Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 651 - Chương 813 - Về Nhà

Chương 813 - Về nhà
Chương 813 - Về nhà

Chương 813: Về nhà

Phương Tịch chậm rãi hạ xuống, đi đến trước mặt Thanh Hỏa Loan, cầm một quân cờ màu đen:

- Ta là tu sĩ Nguyên Anh, ngươi chỉ là Yêu Thú cấp ba, làm linh thú của ta, không thiệt thòi... Ta đếm ba tiếng, nếu ngươi không đáp ứng, vậy trực tiếp giết, dù sao giữa ngươi và ta có thù, ta cũng vui vẻ làm như vậy. Một, hai... ba!

Phương Tịch ra vẻ muốn giết, hai mắt Thanh Hỏa Loan nhắm lại, phát ra tiếng khóc lóc, biểu đạt ý thần phục.

Dù sao trong Yêu Thú mạnh được yếu thua, vốn là chân lý. ‌

- Ha ha... Này mới đúng nha, còn không buông ra thức hải, để ta gieo lạc ấn?

Nhìn thấy yêu cầm thần phục, Phương Tịch cười ha ha, thần thức chui vào thức hải của Thanh Hỏa Loan, hung hăng đánh xuống ấn ký của mình...

Một lát sau, quang mang lóe lên, khung xe Thánh Tử xuất phát, ở phía trước kéo xe, rõ ràng là Ma Huyết Giao và Thanh Hỏa Loan!

Bốn phía, vài Yêu Vương vốn phát giác được động tĩnh chạy tới xem xét, thấy cảnh này, lập tức lấy tốc độ nhanh hơn bỏ trốn...

Vũ quốc.

- Rống rống!

Một con Yêu Thú bộ dáng tê giác, trong miệng đang nhai nuốt thịt nát.

Cái mũi của nó cao thẳng, ba cái sừng tê song song lấp lóe hàn quang, chính là Yêu Thú cấp hai... Hàn Nguyệt Tê!

Con thú này mở miệng rộng, thậm chí xương cốt trong thịt cũng bị ép thành phấn vụn.

Những nơi đi qua, một thôn xóm phàm nhân hóa thành phế tích.

Sau khi ăn uống no đủ, con thú này vừa lòng thỏa ý, vừa định ly khai.

Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu nó xoay quanh mấy con chim cánh vàng.

Hàn Nguyệt Tê lập tức thay đổi phương hướng, trên một cái sừng tê giác hàn lóng lánh, phát ra hồ quang hình bán nguyệt, bổ về phía một phế tích.

Ba!

Phế tích giống như sóng nước lưu chuyển, hiện ra một màn ánh sáng.

Sau màn sáng đứng mấy tu sĩ, mặc phục sức khác biệt, trong tay còn cầm trận kỳ.

- Hỏng bét... Không nghĩ tới Hàn Nguyệt Tê này còn mang theo Yêu Thú cộng sinh Hoàng Linh Điểu!

Một tu sĩ bộ dáng trung niên, cõng một cái giỏ trúc nổi giận gầm lên:

- Lên... Trước giết những Hoàng Linh Điểu kia! Nếu không ai cũng không đi được!

Trong lúc nói chuyện, hắn khoát tay, mấy tấm phù lục giống như ám khí bay ra, ở giữa không trung hóa thành từng đoàn hỏa diễm.

Pháp lực của người này không tầm thường, vậy mà đã là Trúc Cơ trung kỳ.

- Giết!

Ở phía sau hắn, mấy vị tu tiên giả Luyện Khí trung hậu kỳ liếc nhau, nhao nhao thả ra pháp khí phụ trợ công kích, trong lòng thì âm thầm kêu khổ.

Lần này thú triều quả thực quá hung mãnh, nghe nói Bạch Trạch Tiên Thành một ngày bị phá, rất nhiều Yêu Thú tràn vào nội địa của tam quốc.

Thời điểm các tu sĩ kịp phản ứng, cục diện đã khó có thể thu thập.

Lần này, bọn hắn được phái ra ngoài làm nhiệm vụ, sau khi may mắn hoàn thành, ở chỗ này chỉnh đốn, không nghĩ tới lại đụng phải một con Hàn Nguyệt Tê!

Yêu Thú này không chỉ da dày thịt béo, còn tinh thông nhiều loại pháp thuật, mặc dù đối mặt Trúc Cơ hậu kỳ, cũng có thể đánh bất phân thắng bại.

Lê sư thúc dẫn đội tự nhiên không nguyện ý liều mạng, mà lựa chọn lấy trận pháp che lấp.

Nhưng không nghĩ đến, con Yêu Thú này còn mang theo Yêu Thú cộng sinh!

Mặc dù Hoàng Linh Điểu chỉ là Yêu Thú cấp một, nhưng trời sinh cực kỳ mẫn cảm với linh khí lưu động, có thể năng lực khám phá hư ảo, nên trực tiếp phát hiện bọn hắn ẩn núp!

Đến bây giờ, đã không liều mạng không được!

Phốc phốc!

Một đoàn hỏa cầu đập trúng Hoàng Linh Điểu trên bầu trời, sau đó nổ tung.

Từng xác chim cháy đen rơi xuống đất, Hàn Nguyệt Tê nhìn thấy một màn này, lập tức đỏ mắt.

Nó bốn chân đào đất, phát ra tiếng rống giận rung trời, muốn xông đến!

- Đi!

Lê sư thúc thấy vậy, ném giỏ trúc ở sau lưng ra.

Răng rắc, răng rắc!

Thanh âm cơ quan chuyển động truyền đến, giỏ trúc ở giữa không trung nhanh chóng biến hình, lại hóa thành một con cự hổ hai đầu, một cái miệng phun ra phong nhận màu xanh nhạt, một cái đầu khác há miệng, bỗng nhiên phun ra một cột sáng đỏ hồng.

Hai đạo công kích trước sau đánh lên người Hàn Nguyệt Tê, nhưng chỉ lưu lại vết thương nhàn nhạt, khiến cho Hàn Nguyệt Tê lảo đảo, thế trùng kích yếu đi rất nhiều.

Cơ Quan Song Đầu Hổ gào thét, anh dũng tiến lên, dây dưa với Hàn Nguyệt Tê.

Dù sao chỉ là một khôi lỗi, dưới hung hãn không sợ chết, miễn cưỡng ngăn trở Hàn Nguyệt Tê không phải vấn đề lớn.

Cơ hội tốt này, đệ tử Luyện Khí kỳ sử dụng pháp khí nhao nhao nện lên người Hàn Nguyệt Tê.

Lê sư thúc thì lấy ra một lưỡi dao đen kịt, miệng lẩm bẩm, rất nhiều pháp lực thể lỏng không ngừng rót vào trong đó.

Lưỡi dao thoạt nhìn giống như mảnh vỡ một pháp bảo nào đó, biên giới sắc bén, phía trên mang theo từng đạo hoa văn.

Đây là át chủ bài áp đáy hòm của Lê sư thúc, tàn phiến pháp bảo chính là kỳ ngộ hắn đoạt được, về sau lại tốn hao số tiền lớn, tìm một vị Luyện Khí đại sư đúc lại tàn phiến này, miễn cưỡng thích hợp Trúc Cơ kỳ sử dụng.

Bất quá mỗi lần thi triển đều phải tiêu hao rất nhiều pháp lực, chỉ khi sống chết trước mắt mới vận dụng bảo mệnh.

Bình Luận (0)
Comment