Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 653 - Chương 815 - Về Nhà 3

Chương 815 - Về nhà 3
Chương 815 - Về nhà 3

Chương 815: Về nhà 3

Nghe tiểu tu Trúc Cơ trả lời, như có điều suy nghĩ:

- Tu tiên giới ba nước quả thực quá thảm rồi... Vạn Thú Sơn Mạch chỉ ra một Yêu Vương cấp ba trung phẩm, cũng đã không chịu nổi, Nhan lão quỷ dù sao cũng là Kết Đan trung kỳ, còn là Kết Đan trung kỳ của đại phái...

Hắn nghĩ như vậy, cũng hỏi như vậy:

- Nhan lão quỷ của Di Lăng Cốc còn không xuất thủ sao?

Lê Thụ giật mình, chợt trên mặt mang theo vẻ phẫn hận:

- Mấy chục năm qua Nhan lão tổ chỉ biết chèn ép Du gia, khi Bạch Trạch Tiên Thành bị phá, hắn lập tức khởi động đại trận hộ sơn, tuyên bố Di Lăng Cốc đóng cửa mười năm... hố những môn phái nhỏ như chúng ta không nhẹ...

- Ha ha... Nói cũng đúng, dù sao người này sắp đến đại nạn thọ nguyên, sao phải vì các ngươi lấy hạt dẻ trong lò lửa... nội bộ Di Lăng Cốc cũng đủ để hắn hao phí rất nhiều tâm huyết. Chỉ cần chèo chống một đoạn thời gian, thú triều kiểu gì cũng sẽ thối lui... không biết hai nước khác thế nào?

Phương Tịch xoa xoa đôi bàn tay, nghĩ đến không ít người trong tu tiên giới tam quốc.

Lê Thụ nghĩ nghĩ, đáp:

- Việt quốc còn tốt, có Trương lão tổ dẫn đầu Huyền Thiên Tông chống cự... Mặc dù cũng có Yêu Thú tàn phá bừa bãi, nhưng tổn thất không tính quá lớn, về phần Mộc quốc thì thê thảm hơn rất nhiều... Thanh Mộc Tông từ sau khi Lục lão tổ tọa hóa, còn chưa xuất hiện tu sĩ Kết Đan, lại cùng rất nhiều thế lực Trúc Cơ minh tranh ám đấu, thực lực tiêu hao khá lớn, nước này xem như lực lượng yếu nhất tam quốc bây giờ... Bây giờ trừ Yêu Vương cấp ba trung phẩm kia ra, lại có mấy Yêu Thú cấp ba tiến vào Mộc quốc, nghe nói còn tiến đánh đại trận hộ sơn của Thanh Mộc Tông...

- Còn chưa bồi dưỡng được Kết Đan? Đích thật là hỏng việc...

Phương Tịch như có điều suy nghĩ.

Hắn và Thanh Mộc Tông không có thù oán gì, ngược lại còn có mấy phần giao tình.

- Bây giờ ngược lại không gấp về Vạn Đảo Hồ, trước giải quyết ân cừu lại nói...

Vừa nghĩ đến đây, thần thức của hắn khẽ động.

Thanh Hỏa Loan lập tức huýt dài, vỗ cánh bay lên.

Nhìn khung xe hóa thành một đạo lưu quang biến mất, Lê Thụ lại một mực khom người, đợi đến sau nửa canh giờ, thân thể mới ngồi dậy.

- Sư thúc... Vị tiền bối kia đến cùng là thần thánh phương nào?

Lúc này, mới có một đệ tử Luyện Khí nơm nớp lo sợ mở miệng hỏi thăm.

- Sự tình các ngươi không nên biết, thì không cần nghe ngóng loạn...

Trong mắt Lê Thụ quang mang lưu chuyển, nếu thật là vị kia trở về, như vậy cách cục của tu tiên giới ba nước sẽ đại biến.

Ở trong đó, phải chăng có cơ hội của Ngọc Tướng Môn bọn hắn không?

Di Lăng Cốc.

Lúc này sơn cốc kéo dài tung hoành, đều bao phủ ở trong một tầng kim quang và biển mây, như ẩn như hiện.

Đây là trận pháp cấp ba thượng phẩm... Kim Quang Vân Hải Trận!

Năm đó lão tổ Di Lăng Cốc hao phí rất nhiều nhân tình, mời Trận Pháp Sư từ Hỗn Nguyên Tông đến tự mình bố trí, lại trải qua nhiều năm gia cố, có thể tính là trận pháp mạnh nhất tu tiên giới ba nước!

Lại thêm trong ba nước, tu vi Nhan lão quỷ cao nhất tọa trấn, toàn bộ Di Lăng Cốc cực kỳ an ổn, trên dưới tràn ngập một loại khí tức tản mạn.

Cũng không có người phát hiện, một bóng người đi vào biên giới đại trận, trong mắt tử quang chớp động.

Sau đó liền tìm được một chỗ trận pháp yếu kém, tay kết pháp quyết.

Bỗng nhiên, cả người hắn dung nhập vào trận pháp biến mất không thấy gì nữa, cũng không gây nên trận pháp phản kích

...

- Di Lăng Cốc... Nơi đây ta còn chưa tới qua. ‌

Phương Tịch chắp hai tay sau lưng, hành tẩu ở trong cốc.

Di Lăng Cốc này chính là tông môn truyền thừa lâu nhất của tu tiên giới ba nước, bố cục kiến trúc và linh điền, dược viên... Đều vượt xa Thanh Mộc Tông và Huyền Thiên Tông.

Bốn chỗ mái cong họa bích, điêu lan ngọc thế, cực kỳ tráng lệ.

- Không tệ không tệ... dược viên trong cốc này, chỉ sợ có không ít linh dược ngàn năm, thích hợp ta luyện đan.

Phương Tịch mặc áo xanh, giống như cốc chủ Di Lăng Cốc, tùy ý du tẩu xem xét.

Lấy thần thức của hắn, chỉ cần không muốn bị người phát hiện, trên dưới Di Lăng Cốc tự nhiên không ai có thể nhìn thấy.

Lúc này, hắn nửa tựa ở bên cây, hứng thú nhìn một xung đột nhỏ.

- Du Động, trước đó không phải tiểu tử ngươi còn kêu rất hăng sao? Cái gì Di Lăng Cốc là Di Lăng Cốc của Du gia?

Mấy tên đệ tử Luyện Khí quyền đấm cước đá một đệ tử Du gia, cầm đầu là một người trẻ tuổi cẩm bào, lộ vẻ rất cao ngạo:

- Di Lăng Cốc là tông môn, há là đồ vật của một nhà một họ? Huống chi... nếu bàn về sở hữu, cũng là của Nhan gia ta.

Nhan lão quỷ nhập chủ Di Lăng Cốc, ra sức chèn ép Du gia, chính sách quan trọng tự nhiên là liên hợp các phe phái sư đồ trong Di Lăng Cốc, cùng nhau bức Du gia nhượng lại lợi ích.

Dù sao Nhan lão quỷ mạnh hơn cũng chỉ một người, dù cố gắng khai chi tán diệp... người Nhan gia vẫn quá ít.

Bình Luận (0)
Comment