Chương 791: Diêm La Thiên Tử 3
- Đây là Diêm La Thiên Tử Đạo chân chính? Quả nhiên là một môn đại thần thông!
- Trong quyết, thuật, pháp, đạo... Đẳng cấp cao nhất là “Đạo”!
- Khó trách Bạch Cốt chân nhân sẽ chết, liên quân đạo quán đại bại...
Cảm thụ được sóng pháp lực khủng bố từ trên Diêm La Thiên Tử Ma Thần tản ra, thần sắc của Phương Tịch không khỏi trở nên ngưng trọng.
Lúc này Ma Thần cường đại, đã ẩn ẩn vượt qua cực hạn Kết Đan kỳ, chạm đến pháp lực thần thông của Nguyên Anh lão quái!
- Có thể kiến thức đến truyền thừa chí cao của Diêm Ma Đạo Cung, ngươi dù chết cũng không tiếc.
Thanh âm của thiếu cung chủ từ trong Diêm La Thiên Tử truyền ra, một cánh tay to lớn kết ấn:
- Ngạ Quỷ Đạo!
Trong chớp mắt, Phương Tịch cảm giác Diêm La Pháp Vực trói buộc mình tăng gấp mười lần!
Càng khủng bố hơn là, hắn đã không cách nào cảm ứng được linh khí ở ngoại giới!
Điều này đại biểu pháp lực trong cơ thể hắn dùng một chút sẽ ít đi một chút, cũng không cách nào được bổ sung.
Đối với tu sĩ mà nói, đây là một sự tình cực kỳ khủng bố.
- Ở trong Diêm Ma Pháp Vực của ta, ngươi mười thành bản sự cũng không phát huy ra ba thành... làm sao đấu với ta?
Thiếu cung chủ khống chế Diêm La Thiên Tử Ma Thần, một đạo thần thức từ trong mi tâm truyền ra.
- Diêm La Thiên Tử Đạo này đúng là lợi hại... Nhưng ngươi sử dụng Vô Biên Huyết Hải Đan, lại chỉ là một viên Hư Đan, đây là sơ hở duy nhất...
Phương Tịch mỉm cười:
- Chỉ cần chống đến Vô Biên Huyết Hải Hư Đan biến mất, Ma Thần Thể của ngươi sẽ tự sụp đổ!
- Chờ ngươi có thể chống đến khi đó lại nói! Súc Sinh Đạo!
Diêm La Thiên Tử Ma Thần một tay bấm niệm pháp quyết, từ trong sáu lỗ đen, có một dòng lũ màu xanh xuất hiện.
Sau đó Phương Tịch nhìn thấy, đó là vô số quỷ vật, hiện ra các loại hình thái phi cầm tẩu thú, mãnh liệt mà đến!
Trong đó một con Tam Giác Ly Ngưu, toàn thân xanh đen, phát tán ra uy thế hoàn toàn không thua Yêu Thú cấp ba.
Tiếp theo lại xuất hiện con lợn rừng thứ hai khoác áo giáp, giống như núi cao, tiếp theo là dê rừng độc cước…
Ầm!
Khuôn mặt Phương Tịch trở nên xanh đen, hiện ra thân thể Ma Thi, cầm ra một trảo.
Ở sau lưng hắn, một thần thông pháp tướng nhỏ hơn Diêm La Thiên Tử rất nhiều xuất hiện, làm ra động tác giống nhau.
Lợn rừng giống như núi nhỏ bị đánh bay.
Sau đó hắn tả hữu khai cung, hung hăng đánh một quyền, dê rừng, trâu rừng, yêu quỷ… bay ra mấy trăm trượng.
Lốp bốp!
Phương Tịch duỗi lưng, khớp xương toàn thân nổ vang:
- Nếu không thể hấp thu linh khí thiên địa, vậy bằng vào lực lượng nhục thân, đúng lúc ta vẫn có chút lòng tin với thể phách.
- Ngu xuẩn mất khôn!
Thanh âm của hiếu cung chủ truyền ra, miệng niệm tụng một câu chú ngữ cổ lão thê lương.
Từ trong sáu lỗ đen, từng con yêu quỷ Kết Đan kỳ bay ra, tăng thêm trước đó, khoảng chừng sáu con!
- Chết đi cho ta!
Phương Tịch hừ lạnh, thi triển Ngũ Cực Nguyên Ma Công, Nguyên Ma Thứ lặng yên không một tiếng động chui vào trong cơ thể dê rừng độc cước, khiến cho hành động của nó hơi chậm lại.
Tiếp theo, hắn đi đến trên đầu dê rừng, oanh xuống một quyền.
Ầm!
Dê rừng rơi vào lòng đất, mặt ngoài hiện ra vô số vết rách.
Dưới một kích toàn lực của Phương Tịch, mặc dù là Yêu Vương cấp ba thượng phẩm bị đánh trúng, cũng sẽ mất mạng tại chỗ.
Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện!
Sơn dương bị Phương Tịch đánh nổ đầu lại gào thét, lần nữa đứng thẳng lên.
- Lục Đạo Luân Hồi, do ta chấp chưởng, nhập vào luân hồi, bất tử bất diệt! Địa Ngục Đạo!
Diêm La Thiên Tử Pháp Thân kết ra thủ ấn thứ ba.
Bỗng nhiên Phương Tịch có loại dự cảm, Ma Thần này chỉ tùy ý động thủ, cũng làm hắn gian nan như vậy.
Nếu đợi thủ ấn thứ sáu ngưng kết hoàn thành, mình tất nhiên đại nạn lâm đầu!
Xem ra thiếu cung chủ này lấy Thiên Ma Xá Lợi khống chế Diêm La Thiên Tử, cũng cực kỳ miễn cưỡng...
Bằng không mà nói, hắn đã sớm triển khai toàn bộ uy lực, đưa ta lên đường.
Trong lòng Phương Tịch lẩm bẩm, bỗng nhiên nhảy lên.
Rầm rầm!
Ở vị trí vừa rồi của hắn, vô số lưỡi đao xuất hiện, chính là một con rết vô cùng to lớn!
...
Sau một lát.
Phương Tịch đứng ở trên thi thể Tam Giác Ly Ngưu, ngực đã hiện ra một vết thương thật lớn, đang không ngừng chảy ra máu tươi.
Khi bị thương vượt qua trình độ nhất định, ngay cả năng lực tự lành của Ma Thi Thể cũng không thể vãn hồi.
Mà ở dưới chân hắn, quái ngưu bị đánh chết mấy lần kia lại run rẩy, sắp đứng lên lần nữa.
- Đáng chết!
Phương Tịch khống chế ma quang, miễn cưỡng bay lên giữa không trung, né tránh sáu yêu quỷ tập kích.
- Xem ra... Ta quả nhiên không phải đối thủ của thiếu cung chủ ngươi, nhất định phải thi pháp gọi người.
Hắn lẩm bẩm một tiếng.
- A... Diêm Ma Pháp Vực của ta ngăn cách thiên địa, lên trời xuống đất, không ai có thể cứu được ngươi!
Mắt dọc của Diêm La Thiên Tử quang mang đỏ thẫm, Phương Tịch lại cảm giác vị thiếu cung chủ này đã bắt đầu suy yếu.
- Cũng phải... Không tính gọi người, chỉ có thể coi là đánh thay.