Chương 844: Thanh Đế chi vẫn
Triển Đồ đứng ở trên Truyền Tống Trận, lần nữa khởi động trận pháp.
Sau một khắc, trong tia sáng chói mắt, thân hình của hắn biến mất.
Thần thức của Phương Tịch thả ra, liếc nhìn xung quanh một vòng, giương tay lên.
Một đạo quang mang đen kịt xuất hiện, chính là Ma Huyết Giao!
- Coi chừng nơi đây, nhất là Truyền Tống Trận!
Sau khi phân phó, hắn đi đến trên Truyền Tống Trận cổ xưa, đánh ra một đạo pháp quyết.
Oanh!
Ngân quang chói mắt lấp lóe, khiến cho người cơ hồ mở mắt không ra.
Sau đó chính là cảm giác trời đất quay cuồng, giống như áp súc một người, sau đó nhét vào cái bình sắt, không ngừng lăn xuống núi...
Ông!
Phương Tịch mở mắt, cảm giác đầu óc hỗn loạn, thân thể Kết Đan hậu kỳ lại có chút không chịu đựng nổi!
So sánh với thời điểm dùng Chư Thiên Bảo Giám truyền tống như đi tàu cao tốc, thì truyền tống này giống như đi xe ngựa bánh gỗ ở trên đường núi gồ ghề!
- Không đúng... Nếu ta không Kết Đan, chỉ sợ sớm đã chết ở trong quá trình truyền tống...
Phương Tịch nghĩ đến thời điểm mình Luyện Khí liền có thể mượn nhờ Chư Thiên Bảo Giám tùy ý truyền tống, còn không có di chứng, trong lòng không khỏi cảm khái.
Lúc này hắn mới có thời gian dò xét bốn phía.
Lọt vào tầm mắt, tựa hồ là ở dã ngoại hoang vu?
Vô số cổ mộc mọc thành bụi, dây leo khắp nơi trên đất, mang theo khí tức mênh mang.
Nhưng cách đó không xa, lại có một tường gỗ to lớn, phảng phất như một tường thành?
Đại Thanh và Triển Đồ ở cách đó không xa, đang yên lặng quan sát bốn phía.
- Nơi này chính là... di tích?
Phương Tịch nhìn tường gỗ cơ hồ cao vút trong mây, trên mặt hiện ra vẻ chấn động.
Hắn đi vào trước tường gỗ, nhìn đường vân tinh mịn, thần thức hơi điều tra một phen, liền biết trận pháp cấm chế tích chứa trong đó cực kỳ kinh khủng!
Mặc dù mình toàn lực công kích, cũng chưa chắc có thể công phá.
Phương Tịch thu hồi Đại Thanh, vừa định nói cái gì, đã thấy trong mắt Triển Đồ lóe lên tinh quang, một đạo kiếm khí màu xanh xuất hiện.
Phốc!
Trên Truyền Tống Trận cổ xưa, một đạo quang mang xuất hiện, lại không cách nào ngăn cản, bị kiếm quang chém một góc.
- Ngươi làm cái gì?
Phương Tịch nổi giận đùng đùng, Vạn Hồn Phiên và Thanh Hòa Kiếm rục rịch, chỉ vào Triển Đồ, rất có tư thế một lời không hợp sẽ xuất thủ:
- Đây chính là đường trở về duy nhất của chúng ta!
- Đảo chủ chớ trách, đây là Lão Quỷ tiền bối phân phó.
Triển Đồ lập tức nói xin lỗi, sau đó trong mắt lóe lên hào quang màu vàng:
- Ha ha... Đây chỉ là một loại bảo hộ mà thôi, tiểu hữu không cần phải lo lắng Truyền Tống Trận cổ xưa này, lão phu biết sửa!
- Đây không phải đúng dịp sao? Ta cũng biết sửa!
Không chỉ biết sửa, còn có thể dựa vào bàn tay vàng trực tiếp truyền tống về, lưu lại ngươi hít bụi!
Trong lòng Phương Tịch cười lạnh, nhưng trên mặt không có biểu lộ, trong mắt mang theo lãnh khốc.
Mặc dù hắn còn có hai đường lui, nhưng đối với hành vi trắng trợn đoạn đường lui của Lão Quỷ, đương nhiên phải biểu thị phẫn nộ.
Đối mặt một vị Kết Đan hậu kỳ, còn không phải Kết Đan hậu kỳ bình thường áp bách, Triển Đồ đã khẩn trương tới cực điểm.
Lão Quỷ lại bình chân như vại:
- Đạo hữu không cần sốt ruột, từ khi ngươi luyện Khô Vinh Quyết, chúng ta chính là châu chấu trên một sợi thừng... Nếu ngươi không muốn ngày sau bị Nguyên Anh lão quái thậm chí tu sĩ Hóa Thần truy sát, chết không minh bạch, thì tốt nhất nghe lão phu nói đã.
Hiện tại ổn thỏa, Lão Quỷ mới lộ ra mặt thật!
Rất hiển nhiên, lúc trước hắn bị Phương Tịch uy hiếp liền cho công pháp, cho bí thuật... Đều chỉ là ngụy trang, giống như câu cá, chính là để Phương Tịch vào hố!
Mà sau khi tới nơi đây, hắn tựa hồ buông lỏng rất nhiều, rốt cục để lộ chân diện mục, phơi bày chân tướng!
- Nói!
Phương Tịch nắm chặt Thanh Hòa Kiếm, thần sắc băng lãnh.
- Đạo hữu có biết đây là nơi nào không?
Lão Quỷ cũng không có chờ Phương Tịch trả lời, mà trực tiếp nói:
- Nơi đây... Chính là bí cảnh do Thanh Đế Sơn thượng cổ khống chế... Trường Thanh Viên! Vườn này tự thành một giới, có vô số kỳ hoa dị thảo, bốn mùa như xuân...
- Bí cảnh do đại phái Hóa Thần nắm giữ? Tự thành một giới?
Phương Tịch cũng không kinh ngạc, dù sao tiểu bí cảnh như vậy hắn sớm đã gặp qua, chính là Tàn Phiến Thế Giới!
Nguyên Thủy Ma Môn là đại phái Hóa Thần, nắm giữ bí cảnh tự nhiên bất phàm, Tàn Phiến Thế Giới ở trong trí nhớ của đệ tử Ma môn, còn gọi là Huyền Vu bí cảnh.
Nghiêm ngặt nói ra, chính là tiểu thiên địa phụ thuộc vào một thế giới.
Hoặc nói... là động thiên phúc địa!
Cho nên lần thứ hai Phương Tịch xuyên qua thế giới, vốn nên là đại giới của Nguyên Thủy Ma Môn, lại bởi vì Chư Thiên Bảo Giám hoặc thực lực của mình có hạn, mà chỉ được đưa đến động thiên phúc địa.
Thần sắc hắn không thay đổi:
- Xem ra... ngươi sớm có đoán trước, chẳng lẽ ở trong bí cảnh mai phục nhân thủ, là Nguyên Anh lão quái của Thanh Đế Sơn, hay gì…