Chương 803: Huyền quang đại thành 2
Trong xe.
Phương Tịch ngồi xếp bằng, yên lặng lĩnh hội Khô Vinh Huyền Quang.
Thời gian đi đường không thích hợp tu hành, hắn tự nhiên sẽ lĩnh hội thần thông.
Điểm điểm quang huy xanh vàng lấp lóe ở trên người hắn, lại không ngừng lan tràn, dần dần dung hợp, hóa thành một đạo hào quang màu xám.
Hào quang màu xám càng ngày càng thịnh, cuối cùng hóa thành vòng tròn.
- Khô Vinh Huyền Quang... Xem như đến đại thành rồi hả?
Phương Tịch mở mắt, nhìn khí tức màu xám trên tay, trong lòng tự nói.
Khô Vinh Quyết này kèm theo thần thông, hắn ở trước Kết Đan đã miễn cưỡng dựa vào Ất Mộc Pháp Thân tu hành nhập môn.
Đến Kết Đan trung kỳ, mới miễn cưỡng tiểu thành.
Hiện tại rốt cục đại thành!
- Khô Vinh Huyền Quang đại thành, cùng địch nhân đổi thọ tỉ lệ 1:1, nếu gặp lại Thánh Tử, chỉ cần hơn 300 năm thọ nguyên là có thể xử lý hắn...
- Đương nhiên, nếu bây giờ ta đối đầu Nguyên Anh lão quái, ta hao phí ngàn năm thọ nguyên, khả năng cũng không cách nào gọt đi một năm của đối phương... Bởi vì đại cảnh giới chênh lệch, ta vẫn chỉ là Kết Đan, có phản phệ!
- Nhưng chờ ta ngưng kết Nguyên Anh, tình huống sẽ khác biệt, thiên hạ to lớn, nơi nào cũng có thể đi!
Trong mắt Phương Tịch lóe lên ánh sáng.
Bây giờ cùng Kim Đan lấy mạng đổi mạng, quá thua lỗ.
Thọ nguyên dài dằng dặc của mình, nên giữ đến thời điểm Nguyên Anh lại dùng, dù sao cũng có Yêu Ma Thụ.
- Hi vọng lần này trong buổi đấu giá lớn của Huyền Không Sơn, có thể có đồ vật ta muốn...
Hắn nghĩ nghĩ, lại từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một hộp ngọc.
Sau khi mở ra, bên trong là một bàn cờ lớn chừng bàn tay bạch ngọc.
- Tinh La Kỳ Bàn!
Nhìn thấy kiện linh bảo này, Phương Tịch hít một hơi thật sâu.
Sau một khắc, trên thiên linh cái của hắn lóe lên thanh quang, Ngoại Đạo Nguyên Anh trực tiếp xuất hiện.
Nguyên Anh cười hì hì, hai tay giương lên, pháp lực tràn vào trong Tinh La Kỳ Bàn.
Lốp bốp!
Khác biệt mấy lần trước, lần này trên Tinh La Kỳ Bàn lưu lại pháp lực của Thánh Tử nhanh chóng tiêu tán.
Không chỉ vậy, quang hoa lóe lên, bàn cờ từ lớn chừng bàn tay biến thành bình thường, từng quân cờ đen trắng trên đó ôn nhuận như ngọc, hiện ra phù văn thần bí.
Phương Tịch đã sớm muốn tế luyện kiện linh bảo này, nhưng mấy lần trước tu vi quá thấp, không làm nên chuyện gì.
Lần này ngưng luyện Ngoại Đạo Nguyên Anh, đã không chỗ cố kỵ.
Lúc này Phương Tịch có thể cảm giác được, trong bàn cờ có linh tính, vẫn ẩn ẩn kháng cự mình.
Hắn cười lạnh, hai tay Ngoại Đạo Nguyên Anh bấm niệm pháp quyết, sáu lỗ đen giáng lâm, rơi vào bốn phía Tinh La Kỳ Bàn:
- Linh bảo không để bản thân ta sử dụng, có khác gì phế vật... Khí linh ngươi nên biết, bằng vào thực lực hôm nay của ta, hoàn toàn có thể liều mạng bảo vật này giảm cấp, cưỡng ép xóa linh tính của ngươi!
Phương Tịch không chỉ nói như thế, còn làm như thế.
Ngoại Đạo Nguyên Anh há miệng phun ra, một đạo hỏa diễm đen kịt rơi ở trên Tinh La Kỳ Bàn, đây là anh hỏa của Nguyên Anh, ở dưới ánh lửa thiêu đốt, Tinh La Kỳ Bàn sáng tối chập chờn, tựa hồ thật muốn hủy linh bảo trân quý!
Trên Tinh La Kỳ Bàn, hơi nước trắng mịt mờ, chống cự lại anh hỏa thiêu đốt, nhưng nó không có chủ nhân truyền pháp lực, ở trong loại đối kháng này, hiển nhiên sẽ ăn thiệt thòi.
Rốt cục...
Bàn cờ rên rỉ, Phương Tịch cảm giác pháp lực của mình thông suốt, luyện hóa tất cả cấm chế trong bàn cờ, thậm chí đánh xuống lạc ấn thuộc về mình.
Đến lúc này, hắn xem như triệt để tế luyện Tinh La Kỳ Bàn, cầm đi di sản lớn nhất mà Thánh Tử lưu lại!
- Có được linh bảo này, ta đã không thua Nguyên Anh sơ kỳ...
Phương Tịch cầm một quân cờ, cảm thụ cấm chế cường đại trong đó, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ vui mừng.
Nguyên Anh lão quái khác, phần lớn chỉ có thể bồi dưỡng một kiện bản mệnh pháp bảo của mình thành linh bảo.
Mình có được Tinh La Kỳ Bàn, so với bản mệnh linh bảo của bọn hắn, tuyệt đối không yếu hơn chút nào.
- Huống chi... đây là một kiện linh bảo thuộc tính Hư Không, ở trong linh bảo chỉ sợ cũng cực kỳ hiếm thấy.
Phương Tịch sờ cằm, ánh mắt sâu thẳm...
Ngoại Đạo Nguyên Anh lại không có lo lắng, cười hì hì vẫy tay, Tinh La Kỳ Bàn thu nhỏ, bị hắn ôm vào trong ngực.
Ngay sau đó, thanh quang lóe lên, Nguyên Anh trở lại trong đan điền của Phương Tịch, xếp bằng ở dưới Kim Đan.
- Bằng vào thực lực của ta bây giờ, toàn bộ Nguyên quốc không có mấy người ta không giải quyết được...
Phương Tịch có chút đắc chí vừa lòng.
Thậm chí bắt đầu suy tính tới phương pháp giải chú Oán Hồn Dẫn.
- Thái Hư Tông có quan hệ tới chú này... Thất Sát Điện cũng có mới đúng, nhưng tông này là thế lực ma đạo đứng đầu của Khương quốc, làm không tốt Nguyên Anh cũng có mấy vị... không dễ xử lý.
- Xích Huyết Giáo ngược lại xác định chỉ có một vị Nguyên Anh... nhưng nội tình không đủ, cũng không biết có phương pháp giải chú hay không...
Thời điểm Phương Tịch trầm ngâm, Ma Huyết Giao kéo khung xe, một đường mạnh mẽ đâm tới, tiến về Huyền Không Phường Thị.