Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 674 - Chương 836 - Trăm Năm

Chương 836 - Trăm năm
Chương 836 - Trăm năm

Chương 836: Trăm năm

Gương mặt của Chung Hồng Ngọc không khỏi ửng đỏ...

Ngoại giới.

Tông Linh Hô nhìn thiên địa nguyên khí hội tụ trở nên gian nan, trên mặt thần sắc quái lạ:

- Thiên tượng có chút gian nan... Xem ra, lần này tỷ tỷ Chung gia Kết Đan, chỉ sợ...

Bỗng nhiên, nàng kinh ngạc nhìn thiên tượng Kết Đan vốn sắp tiêu tán lại ngưng tụ lần nữa, thậm chí thông thuận đến cực điểm.

Ầm ầm!

Một cỗ uy áp thuộc về tu sĩ Kết Đan chân chính ngoại phóng!

Chung Hồng Ngọc thành công Kết Đan!

Ở thời khắc này, không ít người Chung gia trên Long Ngư Đảo vui đến phát khóc, mà tu sĩ khác thì sắc mặt phức tạp!

Trong mật thất.

Chung Hồng Ngọc nhặt quần áo trên đất, khuôn mặt ửng đỏ:

- Công tử...

- Không cần cám ơn, nếu ngươi không đi đến một bước cuối cùng, thậm chí cách Kết Đan thành công chỉ kém một tia nguyên khí, ta cũng không thể thông qua bí thuật độ nguyên khí cho ngươi.

Phương Tịch thi triển Thanh Khiết Thuật, quần áo lập tức đổi mới hoàn toàn.

Lại nghĩ tới vừa rồi Chung Hồng Ngọc Kim Đan đại thành, từng đạo phù văn màu bạc nổi lên càng thêm hoàn chỉnh, cảm xúc của hắn không khỏi bành trướng, chỉ muốn bế quan lĩnh hội.

Chung Hồng Ngọc vén áo thi lễ:

- Nếu bởi vì thiếp thân, dẫn đến công tử nguyên khí đại thương, thiếp thân chết trăm lần cũng không hết tội...

- Nếu ngươi đã ngưng kết Kim Đan, ngày sau cùng ta đạo hữu tương xứng đi... Về phần nguyên khí, chỉ là chút nguyên khí ấy, tĩnh tu mấy tháng sẽ trở về, ngươi không cần chú ý. Ta về bế quan trước, ngươi lo quen thuộc cảnh giới đi...

Phương Tịch tiêu sái rời đi.

- Chỉ là đạo hữu thôi sao?

Trên mặt Chung Hồng Ngọc hiện ra nụ cười đắng chát, nhưng rất nhanh lại trở nên bình tĩnh, bắt đầu khoanh chân lĩnh hội Kim Đan huyền diệu.

Sau khi Kết Đan, phải tránh đại hỉ đại bi, nếu không rất dễ dàng rơi cảnh, vui quá hóa buồn... ‌

Trong mật thất.

Phương Tịch ngồi xếp bằng, trước mặt bày biện mấy phù ngọc trống không.

Hắn nhắm mắt suy nghĩ, trước đó thời khắc tu luyện, ở trong kim đan của Chung Hồng Ngọc hiện ra từng phù văn màu bạc, giống như rõ mồn một trước mắt.

Cùng lúc đó, cảm ngộ khi Ngoại Đạo Nguyên Anh lĩnh hội Tinh La Kỳ Bàn...

Cảm ngộ khi mình chế tác Cấm Không Phù...

Cảm ngộ khi lĩnh hội Truyền Tống Trận, vô số cấm chế cùng trận pháp...

Hoặc như năm đó quan sát Chung Hồng Ngọc Trúc Cơ lấy được ngân phù không trọn vẹn.

Đương nhiên, cuối cùng còn có đường vân trên Chư Thiên Bảo Giám, mơ hồ đến cực điểm, lại tựa hồ mang theo khí tức đại đạo...

Từng cái hiện lên ở trong não hải, không ngừng dung hợp...

Cuối cùng!

Phương Tịch mở mắt, trong hư không giống như có hai tia chớp xẹt qua.

Sau một khắc, hắn khoát tay, một ngọc phù trống không bay ra, trong hộp màu bạc, bột phấn hòa tan, bị hắn lấy thần niệm làm bút, bột bạc làm mực, bắt đầu điêu khắc ngọc phù.

Không bao lâu, một viên Cấm Không Phù hoàn toàn mới xuất hiện!

- Độ hoàn hảo của phù văn... sáu thành bảy! Chưa đủ!

Phương Tịch nhắm mắt lại, tiếp tục tham ngộ.

Thời gian như nước...

Trong nháy mắt, lại mấy năm trôi qua.

Chung Hồng Ngọc vững chắc tu vi Kết Đan sơ kỳ, xuất quan chấn nhiếp quần tu Vạn Đảo Hồ, thời điểm tổ chức Kết Đan khánh điển, Phương Tịch vẫn yên lặng lĩnh hội.

Trong tĩnh thất.

Trên đất nằm ngổn ngang từng viên ngọc phù, bất kỳ một viên nào, cho dù là tu sĩ Kết Đan gặp được cũng sẽ đỏ mắt.

Lúc này lại như rác rưởi bị tùy ý vứt bỏ.

- Hợp!

Trên tay Phương Tịch lóe lên linh quang, chui vào trong một viên ngọc phù.

Chờ phù lục này rơi xuống, liền bị một cái đại thủ pháp lực màu xanh bắt lấy, đi vào trước mặt hắn.

- Độ hoàn hảo tám thành... Đã là cực hạn.

Hắn thở dài, lần nữa kết pháp quyết, đánh vào trong Cấm Không Phù hoàn toàn mới.

Một màn thần kỳ xuất hiện.

Viên Cấm Không Phù này lại chậm chạp biến hình, hóa thành một quân cờ màu trắng...

Ngoại Đạo Nguyên Anh cười tủm tỉm vẫy tay, quân cờ màu trắng nhanh chóng chui vào Tinh La Kỳ Bàn, không ngừng thu nhỏ, ngưng trệ bất động.

- Kết hợp Tinh La Kỳ Bàn, Cấm Không Phù hoàn toàn mới này, uy lực sẽ càng lớn?

- Trừ cái đó ra, Trận Pháp chi đạo của ta cũng đột nhiên tăng mạnh, hẳn có thể miễn cưỡng bố trí ra Truyền Tống Trận khoảng cách gần...

Cái gọi là Truyền Tống Trận khoảng cách gần, là chỉ khoảng cách truyền tống không cao hơn ngàn dặm, nghiêm ngặt nói ra, cơ bản không có đại dụng gì.

Nhưng đại biểu tạo nghệ trận pháp của Phương Tịch lại có tiến bộ, tương lai bố trí Truyền Tống Trận khoảng cách ngắn, Truyền Tống Trận vạn dặm trở lên, thậm chí Truyền Tống Trận thượng cổ… cũng có một tia hi vọng.

- Ừm?

Đúng lúc này, Phương Tịch biến sắc.

Hắn có thể cảm nhận được, bố trí ở ngoài Phỉ Thúy Đảo có thu hoạch!

- Rốt cuộc đã đến? ‌

- Trăm năm ước hẹn?

Phương Tịch thì thào, trong con ngươi mang theo chờ mong, nhìn về phương hướng Phỉ Thúy Đảo.

Phỉ Thúy Đảo.

Một đạo độn quang màu xanh bay tới, hiện ra thân hình một tu sĩ Kết Đan, chính là Triển Đồ!

- Vạn Đảo Hồ... Long Ngư, Phỉ Thúy...

- Ta rốt cục trở về.

Triển Đồ thì thào, trên mặt tràn đầy thổn thức.

Bình Luận (0)
Comment