Chương 833: Miễn cưỡng
- Thôi, Tiểu Thanh... Đừng hù dọa nó.
Phương Tịch bước lên Thanh Hỏa Loan, nhìn Đại Thanh nói:
- Để cho ta nhìn xem, ngươi đã thức tỉnh thiên phú thần thông cỡ nào?
Đại Thanh nghĩ nghĩ, trường ngâm một tiếng, thân hình trong nháy mắt thu nhỏ, từ tiếp cận mười trượng, biến thành chỉ như chiếc đũa, tiếp theo rơi vào trong tay Phương Tịch.
- Đại Tiểu Như Ý? Không... Tựa hồ có chút khác biệt.
Trong mắt Phương Tịch lấp lóe tử quang, bỗng nhiên cười:
- Còn phối hợp Liễm Tức Thuật... Có thể thu liễm yêu khí đến loại trình độ này, chỉ sợ mặc dù Kết Đan trung kỳ, thậm chí hậu kỳ, cũng chưa hẳn có thể phát hiện ngươi...
- Long giả, có thể lớn có thể nhỏ, có thể thăng có thể ẩn, lớn thì hưng mây thổ vụ, nhỏ thì ẩn giới tàng hình; thăng thì bay vút vũ trụ, ẩn thì núp trong sóng lớn... Chiêu thần thông Tiềm Long này, ngược lại xứng với ngươi...
- Chỉ là một Thanh Giao cấp ba, làm sao thức tỉnh thần thông ẩn nấp cường đại như thế? Chẳng lẽ ngươi kỳ thật còn có huyết thống của loài rùa?
Phương Tịch vuốt vuốt mì sợi màu xanh trên tay, không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc.
Sau khi Đại Thanh đột phá thành Thanh Giao cấp ba, Ma Huyết Giao rốt cục có thể quang vinh về hưu, trách nhiệm kéo xe hoàn toàn giao cho nó.
Nó đột phá không quá hai năm, trên Long Ngư Đảo lại có thiên tượng Kết Đan, lần này là tu sĩ Nhân tộc chính thống.
Sau khi thu được nội đan Yêu Thú của Phương Tịch, Thái Thúc Hồng bế quan khổ tu, rốt cục nhất cử ngưng kết Giả Đan, tiến vào hàng ngũ tu sĩ Kết Đan!
Mặc dù từ đây con đường phía trước đoạn tuyệt, nhưng thượng tam gia của Vạn Đảo Hồ năm đó có thể có hậu nhân Kết Đan, đã đủ khiến liệt tổ liệt tông mừng rỡ không thôi?
Oanh!
Thái Thúc Hồng cảm thụ được linh khí thiên địa điên cuồng quán chú, ở trong cơ thể hình thành một viên Kim Đan màu xám, không khỏi phát ra tiếng thét dài vui sướng.
Kiếm quang lóe lên!
Hắn xuất quan, gặp được Phương Tịch cười nhẹ nhàng đứng ở trên Thanh Giao, chăm chú nhìn hắn.
- Đảo chủ...
Thái Thúc Hồng lập tức thu liễm tất cả ngạo khí, cung kính cúi đầu.
- Ừm, ngươi kết thành Giả Đan, ngược lại vừa lúc.
Phương Tịch tiện tay đánh qua một viên ngọc giản:
- Đây là ngọc giản cầu cứu của Ngọc Tướng Môn Lê Thụ... Người này nói Di Lăng Cốc Nhan gia cùng Du gia tranh đấu lẫn nhau, toàn bộ Vũ quốc dân chúng lầm than, khóc cầu ta làm chủ... Ta càng nghĩ, Di Lăng Cốc cũng coi như một linh mạch thượng giai, không có Kết Đan trấn thủ, Di Lăng Cốc cũng coi như diệt... Ngươi đi thu thập tàn cuộc đi.
- Vâng!
Thái Thúc Hồng cung kính đáp ứng, hóa thành một đạo kiếm quang, trực tiếp bay về phía tây nam.
Đối với hắn mà nói, lúc này Vũ quốc đã không còn Kết Đan, muốn chỉnh đốn thu phục, đích thật là sự tình dễ dàng.
Dù không có pháp bảo, tu sĩ Giả Đan cũng đủ để trấn áp bất luận Trúc Cơ gì!
...
Quả nhiên, sau ba tháng, truyền ra tin tức Thái Thúc Hồng bình định Vũ quốc, chiếm Di Lăng Cốc.
Lúc này Phương Tịch mới chậm rãi lấy ra khung xe, để Đại Thanh và Tiểu Thanh kéo xe.
Chỉ thấy một đạo độn quang màu xanh uốn lượn, có thanh âm Long Phượng hợp minh lan truyền vài dặm, dùng không bao lâu, liền tới trước sơn môn của Huyền Thiên Tông.
Một đạo độn quang từ trong sơn môn bay ra, chính là Trương Trúc Thịnh.
Hắn nhìn Đại Thanh kéo xe, khóe mắt nhảy một cái, trong lòng thầm nghĩ:
- Thủ bút của vị này thật lớn, con Thanh Giao kia không phải Hắc Giao ngày đó kéo xe, lại cũng là một Yêu Vương cấp ba... Ai, trong thú triều nhiều nội đan Yêu Thú như vậy, đều là người này đoạt được, khó trách gần đây trên Long Ngư Đảo thiên tượng Kết Đan xuất hiện nhiều lần...
- Trương đạo hữu...
Thanh âm của Phương Tịch từ trong buồng xe truyền ra:
- Bản nhân tới cửa, là có một yêu cầu quá đáng.
- Ha ha... Đạo hữu cứ việc nói, phàm là Huyền Thiên Tông ta có thể làm được, tuyệt đối không chối từ.
Trương Trúc Thịnh phóng khoáng trả lời, dù sao Huyền Thiên Tông nghèo rớt mồng tơi, có cái gì để lấy chứ?
- Cũng không phải việc đại sự gì... linh mạch của Long Ngư Đảo cằn cỗi, không thích hợp chúng ta tu luyện, bởi vậy muốn đến Huyền Thiên Tông mượn một động phủ, tu luyện một quãng thời gian.
Phương Tịch cười tủm tỉm nói.
- Động phủ?
Trương Trúc Thịnh kinh ngạc:
- Không phải đạo hữu đã mệnh Thái Thúc Hồng đạo hữu cầm xuống Di Lăng Cốc rồi sao?
- Di Lăng Cốc quá xa, ta thích Huyền Thiên Tông, bởi vì gần nhà.
Phương Tịch thản nhiên trả lời.
- Gần nhà?
Gương mặt Trương Trúc Thịnh run rẩy, nhưng vẫn nhanh chóng đáp ứng:
- Động phủ của ta là chỗ linh khí dồi dào nhất Huyền Thiên Tông, còn xin đạo hữu chờ đợi một ngày, ta lập tức dọn dẹp sạch sẽ...
- Đa tạ.
Phương Tịch cười tủm tỉm trả lời.
Trương Trúc Thịnh này vẫn có chút thức thời, mà trên thực tế, trừ cúi đầu cũng không có cách nào.
Nếu không không cần Phương Tịch và Thanh Hỏa Loan xuất thủ, chỉ Thái Thúc Hồng mang theo Đại Thanh, làm không tốt cũng có thể diệt môn Huyền Thiên Tông...
Sau một phen bận rộn, Phương Tịch đi vào động phủ của Trương Trúc Thịnh, nhìn bốn phía một chút, coi như hài lòng:
- Trình độ linh khí dồi dào, vượt xa Tiểu Hàn Động…