người này tấn thăng Trúc Cơ, đại khái cũng không cần Trúc Cơ Đan.

Nhưng mà theo phỏng đoán của Phương Tịch, đợi đến khi Dư Hóa đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, Kim Đan tích lũy sẽ hoàn toàn kiệt quệ.

Sau đó, lại khôi phục tốc độ tiến độ bình thường như tu sĩ tu tiên giới Nam Hoang.

- Bí quyết Trúc Cơ... Ta đã kể xong, ngươi tu hành đi, đợi đến thời cơ chín muồi lập tức Trúc Cơ không cần chần chờ...

Một ngày này truyền đạo xong, Phương Tịch khoát khoát tay.

Dư Hóa lại nghiêm túc cúi đầu:

- Được lão sư chỉ điểm, đệ tử đời này duy nguyện phổ biến Tiên Đạo...

Hỗn Nguyên Quyết chỉ cần hấp thu linh khí, không cần dựa vào các hành vi tàn nhẫn.

Với Dư Hóa đây mới thật sự là pháp môn tu tiên.

Mà Phương Tịch truyền pháp cũng là Đạo Tổ Chân Tiên.

Trên thực tế cũng là như thế, nếu như Tiên Đạo lưu truyền ra trăm ngàn năm sau, Phương Tịch cũng có thể lăn lộn ở giới này, tự xưng là Đạo Tổ, Đạo Tôn.

- Ta đã truyền pháp rồi, việc còn lại phải phụ thuộc vào ngươi.

Phương Tịch khoát khoát tay, lơ đễnh nói.

Xưng hào gì đó... Đối với hắn mà nói cơ bản không có tác dụng gì...

Dư Hóa trở lại trụ sở, ngồi xếp bằng, bỗng nhiên đã đến ban đêm.

Nhìn qua ánh trăng sáng trong ngoài cửa sổ, trong lòng có cảm giác, phúc chí tâm linh, bó gối ngồi bắt đầu Trúc Cơ.

Lần này hắn chính là Trúc Cơ chính thống, chí ít cũng cần bế quan khổ tu trăm ngày.

Phương Tịch cảm nhận được hết thảy, lá cờ nhỏ rơi xung quanh trụ sở, biến thành một trận pháp nho nhỏ.

...

Thời gian trong nháy mắt trăm ngày đã qua.

- Dư Hóa cũng nên chính thức ngưng dịch pháp lực, dịch cân tẩy tủy đi?

Phương Tịch tự rót tự uống trong lương đình, tính ra tiến độ tu hành của Dư Hóa.

Đúng lúc này, chợt thở dài:

- Không uổng công ta chờ lâu như thế, rốt cuộc đã đến... A? Không đúng...

Hắn không còn che dấu tự thân, ngoại phóng pháp lực bàng bạc.

Không bao lâu, trong hoa viên rơi xuống một người khí tức vô cùng kỳ dị, quả thực giống như một khối đá ven đường, chính là quan chủ Vô Tình Quan Hoa Phi Diệp!

Nàng nhìn thấy Phương Tịch lại ngơ ngác:

- Đạo hữu là ai?

Trước đó Phương Tịch cùng Hoa Phi Diệp kết giao là dùng Thân Ngoại Hóa Thân, bây giờ Hoa Phi Diệp nhìn thấy bản tôn ngược lại có chút không nhận ra được.

- Hoa đạo hữu, nhiều năm không gặp gần đây thế nào?

Phương Tịch lại thoải mái lên tiếng chào.

- Đạo hữu là...

Sắc mặt Hoa Phi Diệp giống như hàn băng vạn năm không thay đổi, hình tượng của Phương Tịch trong đôi mắt dần dần trùng khớp với người nào đó:

- Thanh Mộc Tử... Hoặc là nói... Mộc chân nhân!

- Ha ha, chính là bản nhân.

Phương Tịch mỉm cười thừa nhận.

Hoa Phi Diệp lại hành lễ một cái:

- Năm đó đại hội Đan Nguyên, ta cùng các vị đạo hữu Bạch Cốt còn phải đa tạ đạo hữu viện thủ...

Bình Luận (0)
Comment