Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 648 - Chương 810 - Phá Trận 2

Chương 810 - Phá trận 2
Chương 810 - Phá trận 2

Chương 810: Phá trận 2

Phương Tịch căn bản lười nghe, trường mâu màu máu rời tay bay ra.

Xoẹt xẹt!

Trường mâu đi đến trước cự đỉnh thanh đồng, trên mũi mâu bộc phát ra vô số tia chớp màu đỏ, chớp mắt đánh cho cự đỉnh xuất hiện vô số vết rách.

Bản mệnh pháp bảo bị hao tổn, lúc này sắc mặt Chung Vô Vọng trắng nhợt, phun ra một ngụm tinh huyết.

Hắn kinh hãi phát hiện, bản mệnh pháp bảo của mình, lại không cách nào ngăn cản trường mâu màu máu bao lâu.

Nguyên Anh lão quái khủng bố như vậy?

Chung Vô Vọng cắn răng, từ trong ngực lấy ra phù lục, nhưng còn chưa thi triển, bên tai đã truyền đến tiếng hừ lạnh, đầu đau muốn nứt.

Mà lúc này, Phương Tịch lại ném ra chi trường mâu thứ hai, thứ ba.

Xoẹt xẹt!

Cây trường mâu thứ hai trực tiếp đánh cự đỉnh rớt xuống đại địa, cự đỉnh rên rỉ một tiếng, cơ hồ chia năm xẻ bảy, linh tính mất đi.

Mà cây trường mâu cuối cùng, thì bay đến trước mặt Chung Vô Vọng.

Xoẹt xẹt!

Vô số tia chớp màu đỏ ngòm cuồng vũ, ở bên trong xen lẫn phù văn đen kịt. ‌

Chờ hết thảy dị tượng đều tiêu tán, tại chỗ chỉ để lại một cái hố to, Chung Vô Vọng đã không thấy tăm hơi.

- Công tử... Ngài... Ngài lại là... Tu sĩ Nguyên Anh?

Bên cạnh, Phượng Băng Tiên nhìn một màn này, không khỏi che môi anh đào, mặt mũi đầy vẻ không thể tin được.

- Đi thôi...

Phương Tịch không có nhiều lời, chỉ đưa tay vẫy một cái, thu túi trữ vật của Chung Vô Vọng, lại cầm trận kỳ đen trắng:

- Vốn muốn mang ngươi đi ra Nguyên Từ Đại Trận còn có chút phiền phức, bây giờ dễ dàng hơn nhiều...

Phượng Băng Tiên đương nhiên biết đạo lý nơi thị phi không nên ở lâu, theo sau lưng Phương Tịch, hóa thành độn quang nhanh chóng đi xa.

Tu sĩ đều là một đám người rất có ánh mắt, trước đó bên này Kết Đan đại chiến, tu sĩ Trúc Cơ và Luyện Khí không dám tới gần, về sau phát sinh biến cố kinh thiên như vậy, càng không ai dám tiến lên.

Thời điểm Phượng Băng Tiên đi theo Phương Tịch một đường phi độn, đến biên giới của Nguyên Từ Đại Trận, liền gặp được hai màu đen trắng cơ hồ phong tỏa bầu trời, bên trong có vô số phù văn bùng lên.

- Đi!

Phương Tịch căn cứ kiến thức trận pháp của mình, đi đến chỗ lực lượng nguyên từ yếu nhất, lại đánh một đạo pháp lực vào trong trận kỳ đen trắng.

Mặc dù trận kỳ này không phải chủ trận kỳ, nhưng mang theo bộ phận quyền hạn, mở ra một thông đạo tự nhiên dễ như trở bàn tay.

Nương theo Phương Tịch vung vẩy cờ xí, thần quang vốn nhìn như không thể phá vỡ lại trực tiếp tách mở, hiện ra một khe hở có thể dung một người thông qua

Phượng Băng Tiên thấy vậy, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vui mừng.

Hai người độn quang tương liên, tiến vào trong thông đạo, rất nhanh liền đi ra ngoại giới.

- Công tử...

Nhìn thấy Phương Tịch ra phạm vi Nguyên Từ Đại Trận bao phủ, nhưng lại chưa rời đi, phảng phất như chờ đợi cái gì, Phượng Băng Tiên không khỏi hiếu kỳ.

Phương Tịch đứng chắp tay, không bao lâu, chỉ thấy một đám mây vàng từ trong thông đạo bay ra, hiện ra hai người trong đó.

Bên trong một cái, chính là nữ hài Thiên linh căn bị bán đấu giá mà trước đó Phương Tịch gặp qua, một người khác đầu lâu to lớn, cùng dáng người thon gầy cực không cân đối, đỉnh đầu trụi lủi, chỉ có vài cọng tóc trắng phiêu đãng, mặc áo bào màu vàng rách rưới, bề ngoài xấu xí, pháp lực lại sâu không lường được.

- Tán tu Khương quốc Hoàng Vân Công, đa tạ đạo hữu tương trợ!

Hoàng Vân Công tự giới thiệu, ánh mắt nhìn Phương Tịch cũng mang theo hiếu kỳ, chắp tay.

- Đạo hữu không cần khách khí, mặc dù không có ta, ngươi muốn dẫn người đi ra cũng sẽ không hao phí bao lâu...

Phương Tịch mỉm cười đáp lại.

- Cũng không hẳn thế, lão phu không sở trường trận pháp, nếu tốn thời gian lâu, bị Cổ lão quỷ ngăn chặn, sẽ có chút phiền phức... Chẳng qua hiện nay đợi lão phu dàn xếp tiểu đồ xong, hắc hắc... Thanh Diệp Thương Hội này cùng Xích Huyết Giáo, còn có người ở phía sau màn bày ra, cả đám đều phải trả giá!

Hoàng Vân Công cười lạnh nói.

Một vị tán tu Nguyên Anh không có thế lực liên lụy, trả thù lên sẽ cực kỳ khủng bố.

Huống chi người này vừa nhìn liền biết là loại tính toán chi li, tính tình quái gở.

Phương Tịch lại không quan trọng, thậm chí còn âm thầm cười trộm:

- Đã như vậy, tại hạ cáo từ trước.

Hắn kéo Phượng Băng Tiên, trực tiếp hóa thành lưu quang đi xa.

Ở bên tai còn có thần thức truyền âm của Hoàng Vân Công vang lên:

- Nếu đạo hữu đi Khương quốc, có thể đến Hoàng Vân Động làm khách...

Vạn Thú Sơn Mạch.

Đại Thanh cùng Ma Huyết Giao ra sức lôi kéo xe ngựa, trên đỉnh xe ngựa còn cắm một cây linh vũ màu xanh tỏa ra ánh sáng lung linh, trên đó tựa hồ có hỏa diễm thiêu đốt.

- Nhớ kỹ ta phân phó, dựa theo lộ tuyến lần trước, ở phụ cận vị trí gặp được con chim kia nấn ná vài vòng...

Phương Tịch khoanh chân ngồi ở trong xe, nhàn nhạt phân phó Đại Thanh:

- Ngươi sống hay chết, liền nhìn lần này.

Đại Thanh nghe, lập tức liên tục không ngừng gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment